Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 210: Chương 210
Mấy cô không nên cảm thấy may mắn như thế đâu, tổ chức buôn người này căn bản không nên tồn tại mới đúng chứ.
Chương 210: Chương 210
Những kiến thức về phòng chống b·ắ·t· ·c·ó·c của cô ta đều do cậu cô ta dạy, sau khi gặp được bọn b·ắ·t· ·c·ó·c, cô ta trở tay bán ngược lại bọn buôn người khiến cho cô ta đắc ý, cảm thấy đám buôn người cũng chỉ đến vậy mà thôi, cậu cô ta cứ sắp xếp chỗ này lại sắp xếp chỗ kia, cứ thích làm quá vấn đề lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đám người Yến Ninh cũng lộ ra biểu cảm gặp mau, tuy họ bị đánh nhưng vẫn giữ được cái mạng. Ngu Thanh Nhàn thu hết biểu cảm của họ vào mắt, trong lòng không hiểu đang cảm giác gì.
Mãi cho đến bây giờ, Chúc Uyển Uyển mới cảm nhận được nguy hiểm, bọn buôn người thật sự dám g.i.ế.c người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đồng thời, họ cũng sẽ tra cứu thông tin bên trong cục công an để liên lạc với người nhà của mấy người này.
Khi đám người Lô Tú Mẫn bị b·ắ·t· ·c·ó·c, tuổi cũng khá lớn rồi, không xảy ra tình huống không biết nhà mình ở đâu.
Bà nội Tần đi đến trước mặt Lô Tú Mẫn: "Hôm qua cháu đã kể chuyện này cho cảnh sát chưa?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vẻ mặt Lô Tú Mẫn khó xử: "Chưa ạ."
“Bí thư chi bộ thôn cảm thấy cô ta coi thường mặt mũi của ông ta, nên bắt cô ta về rồi dùng gối đầu bịt c.h.ế.t cô ta, sau khi hoàn tiền thì ông ta chôn người ở sau hậu viện nhà mình. Nếu không, các người cho rằng vì sao tôi lại thuận theo chúng như thế?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây cũng là nguyên nhân hôm nay chị ta nguyện ý kể lại.
Liên quan đến mạng người, tính nghiêm trọng của vụ án này lập tức tăng cao.
Chiều hôm đó, cục công an thành phố đã lấy được cách liên lạc với địa phương họ sống, cũng đã liên lạc được với người nhà của từng người rồi.
Tối hôm qua, mấy chị em họ nằm trên giường nhưng không có ai chợp mắt được mới bắt đầu trò chuyện đêm khuya.
Lô Tú Mẫn đã chứng kiến hiện trường g.i.ế.c người, chị ta bị dọa vỡ mật, thậm chí vài năm sau đó mà ngủ vẫn mơ thấy ác mộng.
Hôm qua chị ta cảm thấy ai cũng không phải người tốt, nên lúc thẩm vấn cũng giữ lại vài chuyện.
Sau khi cục công an thành phố bàn bạc, quyết định lấy ra hai gian phòng trong ký túc xá của cục cảnh sát để mấy người phụ nữ này ở lại.
Giống như nhà của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen vậy, nhà họ đều đông con, nhiều năm qua đi, anh chị em trong nhà cũng kết hôn rồi sinh con, cha mẹ họ cũng không quá khá giả.
Sau khi nghe nói con gái mất tích đã lâu nay tìm được, phản ứng đầu tiên của họ không phải vui sướng mà là khó xử.
Bà nội Tần vẫn chưa đi, sau khi nghe xong lời của Lô Tú Mẫn thì cực kỳ hoảng sợ. Sắc mặt của Chúc Uyển Uyển cũng trắng bệch.
Bà nội Tần dắt Lô Tú Mẫn đến đồn cảnh sát, Lô Tú Mẫn không giãy dụa, yên lặng đi theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng kết quả lại khiến người ta sầu lo thay vì cảm thấy vui mừng.
Đối với người khác, tuy Lô Tú Mẫn không có cách nào tin họ một trăm phần trăm, nhưng ít ra chị ta cũng chịu hạ sự phòng bị xuống một chút.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.