Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 170: Chương 170

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 170: Chương 170


Chương 170: Chương 170

Vương Tiểu Cúc tiến tới bắt Ngu Thanh Nhàn, rơm rớm nước mắt, nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Rồi sao? Nó khóc sưng mắt, mấy người kéo đến đây tính sổ? Còn tôi? Tôi bị người nhà họ Thường đánh không ra người ngợm, bà không biết hay sao? Bà nói gì? Nhẫn nhịn đến lúc có con là được. Sao tiêu chuẩn của bà với Hạ Văn Tĩnh lại thay đổi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nguyên thân bị đánh đau đớn, đánh đến hoảng sợ và rồi không còn dám chống đối Hạ Thiên Cao nữa.

Sự phản kháng của cô ấy như đã chạm vào chỗ đau của Hạ Thiên Cao, cô ấy bị Hạ Thiên Cao treo lên và quất bằng thắt lưng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khóc lóc ỉ ôi, nguyên thân mới bao nhiêu tuổi đâu, cô ấy thật sự nghĩ là lỗi của mình cơ.

Thực tế thì nguyên thân đã từng chống lại Hạ Thiên Cao, năm xưa Hạ Thiên Cao không cho nguyên thân đi học.

“Bà còn đứng đực ra đó làm gì?" Hạ Thiên Cao tối sầm mặt, quát vào mặt Vương Tiểu Cúc.

“Con đ**m mày còn dám trả treo, ai cho mày cái gan đó? Hả?" Hạ Thiên Cao vừa nói vừa c** th*t l*ng, quay sang nói với Vương Tiểu Cúc im như thóc từ khi vào cửa: "Bà giữ nó cho thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng nguyên thân không biết rằng, có đôi khi, nhân nhượng và thỏa hiệp chỉ làm cho kẻ gây tổn thương được nước làm tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế là cô ấy ra sức ăn năn, cho đến khi c·h·ế·t, cô ấy cũng không có được tình thương của bố mẹ, một chút cũng không.

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy câu hỏi của Hạ Thiên Cao thực sự rất buồn cười:

"Mày trốn cái gì?"

Nếu nói bi kịch cuộc đời của nguyên thân là do Hạ Thiên Cao gây ra, thì Vương Tiểu Cúc chính là đồng lõa.

Hạ Thiên Cao trông rất bình thường, nguyên thân không giống một điểm nào ở ông ta, Vương Tiểu Cúc lại rất ưa nhìn, nguyên thân giống bà ta ba phần.

Nếu chỉ như vậy thì thôi đi, đằng này mỗi khi nguyên thân bị đối đãi bất công, điều duy nhất Vương Tiểu Cúc làm không phải là bênh vực nguyên thân, mà là khuyên răn cô ấy, không ngừng phủ nhận cô ấy, luôn miệng trách móc như hiện giờ vậy.

Cả đời bà ta thuận theo chồng, chồng không thích con gái lớn, bà ta cũng không thích theo, chồng thích con gái út, bà ta cũng nâng niu con gái út.

"Nói nghe mà mắc cười, ông đánh tôi, tôi còn không được phép tránh? Bộ tôi phải ngoan ngoãn đứng ở đây chịu đòn? Ông thấy tôi giống đứa ngu hay tự thấy bản thân là kẻ ngốc?”

"Con bé này sao lại ngỗ ngược như vậy? Bố con nói một câu con nói lại một câu. Con cãi lại làm gì? Em gái nhỏ hơn con, sức khỏe không tốt, sao con không biết nhường em nó? Hôm qua nó khóc lóc ở nhà sưng cả mắt.”

Vương Tiểu Cúc giật mình, lật đật tiến lên.

Hạ Thiên Cao tát Ngu Thanh Nhàn, cô tránh sang một bên. Hạ Thiên Cao tát hụt, ông ta sững người rồi càng tức giận hơn.

Loạt câu chất vấn của Ngu Thanh Nhàn như một lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng vào trái tim Vương Tiểu Cúc, bà ta nhìn đứa con gái bỗng trở nên lanh lợi này, há hốc miệng, không thốt ra được lời nào.

Bà ta rụt rè lẽo đẽo sau lưng chồng, nhìn thấy con gái lớn, môi bà ta mấp máy, cuối cùng ngoảnh mặt đi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 170: Chương 170