Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Tiểu Bàn Cam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 552
Đang thu dọn đồ đạc thì thấy Trần Chí Khiêm xách đồ về, nhìn cái túi ni lông trong tay anh, cô hỏi: "Mua nhiều thế làm gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 552
"Cô Phàn Kỳ, chúc mừng năm mới!"
"Anh đã xem hết rồi, hạn sử dụng tận năm năm cơ, thế thì muốn gửi về nhà cũng chỉ cần một lần là xong, ít ra cũng đủ cho anh cả dùng một năm."
Sau khi chúc phúc thì bắt đầu vào chủ đề chính: "Cô Phần, trong khoảng thời gian cô về quê ăn tết đã nhấc lên một làn sóng bùng nổ ở Hồng Kông, cô có biết chuyện này không?"
Hai người đang nói chuyện thì trên TV xuất hiện tấm ảnh Trần Chí Khiêm đang cầm đồ kế hoạch hóa trên kệ thuốc, bên cạnh còn có một tấm lúc anh đi khỏi đó, toàn bộ số hàng trên kệ đã sạch bách!
Được rồi! Mấy cái kia cho anh trai hết rồi, cô và Trần Chí Khiên chỉ đành dùng tạm loại đó, mấy hôm nay bọn họ dùng ít hơn bình thường thật. Hôm nay về nhà vừa hay bổ sung vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không vội đến mức phải mua luôn hôm nay chứ?"
"Đó là bất ngờ!" Trần Chí Khiêm đáp.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Phàn Kỳ ngồi lên sa lông ôm Phốc Phốc, cô cúi đầu thơm mạnh Phốc Phốc một cái: "Phốc Phốc, chị nhớ em ắm đấy! Em có nhớ chị không nào?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người sắp xếp đặc sản mang về xong thì cùng lên lầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Chí Khiêm đi mua đồ còn Phàn Kỳ ở nhà sắp xếp những đồ mang từ nhà đến, tính toán xem cái nào mang đi bán còn cái nào mang đến mời đồng nghiệp được, còn cái nào cho Trần Chí Khiêm mang đến công ty? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe Trần Chí Khiêm giải thích, Phàn Kỳ cũng tán thành, huống hồ mình cũng phải dùng nữa.
Phàn Kỳ cười nói: "Là chuyện dạ quang sao?"Cô chịu vào thẳng chủ đề như vậy mọi người cầu còn không được: "Đúng vậy! Đúng vậy! Cô cảm thấy chuyện này thế nào?"
Phàn Kỳ vừa vuốt lông Phốc Phốc vừa dựa vào đầu giường xem TV, Trần Chí Khiêm tắm xong cũng ngồi xuống cạnh sô pha tán gẫu với cô, sắp tới anh định đến tập đoàn Hồng Hi nói chuyện đi công tác với ông chủ Vương, để bọn họ nói một tiếng với xưởng đóng tàu quan tâm chuyện làm ăn với Phàn Tuần.
"Phàn Kỳ lòng tham không đáy: Trần Chí Khiêm mua hết cả một kệ hàng, không sợ thận hư à?"Phàn Kỳ đè ông chồng xuống đánh cho một trận, cô đã phải mang cái danh d·ụ·c nữ rồi, nếu đã bảo hút khô thì nhất định phải hút khô.
Hôm sau, Phàn Kỳ tinh thần sáng láng đi làm, đậu xe xong, cô đóng cửa xe, ngước nhìn tòa nhà giao dịch xa cách hơn mười ngày, sao cứ cảm thấy mình bỏ lỡ quá nhiều tiền nhỉ?Cô đeo túi xách lên, ý chí chiến đấu sôi sùng sục đi lên, quả nhiên, còn chưa tới cửa đã bị một đám phóng viên chặn lại.
"Sao lại không vội? Trong nhà cũng hết rồi." Trân Chí Khiêm nhắc cô.
"Ừ ừ ừ, đi tắm đi!" Phàn Kỳ bò lên giường, có giường Simmons đúng là khác thật, cô nói với Trần Chí Khiêm: "Nói với ba là trong nhà mình đổi sang dùng giường Simmons, không thì nằm ngủ đau lưng lắm."
"Chúc mừng năm mới, chúc năm mới phát tài!" Phàn Kỳ cực kỳ lễ phép chúc lại.
Trần Chí Khiêm bật cười: "Ấu trĩ!"Phàn Kỳ lườm anh một cái rồi mở TV lên: "Anh không ấu trĩ à? Anh làm em mất hết mặt mũi rồi đấy!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.