Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 168: Chương 168

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Chương 168


Cô muốn trốn tránh sao? Tần Viêm mở thư theo ngày tháng, Khương Nguyễn kể về khi họ mới đến Hương Giang đã gặp phải cướp, Khương Nguyễn nói rằng Hạ Tử Kỳ có một người bảo vệ bí ẩn giúp đỡ.

“Chúng ta đi thôi.” Khương Nguyễn nói.

Khương Nguyễn nghĩ rằng Tần Viêm cảm thấy có lỗi, nhưng thực ra không cần thiết. Khi Lương Mỹ Triệt đến nội địa, nhà họ Lương bắt đầu tìm đến Khương Nguyễn, không thể trốn tránh.

Bác Tường lái xe đến biệt thự giữa sườn núi, nói: “Cô Khương, nhà của cô chú Lương Mỹ Triệt nằm ở phía kia, có hệ thống giám sát, cô nên cẩn thận một chút.”

“Có liên quan gì đến tôi, tôi không phải người làm ra chuyện này.”

Tần Viêm hỏi cô cảm thấy chuyến đi Hương Giang lỗ hay lời, Khương Nguyễn nói: “Không dễ để đánh giá, nhưng em cảm thấy khá thú vị,”

“Cảm ơn, có thể xác định chính xác hai kẻ ngốc đã đưa ra ý tưởng đe dọa gia đình tôi không?”

Ngày hôm sau, khi tiễn Khương Nguyễn đi, Hạ Tử Kỳ có vẻ mặt phức tạp, “Hôm qua, có vài tờ báo nhận được ảnh nóng của nhà họ Lương, cô chú Lương Mỹ Triệt và người tình của họ, bốn người tr*n tr** trên một chiếc giường.”

“Được rồi.” Tần Viêm nói: “Chúng ta đi gặp Chung Quảng Nguyên rồi hãy về.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chuyến đi đến Hương Giang là do Tần Viêm đề xuất, nhưng rồi lại gặp phải nhiều sóng gió. Thực ra, điều này không trách được Tần Viêm. Nếu không đi, Hạ Tử Kỳ sẽ c·h·ế·t, và người khiến anh ta c.h.ế.t lại đầu tư cho Thường Lâm Yến, giúp bà ta phát triển mạnh mẽ, khiến cho Khương Nguyễn cũng không có ngày nào yên bình.

Trong khoang giường nằm của tàu hỏa, Khương Nguyễn đưa cho Tần Viêm mấy lá thư, tất cả đều là những điều đã thấy ở Hương Giang, nói: “Anh Tần Viêm, em viết hơi sơ sài, có gì không hiểu anh cứ hỏi em.”

“Có thể.” Bác Tường lấy ra mấy tấm ảnh, nói: “Ông ăn chả bà ăn nem, còn mang người về nhà, nam làm vệ sĩ ngày ngày theo bên cạnh, nữ làm bảo mẫu, vô cùng hỗn loạn, cô tuyệt đối đừng nhận nhầm người.”

“Tuỳ ý.” Khương Nguyễn vội vàng qua cửa khẩu, đến Thâm Quyến, thuận tiện gọi điện cho Tần Viêm.

Chỉ là những gì Tần Viêm biết đã đủ làm người ta kinh hãi, nhưng cô lại cảm thấy thú vị, có vẻ như cô không hề sợ hãi.

Chung Quảng Nguyên cười, ôi, nếu ông cũng có một cô con gái quan tâm như vậy, thì tốt biết mấy.

Khương Nguyễn kể cho Chung Quảng Nguyên nghe một số chuyện ở Hương Giang, hỏi: “Khi kinh tế mở cửa, chúng ta chắc chắn sẽ tốt hơn bên ngoài chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Nguyễn không quan tâm đến những người khác, họ muốn đi hay không thì tùy, cô không thể ở lại Hương Giang cả một tháng được.

“Vụ này ảnh hưởng lớn đến uy tín của nhà họ Lương.” Hạ Tử Kỳ nói.

Lương Mỹ Triệt đã tới và trò chuyện một lần, hy vọng Khương Nguyễn có thể ở lại thêm một tháng, sau đó họ sẽ quyết định có đi nội địa để tiếp nhận ba năm điều trị hay không.

Cô vội vàng chạy tới, rồi nhảy lên ôm chặt lấy anh.

“Chuyến đi Hương Giang này, em thấy lỗ hay có lợi?” Tần Viêm đã trăn trở về câu hỏi này nhiều ngày, muốn hỏi trực tiếp Khương Nguyễn.

“Chỉ là đi dạo quanh phố thôi, ăn thử vài món ăn vặt, uống trà sữa túi vải, tôi nói thật, món ăn vặt thật sự rất ngon, trà sữa cũng rất hấp dẫn.”

Tần Viêm cười hỏi: “Vậy anh có thể đọc bây giờ được không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi trốn đi năm ngày, Hạ Tử Kỳ trở về nhà họ Hạ, Khương Nguyễn cung cấp mẫu Thần Thảo Hoa, không gặp khó khăn từ phía nhà họ Hạ, sau đó nhà họ Lương đã dùng thủ đoạn đe dọa để Khương Nguyễn đến một chuyến.

Nhưng Tần Viêm đến đón cô thì phải xin nghỉ, làm trễ nải việc học. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù Khương Nguyễn lần này không đến Hương Giang, cuộc va chạm với nhà họ Lương vẫn sẽ đến, chỉ sớm hay muộn mà thôi.

Hạ Tử Kỳ đành chịu cô, “Tối qua cô và bác Tường đi đâu vậy?”

Tần Viêm đặt cô xuống, cười nói: “Trước đó anh đã viết một bài luận về sự phát triển của khu vực kinh tế đặc biệt, được đăng lên báo. May được thư ký Chung thấy, thật là trùng hợp, Chung Quảng Nguyên sắp tới khu vực kinh tế đặc biệt để khảo sát, ông ấy đã mời anh đi cùng, thảo luận về một số vấn đề trong bài luận.”

Tần Viêm đỡ lấy cô, xung quanh người qua kẻ lại, Tần Viêm hơi đỏ mặt, nhưng có vẻ như ở khu vực kinh tế đặc biệt này mọi thứ được tự do hơn, hầu như không ai chỉ trích hành động của họ.

Khương Nguyễn nghĩ, nếu Tần Viêm biết cô biết lái xe và b.ắ.n s·ú·n·g, chắc hẳn anh sẽ giật mình.

Chung Quảng Nguyên kiên định gật đầu, “Đúng, chắc chắn là vậy.”

“Tôi sẽ sớm trở lại nội địa.” Hạ Tử Kỳ hy vọng Khương Nguyễn sẽ quay đầu nhìn lại một lần.

“Anh Tần Viêm, anh xin nghỉ nhiều ngày thế này có ổn không?”

Khương Nguyễn khoanh tay, cảm thấy ghê tởm, “Thật là hỗn loạn, nhưng ai là người chụp những bức ảnh đó nhỉ, chắc chắn là bị hãm hại rồi.”

Bác Tường trả lời: “Còn có thể làm gì khác được nữa? Một số cửa hàng tôi thường xuyên ghé qua, không tin cháu cứ đi hỏi xem, nhà họ Lương cũng có thể điều tra. Khương Nguyễn là một cô bé, làm sao dám l*t s*ch quần áo của bốn người để chụp ảnh, cháu không nghĩ là cô ấy làm đấy chứ?”

Hạ Tử Kỳ nói: “Đúng vậy, cô nghĩ ai có khả năng làm điều đó chứ?”

Chương 168: Chương 168

“Bác Tường, tại sao bác lại đột nhiên tốt bụng với một cô gái từ nội địa thế?”

Chính xác là cô ấy làm, Hạ Tử Kỳ có thể chắc chắn. Điều anh ta không ngờ tới là bác Tường lại giúp đỡ Khương Nguyễn.

Lần này, cô quyết định sẽ trả lời mọi câu hỏi của Tần Viêm một cách thật thà.

“Không hẳn là xin nghỉ.”

Được rồi, cô nói thế nào, anh tin như vậy.

Ban đầu anh còn muốn từng bước một chờ đợi tốt nghiệp, nhưng bây giờ Khương Nguyễn bị đe dọa, anh không ngần ngại tìm cách tăng tốc bước chân của mình.

“Không biết nữa, tôi tin rằng cảnh sát Hương Giang sẽ sớm giải quyết vụ án.”

Ừm... Người bảo vệ bí ẩn, họ cũng thống nhất lời khai như vậy với cảnh sát ở Hương Giang bên kia.

“Có thể chứ.” Khương Nguyễn nói: “Em sẽ qua toa ăn xem có gì ăn được không.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Tần Viêm thực sự là người trùng sinh, nhìn lại những thập kỷ phát triển kinh tế bùng nổ, bài luận của anh tự nhiên sắc bén, vô tình gặp được vị lãnh đạo không theo một khuôn mẫu nào, từ đó nổi bật lên.

Khi đêm xuống, cô lẻn ra khỏi khách sạn, Hạ Tử Kỳ đã sắp xếp cho bác Tường lái xe theo yêu cầu của cô.

Khương Nguyễn vừa đi, Hạ Tử Kỳ cảm thấy trống trải, hụt hẫng. Anh ta hiện giờ vẫn chưa thể rời đi, còn nhiều việc cần giải quyết, cuộc chiến tranh giành quyền lực nội bộ trong gia tộc cũng không kém phần nguy hiểm.

Khương Nguyễn nói: “Tôi cũng tin như vậy, khi trở về tôi sẽ gửi cho ông một ít trà bồi bổ, ông phải sống đến ngày đó nhé.”

Những chuyện này đều là sự thật, nhưng chỉ sau khi cô đã hoàn thành công việc chính.

Khương Nguyễn vừa qua cửa khẩu, bất ngờ thấy Tần Viêm đang đợi ở đó, cô vô cùng ngạc nhiên.

Anh ta hỏi bác Tường, “Tối qua bác và Khương Nguyễn chỉ đi dạo phố và ăn đồ ăn vặt thôi sao?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Chương 168