Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 88: Chương 88
Anh và Lục Hương đi gửi phong thư này, sau đó cô nói: “Gọi cha mẹ em với.”
Chương 88: Chương 88
Cha mẹ Lục đều không biết cảm kích thế nào mới được.
Mỗi năm lúc lễ tết, trại nuôi heo không đủ heo để mổ, nếu bán cho họ, có thể san sẻ bớt nhiệm vụ của trại heo.
Lục Hương cười nói: “Ở phương diện ăn uống, đảm bảo khiến anh hài lòng.”
Sau đó mua thức ăn không, trộn vào trong lương thực chính, mỗi lần dùng một chút là được, có thể dùng rất lâu.
Cha Lục cũng dạt dào cảm xúc theo, mẹ Lục ở bên cạnh nói: “Lần này về thôn tuyệt đối đừng nói gì.” Không nói với người khác, người ta vẫn đố kỵ ghen tỵ, nếu nói với họ, cũng không biết sẽ ghi hận thế nào.
Trước khi tới Lục Hương đã giao cho cha mẹ Lục, cô cho họ mượn tiền. Nhưng mẹ Lục lại không lấy, nói nếu Lục Hương đã móc tiền, lần đầu tiên cứ coi như hai vợ chồng họ nuôi heo giúp cô, đợi sau này họ gom đủ sẽ nuôi.
Trông vô cùng thích.
Lưu Bàng gọi người cho heo ăn chút đồ ăn, bầy heo con cắm đầu vào trong máng ăn, giành nhau hậm hực.
Nhìn Lục Hương nói: “Chị dâu, khách sáo cái gì.”
Lưu Bàng gật đầu, sau đó tiễn họ ra ngoài.
Lúc cấp ba, Lưu Bàng có quan hệ tốt với Phó Cầm Huy, bây giờ Phó Cầm Huy thi đỗ đại học, còn anh ấy chỉ có thể quay về kế thừa gia nghiệp.
Giống như nằm mơ vậy, ông thế mà cũng có gia s·ú·c, nói với Lục Hương: “Trong đại đội khác có xưởng gia công lương thực. Nơi đó cám, đậu gì đều có.” Những thứ này đều không đáng tiền, nếu lấy ít, thương lượng với người ta một chút, nói vài câu tốt đẹp, cũng có thể xúc được mấy xẻng!
Sau khi mua heo con, cha Lục giống như có tinh lực vô hạn.
“Thật sự không biết phải cảm ơn cậu thế nào mới được.” Cha mẹ Lục Hương đời này chưa gặp ai tốt như vậy.
Phó Cầm Huy nghe xong, ôm Lục Hương vào lòng, rất có d.ục v.ọng chiếm hữu.
Lưu Bàng nói: “Không có gì, nếu thật sự muốn cảm ơn tôi, lần sau làm đồ ngon mang tới một ít cho tôi là được.”
Trên đường về, Phó Cầm Huy dùng xe ba bánh chở heo con và thức ăn gia s·ú·c về. Lục Hương và cha mẹ Lục ngồi xe buýt về.
Nghe nói họ tới mua heo sữa, trực tiếp dẫn họ tới chỗ heo sữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Họ đi về thẳng nhà, người trong thôn cũng từng nuôi heo, nuôi không kỹ dễ bốc mùi. Lúc xây chuồng heo đã cách xa người trong thôn, nhưng lại rất gần nhà Lục Hương, đi chưa tới hai mươi phút.
Có Lưu Bàng ở đây, tốc độ chọn heo rất nhanh.
Con người ông tuy khiếp nhược một chút, nhưng có một ưu điểm, chính là nghe lời! Chuyện dặn dò ông đều có thể yên tâm.
Mỗi năm trại heo đều thu lời, vừa bán thịt heo vừa bán heo con, không thiếu chút tiền lẻ này, chỉ là hơi bẩn, không sạch sẽ bằng những xưởng khác.
Trong lòng cô cũng tràn ngập mong chờ, nói với cha mẹ Lục: “Lưu Bàng âm thầm nói với Phó Cầm Huy rồi, heo lớn nuôi ra họ thu mua, cho mức giá thị trường.”
Buổi sáng khi anh mang cổ vịt tới cung tiêu xã, đã gọi điện thoại cho bạn học rồi.
Lưu Bàng nói chi tiết, thực ra tóm lại chỉ có hai câu: “Đừng để đói, để khát là được. Heo con này đều chọn ra con tốt nhất cho mọi người, có vấn đề gì, cứ việc tìm tôi là được.”
Lưu Bàng nhìn thấy cũng ghen tỵ: “Người đã kết hôn xấu xa, chuyên k*ch th*ch kẻ độc thân như chúng tôi.”
Nhưng sức ăn của Lưu Bàng lớn, cộng thêm ăn rất ngon miệng, cơn thèm ăn lại dâng lên. Hai mươi cái này ăn xong mới no nửa phần, hận không thể tới nhà Lục Hương làm khách ngay hôm nay, ăn thỏa thích mới được.
Họ vừa tới đã nhìn thấy Lưu Bàng đứng đợi ở bên ngoài.
Lục Hương biết sau này sẽ vào thành phố, tiền ở thập niên 80 sẽ mất giá, nếu không tiêu đồng nào mà giữ lại tới sau này sẽ lỗ lớn.
Trong tay cha mẹ Lục Hương không có tiền, lúc về đa lục tung hết trong nhà, gom ra được hai mươi tệ.
Thấy Phó Cầm Huy liền cười nói: “Bạn học cũ.”
Mẹ Lục nói: “Tốt quá rồi, ngay cả bán cũng không cần lo nữa.”
Con người Lưu Bàng tính tình sảng khoái, nói: “Phiền cái gì, có chuyện gì cứ tới tìm tôi.”
Bây giờ giữ trong tay cũng vô dụng, nuôi heo trước rồi tính.
Hai mươi cái há cảo đối với người khác đã đủ ăn no rồi.
Trên báo đều nói sinh viên là con cưng của trời, họ càng phải đối đãi tử tế mới phải, ngay cả cha anh ấy nghe nói cũng ra sức hỗ trợ.
Hơi ngơ ngác, Lục Hương nói: “Vậy chúng tôi còn có chuyện, lần sau gặp.” Heo con nhốt trong lồng, hậm hừ không ngừng, phải mau chóng đưa về nhà, còn phải mua cám và đậu các loại.
Lục Hương nói: “Thức ăn gia s·ú·c chỗ các anh bán thế nào?”
Phó Cầm Huy nói: “Làm phiền rồi.”
Chưa biết chừng lúc nào đó sẽ phải nhờ vả người ta. Hơn nữa Lục Hương còn luôn mang cho anh ấy đồ ngon, dù sao thì ở trong mắt Lưu Bàng, hai vợ chồng Lục Hương chính là người tốt số một.
Lục Hương nói: “Được, quay về hỏi thử.”
Lục Hương biết đây là lời thật lòng, có vài phần cảm động, may mà có mối quan hệ này, gặp người khác ai sẽ nói lời này với họ chứ.
Lưu Bàng nghe xong ngưỡng mộ nhìn Phó Cầm Huy, nói: “Anh từ đâu tìm được cô vợ tốt như vậy, cũng tìm cho tôi một người đi.”
Lục Hương đưa há cảo mang tới cho anh ấy, nói: “Cũng không biết anh thích ăn nhân gì, đơn giản gói vài cái.”
Đợi sau khi người đi, Lưu Bàng mới bắt đầu ăn há cảo, lúc cắn ra, nhân bên trong kết chặt thành một viên nhỏ, dai dai, nhân tươi ngon, lại chấm chút giấm và tương ớt, ngon hơn bao giờ hết.
Mua heo là chuyện lớn, họ cũng phải đi theo chọn.
Lưu Bàng từ nhỏ đã lớn lên ở đây, nhiều năm mưa dầm thấm đất, cũng coi như là một nửa chuyên gia.
Lưu Bàng tính giá rẻ cho họ. Cha anh ấy là xưởng trưởng nên quyết định được. Vốn dĩ ba tệ một túi, tính thành một tệ. Lục Hương mua mười túi, Lưu Bàng còn tặng cho cô hai túi, nói: “Đủ ăn tới khi xuất chuồng rồi!”
Lưu Bàng nhìn thấy há cảo liền nuốt nước miếng, món quà này đã tặng đúng lòng anh ấy. Đầu bếp bên trại heo này nấu ăn cũng không khác gì đồ ăn cho heo, nhưng cũng không thể ra ngoài ăn hằng ngày, anh ấy đã đói trơ xương rồi.
Nhà họ Lục từng nghiên cứu định mua sáu con, hai con là nuôi cho thôn, một con là cha mẹ Lục Hương nuôi, ba con còn lại quy cho cô hết.
Trong tay Lục Hương có một trăm rưỡi, hai mươi tệ của cha mẹ Lục cũng đưa cho cô, tổng cộng một trăm bảy, mua sáu con heo tốn một trăm hai, còn lại năm mươi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lưu Bàng luôn chú trọng phương diện ăn uống, nói: “Vậy tôi không khách sáo.”
Dăm ba bữa lại cải thiện, nấu chút đồ ngon, không để dành quá nhiều tiền. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lưu Bàng nói: “Mấy hôm nay tôi sẽ trông giúp mọi người, sáu con được chọn này là tốt nhất trong mấy bầy này. Vốn dĩ là định làm heo giống, nuôi tốt, sớm nhất cuối năm là có thể mổ một lô.”
Lục Hương nói: “Heo sữa bao nhiêu tiền một con.”
Lần này hoàn toàn không còn lo ngại gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cha Lục thành thật gật đầu.
Lục Hương đồng ý, nói: “Sau này lúc nào tới nhà ăn cơm, muốn ăn gì tôi đều nấu cho anh.”
Lục Bàng đáp: “Thức ăn gia s·ú·c đã trộn xong chỗ chúng tôi đắt, một túi 25kg, hai tệ. Heo ăn mấy ngày là hết. Chị mua thức ăn không, quay về trộn một chút cám, đậu, rau rừng, dây lang các loại là được. Như thế sẽ dùng lâu hơn một chút.”
Sau khi chọn heo con xong, lại dạy họ làm sao nuôi béo, bị bệnh thì làm sao trị, chích ngừa phòng bệnh gì đó, lưu loát nói hẳn nửa tiếng.
Hôm nay có há cảo, cái khác không nói, chuyện ăn trưa coi như đã được giải quyết.
Sau đó liền dẫn họ đến trại heo. Quy mô bên này rất lớn, phóng mắt nhìn đều là heo lớn. Con lớn nhất phải hơn một tạ rưỡi, nở nang, cha mẹ Lục nhìn tới choáng váng.
“Giá thống nhất, đực hai mươi lăm, cái ba mươi lăm. Các người chọn con đực ngon hơn. Thịt heo đực thơm hơn, cũng dễ nuôi béo hơn. Người mới khó nuôi heo cái.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Heo là gia s·ú·c lớn, nhà ai mua một lần đều không dễ, giống như heo con này chỉ có hơn năm ký, lại bán hai mươi tệ một con, lỡ như xảy ra vấn đề gì, tiền đều tan thành bọt!
May mà Phó Cầm Huy có xe ba bánh, chở Lục Hương, cha mẹ Lục cùng tới trại nuôi heo trong huyện.
Trong tay Lục Hương lại có không ít, hôm kia lại kết toán một lần, trừ đi tiêu vặt còn có một trăm rưỡi. Nếu cô cũng tiết kiệm như người trong thôn, đoán chừng bây giờ phải hơn hai trăm, nhưng Lục Hương có truy cầu với ăn uống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.