Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Chương 40
Chị cả Lục gả tới chưa được mấy tháng đã mang thai, Tiết Thắng Lợi là một con ma rượu, sau khi uống rượu xong liền dở chứng, cũng không biết chị cả chọc tới anh ta thế nào, xô đẩy một cái đã khiến chị cả mang thai sảy thai, nghe nói còn là một thai nam.
Lần này nhất định Lục Hương đã gặp chuyện mới tới đồn công an. Thấy cô có việc gấp, cũng không cản cô, dù sao thì anh ta cũng có người quen ở đồn, đợi lát nữa vào hỏi sẽ biết! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng làm như vậy, không cần họ điều tiết, cũng có thể tương đối giảm nhẹ lượng công việc của họ.
Cuối cùng bên kia truyền tới tiếng của chị hai: “Alo?”
Mẹ Lục vô cùng sầu não: “Sớm biết vậy mẹ đã nói thêm vài câu, thời gian đều lãng phí không không.”
Thời gian dài, Tiết Thắng lợi cũng càn quấy hơn, bắt đầu ngang ngược chửi bới chị ấy. Chị cả khó khăn lắm mới mang thai, lại sinh ra một bé gái, Tiết Thắng Lợi rất tức giận, lúc cho vào hộ khẩu liền đặt cái tên Tiết Tiện Hóa này.
Lục Hương trịnh trọng nói với mẹ cô: “Mẹ, con nhất định sẽ khiến anh ta phải trả giá.” Cô thề!
Lục Hương nói: “Có cần gọi lại cho chị hai không?”
Nhân viên thu phí điện thoại thu của bà hai tệ rưỡi, khiến mẹ Lục đau lòng ra sức lựa lời: “Chị em à, lấy rẻ chút đi, lấy hai tệ thôi được không?”
Phí điện thoại bên ngoài thật sự không rẻ, năm hào một phút. Mẹ Lục kéo số, điện thoại gọi tới thôn của họ, trong thôn còn phải gọi chị hai Lục tới!
Chị cả Lục là người giỏi giang hiền huệ có tiếng ở thôn Đại Vũ, Tiết Thắng Lợi đã nhìn trúng chị ấy. Đã đưa không ít tiền, ngay cả mẹ Lục cũng không biết đã đưa bao nhiêu, bởi anh ta đưa cho bà nội Lục. Dùng số tiền đó, bọn họ đã xây nhà mới, có lẽ là không ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Để cha Lục một mình ở lại bệnh viện chăm Lục Bình bị đánh tới suýt c·h·ế·t, Lục Hương với mẹ Lục ra ngoài gọi điện thoại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mấy người trong đồn công an nghe tới ngẩn người, nhìn ánh mắt của Lục Hương càng cảm thấy sâu không lường được. Người bình thường có thể nắm rõ tài liệu cần thiết kiện tụng như vậy sao?
Lục Hương gật đầu: “Cảm ơn, lần sau tôi mời anh ăn cổ vịt.”
Cả tới cả về này đã tốn không ít thời gian, mẹ Lục nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong lòng đau khổ nhường nào. Điện thoại này giống như con thú nuốt vàng, thời thời khắc khắc đều đang đòi tiền.
Cha Lục tức đến mức thở hổn hển nói: “Cái thứ c·h·ó má đó, tôi liều với nó.”
Lục Hương trả tiền, hơn hai tệ thật sự không ít, sắp bằng lương ba ngày của người đi làm rồi.
Lục Hương nói: “Gọi điện thoại cho chị hai trước đi.” Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, không thể không nói cho chị ấy.
Mẹ Lục căn bản không có chủ ý gì, may mà Lục Hương ở bên cạnh.
Lục Hương nói: “Họ có người trong thôn chống lưng, chúng ta cũng có người trong thôn!”
Miệng của mẹ Lục giống như mở máy tăng tốc: “Mau tới bệnh viện huyện, chị cả con sắp bị đánh c·h·ế·t rồi!” Nói xong một câu, nhanh chóng cúp điện thoại. Bà muốn cúp ngay lúc năm mươi chín giây, ai biết vẫn muộn một bước. Lúc cúp là bốn phút lẻ hai giây, tính tiền theo năm phút!
Phó Cầm Huy nói chuyện dò la được cho mọi người nghe.
Bác sĩ nói: “Phổi của bệnh nhân bị tổn thương, gãy ba cái xương sườn, bị đánh tới mất khống chế tiểu tiện. Sau khi cấp cứu đã khôi phục, nhưng phải nghỉ ngơi ít nhất hơn một năm.”
Lục Hương trả lời: “Có chút việc, đúng rồi, anh có quen biết luật sư không?” Cô gần như không có mối quan hệ gì ở trong huyện.
Dạo này nghe nói Tiết Thắng Lợi ngoại tình bên ngoài, muốn ép chị ấy đi. Chị cả tính tình ôn hòa, nhưng gặp phải chuyện này, chị ấy cũng quyết không để anh ta như ý. Cứ như vậy, Tiết Thắng Lợi đánh người rất độc.
Lý D·ụ·c Tài nói: “Có, tôi giới thiệu cho cô.”
Phó Cầm Huy nói: “Thôn của họ cực kỳ đồng lòng, nếu trong thôn có một người bị ức h**p, cả thôn sẽ cùng nhau xông lên. Bạn học của tôi còn nói, đừng manh động đề phòng bị thiệt.”
Lục Hương theo cảnh sát Trần đi xuất giấy xác nhận thương tích, sau khi lấy được giấy xác nhận thương tích của người lớn và trẻ con, cảnh sát Trần mới rời đi.
Người chị cả gả tới tên Tiết Thắng Lợi, là một gã ế vợ, dựa theo lời trong thôn nói, gốc rễ không tốt, cha anh ta không phải người đàng hoàng gì. Cho dù rong tay có mấy đồng tiền thối, gia đình bình thường cũng không có ai gả cho anh ta. Hết cách chỉ đành nhờ bà mai đến thôn khác làm mai.
Mẹ Lục cũng khó kìm được nước mắt của mình, táng tận lương tâm mà, đứa con gái khỏe mạnh gả tới, bây giờ không thành hình người nữa: “Cái con nhỏ này, con cố chịu cái gì, sao không về nhà nói với mẹ chứ. Cho dù mẹ có hèn nhát mấy cũng không thể để con sống với tên s·ú·c sinh đó!”
Rất nhanh cảnh sát liền phái người tới bệnh viện huyện, ở đó có phòng khoa hợp tác với họ, đưa ra giấy giám định thương tật mang tính chuyên môn.
Chương 40: Chương 40 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Hương với cảnh sát Trần tới bệnh viện. Vừa hay thấy bác sĩ đang nói chuyện với cha mẹ Lục ở ngoài phòng cấp cứu, Lục Hương đi lên.
Lục Hương nói với Phó Cầm Huy: “Tôi phải đi khởi tố bọn họ tội cố ý g·i·ế·t người và ngược đãi.”
Lý D·ụ·c Tài vẫn luôn cảm thấy anh ta và ông nội nợ Lục Hương một nhân tình. Mấy lần đề ra bồi thường kinh tế đều bị cô từ chối, bây giờ cuối cùng cũng có chỗ dùng tới anh ta, tất nhiên phải làm thật tốt, không thể rơi dây xích.
Lục Hương cũng nói: “Mẹ, mẹ nói nhanh như thế, chị hai có thể nghe hiểu không?”
Quần áo của anh đều bị chen đến nhăn nhúm, nói: “Hỏi thăm được rồi, cũng thật trùng hợp, vợ của bạn học cấp hai đó của anh có quan hệ rất tốt với chị cả, biết được nhiều một chút.”
Dưới sự kiên trì của Lục Hương, họ vẫn lập án cho cô.
Người trong thôn họ thiên vị người của mình. Cho dù đối phương là cặn bã tội ác tày trời.
Chị cả phải nhập viện lâu dài, tin tức này đối với nhà họ Lục mà nói chắc chắn là tuyết chồng thêm tuyết.
Đánh người tới mức thoi thóp, Tiết Thắng Lợi mới sợ hãi, vội vàng thuê xe đưa chị ấy về nhà mẹ, chỉ sợ chị cả Lục c·h·ế·t, phá hư mảnh đất nhà anh ta!
Anh có bạn học ở cùng thôn với chị cả, vừa nãy Phó Cầm Huy ngồi xe buýt quay về một chuyến, lại ngồi xe về đây, lúc nào trên xe buýt cũng đầy người như thế.
“Không được, nơi này không có vụ trả giá. Nên đưa bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.” Nhân viên thu phí mặt lạnh vô tư.
Sau khi xảy ra chuyện này, Tiết Thắng Lợi vừa nhận lỗi vừa chắp tay xin xỏ, chuyện này mới qua. Chị cả Lục gả tới thôn khác, không có người nhà mẹ chống lưng, cũng chỉ có thể sống như thế. Có thể là cơ thể bị tổn hại, vẫn luôn không có thai.
Mẹ Lục xót tiền điện thoại, không chịu gọi nữa.
Tiếng khóc sẽ truyền nhiễm, cháu gái của Lục Hương lúc này cũng thút thít rơi nước mắt, cũng không biết đứa trẻ này đã trải qua những gì ở nhà, ngay cả khóc cũng không dám khóc to, âm thanh nhỏ bé giống như mèo con, vô cùng đáng thương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo mẹ Lục về tới bệnh viện, Phó Cầm Huy đã quay về. Lục Hương nói: “Như thế nào rồi?”
Mẹ Lục giống như bị sét đánh, ngơ ra tại chỗ.
Người nhà họ Lục thấy đã cứu chị ấy về được, lúc này mới thở phào một hơi.
Nếu không Tiết Thắng Lợi cũng sẽ không ngang tàng như thế.
Cái tên này thật sự khó nghe, người trong thôn đã cười nhạo mấy năm rồi!
Nông thôn tương đối bảo thủ, sức mạnh tông tộc cường đại. Dựa vào mấy người thế đơn lực mỏng, một người một ngựa tới đó, chẳng những không bắt được người, nói không chừng ngay cả mình cũng bị tổn hại.
Ba phút trôi qua, mẹ Lục đã muốn cúp điện thoại, còn chưa tìm được người nữa, đã tốn hết một tệ rưỡi rồi. Một tệ rưỡi, lo lắng tới mức giậm chân tại chỗ, nói: “Đứa con gái này sao còn không nghe điện thoại nữa.”
Họ vừa từ đồn công an đi ra, vừa hay nhìn thấy Lý D·ụ·c Tài đạp xe tới, anh ta cũng nhìn thấy Lục Hương, dừng lại chào hỏi: “Sao cô lại tới đồn công an?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.