Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 83: Chương 83

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Chương 83


Quả nhiên, cô còn chưa kịp mở miệng, Đường Uyển Như đã nổi giận đùng đùng nói với Mục Văn Hạo: “Không phải anh nói hôm nay anh có thể làm em trở nên nổi tiếng thì ngày mai có thể làm cho bất cứ người phụ nữ nào cũng trở nên nổi tiếng sao? Hiện tại trước mặt anh đang có một người phụ nữ nè!”

Nhưng mà nói trắng ra cô ta cũng chỉ ỷ vào Mục Văn Hạo cưng chiều cô ta mà thôi.

“Ông chủ, cô Diệp đến rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TBC

Ngoại trừ Mục Văn Hạo ra, Đường Uyển Như cũng đang ở đây.

“Ông chủ Mục, không phải tôi không muốn đồng ý, nhưng mà anh xem tôi như thế nào, vừa lên sân khấu chắc sẽ lập tức bị người xem bên dưới đạp đi ngay, có lẽ anh có thể đi tìm người khác.” Diệp Ninh vừa nói, vừa cố ý phô bày cơ thể của cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Ninh co giật khóe miệng.

Diệp Ninh lạnh nhạt đứng thẳng tại chỗ chờ đợi.

“Xem ra tôi đến không đúng lúc cho lắm, tôi đi về trước, chờ lần sau...”

Mục Văn Hạo lạnh như băng nhìn cô ta nói: “Tôi đã nói rồi, không có cô thì cũng sẽ có người khác.”

Cửa phòng mở ra, Diệp Ninh đi vào, đầu tiên nhìn thấy một đống bừa bộn, sau đó mới là Mục Văn Hạo với sắc mặt âm u.

Diệp Ninh đột nhiên có chút bội phục Đường Uyển Như. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây cũng chỉ là điểm khiến cô ta có tự tin dám cãi nhau với Mục Văn Hạo.

Diệp Ninh chỉ có thể tiếp tục bình tĩnh đứng thẳng ở nơi đó, tùy ý đối phương quan sát.

Diệp Ninh đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

“...”

Toàn thân Mục Văn Hạo vô cùng âm u, một lúc sau mới quay đầu nhìn cô.

Một câu nói vô cùng đơn giản lại làm cho gương mặt xinh đẹp của Đường Uyển Như xuất hiện vết nứt.

Mục Văn Hạo vẫn cứ nhìn chằm chằm vào cô.

Chương 83: Chương 83

“Cô đứng yên ở đó không được đi đâu hết!” Đường Uyển Như hoàn toàn không cho Diệp Ninh có cơ hội nói cho hết lời, khiêu khích nhìn về phía Mục Văn Hạo.

Diệp Ninh nhìn thấy toàn bộ quá trình bọn họ cãi nhau, cảm thấy vô cùng xấu hổ, trong lòng biết rõ ràng một người như Mục Văn Hạo đương nhiên không muốn để người khác nhìn thấy trò cười của anh ta.

Trước đây bọn họ cũng từng cãi nhau như thế, những lần nào cũng đều là Mục Văn Hạo chủ động đi dỗ dành cô ta, lần này đương nhiên cũng sẽ là như thế.

“Cô lên sân khấu hát thay cho Đường Uyển Như.”

Vì làm Mục Văn Hạo quăng ý tưởng hoang đường này đi, cô cũng chỉ có thể kiên nhẫn khuyên nhủ.

Ặc.

Đường Uyển Như lập tức luống cuống ngay, nhưng mà chỉ trong chớp mắt, cô ta lại hất cái cằm cao ngạo lên.

Mười mấy giây sau, giọng nói âm trầm của Mục Văn Hạo mới vang lên lần nữa.

Bầu không khí giữa hai người vô cùng căng thẳng, rõ ràng là đang cãi nhau.

Mười giây.

Nhìn thấy Diệp Ninh, Đường Uyển Như cười lạnh.

“Đường Uyển Như, cô cho rằng nơi này nhất định không thể thiếu cô sao?”

Cô ta dám kiêu căng gây rối ở trước mặt một người đàn ông như Mục Văn Hạo, cũng rất ghê gớm.

“Được, vậy anh đừng hối hận đó!”

“Anh đừng quên mấy người đầu tư bên ngoài kia đều đến đây để nghe em hát!”

Trừ phi Mục Văn Hạo không cần danh tiếng của phòng ca múa nữa.

Cô ta cũng dám khẳng định, Mục Văn Hạo tuyệt đối không thể thiếu cô ta.

Một giây.

Tài xế kiêm vệ sĩ dẫn cô đến đây cũng hoảng sợ hết hồn, chỉ dám đứng cách cửa phòng, cẩn thận xin chỉ thị.

Nói xong cô ta mang đôi giày cao gót cao mười mấy centimet, nghênh ngang rời đi.

“Ông chủ Mục, con gái giận dỗi thì dỗ vài câu là được, anh cần gì phải nổi giận với cô Đường chứ?”

Những năm gần đây, cô ta là trụ cột của phòng ca múa Hồng Hải, mời chào đến vô số mối quan hệ và chuyện làm ăn cho Mục Văn Hạo.

“Cho cô ta vào đi.”

Đường Uyển Như ôm hai tay trước ngực, mặt mày đầy kiêu ngạo nói: “Đúng vậy, em cảm thấy nơi này chắc chắn không thể thiếu em đó!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Toàn thân Mục Văn Hạo giống như bị một lớp bóng tối bao phủ, âm u kh*ng b*.

Nhưng mà cô đã ở đây rồi, muốn đột nhiên biến mất cũng không được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt Mục Văn Hạo d.a.o động kịch liệt, lạnh lùng ra lệnh cho vệ sĩ đang đứng thẳng ở cửa nói: “Đưa cô Đường đi ra ngoài!”

Cô cũng không muốn xen vào vụ cãi nhau của hai người bọn họ.

Ngay lúc Diệp Ninh cảm thấy da đầu tê rần, chuẩn bị lại lên tiếng muốn đi về thì giọng nói trầm thấp của Mục Văn Hạo lại vang lên.

Cô ta rõ ràng cũng không ngờ rằng kết quả sẽ là như thế này.

Diệp Ninh cảm thấy Mục Văn Hạo chắc chắn đã bị Đường Uyển Như k*ch th*ch đến ngu luôn rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Chương 83