Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 816: Chương 816

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 816: Chương 816


Hơn nữa Trịnh Thư Vân trông cũng không giống như đã hoàn toàn quên Mục Văn Hạo, ngược lại còn để ý nhiều hơn.

“Vậy vết thương của cậu...”

Quân khu.

Chương 816: Chương 816

Thật ra hiện tại Diệp Ninh cũng đã không cần chị ấy phải chỉ đạo gì nữa.

Diệp Ninh ra khỏi văn phòng đoàn trước, cô cũng đã nghe Lâm Thanh báo cho biết, ngày hô, qua Chu Giai Bội cũng đã khởi hành đến kinh thành rồi.

Lâm Thanh nghe Diệp Ninh nói quá trình thu băng từ rất thuận lợi, điện ảnh cũng đã tuyển chọn diễn viên thành công, sắp sửa tiến hành quay chụp chính thức thì cũng thật lòng mừng thay cho Diệp Ninh.

Lúc trước hai người bọn họ vì Mục Văn Hạo nên mới cãi nhau, hiện tại khó khăn lắm mới làm hòa, Mục Văn Hạo lại chạy đến gây thêm phiền cho cô.

Lôi Vĩnh Minh thật sự không thể nào hiểu được, sao đi thăm người thân về mặt mũi đã bầm dập thế kia?

Buổi sáng đội nhạc khí huấn luyện xong, Diệp Ninh cố ý đi đến văn phòng đoàn trưởng, tìm Lâm Thanh báo cáo công việc lúc ở kinh thành.

Dù sao thì bên cạnh còn có rất nhiều người đang nhìn.

Trịnh Thư Vân đã hoạt bát lại như xưa, giành trước Diệp Ninh, ôm lấy bó hoa từ trong tay bảo vệ.

“Vết thương gì chứ, tôi chỉ là không để ý bị đụng trúng thôi.” Cố Phong hoàn toàn không cho Lôi Vĩnh Minh có cơ hội nói hết lời.

Sau khi phát hiện ra chuyện này, tâm trạng của Diệp Ninh lại càng thêm nặng nề.

Thay vì đi bực bội vì lại bị Mục Văn Hạo dây dưa thì cô lại càng quan tâm đến phản ứng của Trịnh Thư Vân hơn.

Rốt cuộc cô phải làm như thế nào mới có thể làm Trịnh Thư Vân hoàn toàn không còn tình cảm gì với Mục Văn Hạo nữa đây?

“Doanh trưởng Cố, cậu đi về nhà thăm người thân hay là đi chấp hành nhiệm vụ thế?”

Hai người bọn họ vừa khéo mà bỏ lỡ không gặp được nhau.

Hoa là do Mục Văn Hạo đưa đến, hơn nữa bên trên còn viết mấy lời thăm hỏi cực kỳ buồn nôn và tên của anh ta.

Người bên ngoài tặng hoa cho Diệp Ninh cũng không phải chuyện mới mẻ gì, nhưng mà hôm nay Diệp Ninh vừa mới quay về trong đoàn đi làm đã tặng hoa đến ngay, chuyện này vẫn làm mọi người khá kinh ngạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Câu nói này làm cho cả đại sảnh đều yên lặng lại.

Lôi Vĩnh Minh hiểu được ý của anh, nhưng mà nhìn vẻ mặt của anh thì cũng không giống như đã xảy ra chuyện gì, sau khi phản ứng lại, lập tức khoa trương hô to, để cho tất cả mọi người đều có thể nghe rõ ràng.

“Cho cô.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà anh vừa mới xuất hiện thì lập tức thu hút ánh mắt của mọi người.

Diệp Ninh nhìn thấy cảm xúc của cô ấy thay đổi rõ ràng như thế, cũng lập tức nhìn về phía tấm card, trong lòng cũng đã đoán trước được gì rồi.

“Đương nhiên là về nhà thăm người thân rồi.”

Hiện tại mặt Cố Phong không chỉ bị có mắt bị bầm xanh, mà khóe miệng còn bị rách, rõ ràng là mới đi đánh nhau xong bị thương.

“Ồ, thì ra là đụng trúng thứ gì à!”

TBC (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ Minh Vũ nhìn thấy Diệp Ninh cũng rất vui vẻ, hai người đang trò chuyện, đột nhiên bảo vệ cửa ôm một bó hoa to đi đến.

Mãi đến khi Từ Minh Vũ đến, cuộc nói chuyện này mới chấm dứt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lôi Vĩnh Minh còn vô cùng khoa trương mà nhìn chằm chằm mặt anh vài giây.

Cố Phong có chút xấu hổ muốn tránh đi không cho anh ta quan sát nữa, nhưng mà trừ phi anh che hết cả gương mặt, nếu không thì không thể tránh được.

Ngô Hàm Nhu chọc cho mọi người ghét cũng là chuyện bình thường thôi, rõ ràng cô ta nên đến đội ca hát đi làm việc, lại cố tình ở lại đội nhạc khí ăn vạ. Nhưng mà cô ta lại không thể lên sân khấu biểu diễn cùng đội nhạc khí, loại tình huống này chẳng khác nào không làm mà vẫn hưởng lương.

Nhưng mà nếu Chu Giai Bội đã quyết định đến kinh thành thì cũng có nghĩa cô ấy đã quyết định thử nhân vật Ngọc Liên Nhi này rồi.

Cô ấy đưa bó hoa đến trước mặt Diệp Ninh.

Bên trên còn có một tấm card, cô ấy thậm chí không cần cố tình đi xem, cũng đã đọc được nội dung ghi bên trên. Một giây trước cô ấy vẫn còn mỉm cười vui vẻ, nhưng giây tiếp theo mặt đã xụ xuống rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đồng chí Diệp Ninh, có người tặng hoa cho cô nè.”

Cố Phong đi về trả phép, sáng sớm trực tiếp đi thẳng đến đoàn bộ mở họp, đến trưa mới về doanh.

Hơn nữa đây còn chỉ là những chỗ có thể nhìn thấy thôi đó, ở những nơi không thể nhìn thấy, có lẽ còn bị thương nặng hơn nữa?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 816: Chương 816