Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 793: Chương 793
“Mẹ không phải không thương Nhị Béo, nào, chú ôm con.”
“Liên quan gì đến tôi chứ.”
“Có phải con cảm thấy chị gái này rất đẹp, rất giống mẹ của con không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bé con thấy được mẹ ruột, hưng phấn giơ tay gọi.
Chương 793: Chương 793
“Đúng vậy. Mẹ nói mẹ muốn đi vệ sinh, bảo con chờ.” Cuối cùng bé con cũng chịu nói ra một tin tức hữu dụng.
Nhóc con nhìn thấy kẹo đầy màu sắc rực rỡ, quả nhiên không khóc nữa, lau sạch nước mắt nước mũi trên mặt.
Nhóc con trực tiếp ngẩng đầu, chỉ vào Diệp Ninh: “Mẹ con nè.”
“Mẹ nói không thể nói cho người ngoài biết tên của Nhị Béo.” Nhóc con cảm thấy mình cực kỳ thông minh.
Vậy mà cũng có thể nói chuyện được, quá là lợi hại.
Tim Diệp Ninh đập hẫng đi hai nhịp, đầu nóng lên, lập tức phản bác: “Ai thèm sinh con cho anh chứ.”
Đây lại là một gương mặt mới từ trước đến nay cô chưa từng gặp.
Nhóc con méo miệng, chuẩn bị khóc.
“Vậy con nói cho chú biết, con tên gì? Con đi đến đây cùng ai?” Giọng của Cố Phong cực kỳ dịu dàng.
Diệp Ninh còn muốn nói gì đó, lại bị Cố Phong dùng ánh mắt cản lại.
Diệp Ninh mất hai giây mới phản ứng lại hiểu được ý của anh, sau đó gương mặt trắng nõn hơi ửng hồng lên.
Tại sao từ trước đến giờ cô lại không phát hiện ra người đàn ông này trong ngoài khác biệt như thế chứ?
Diệp Ninh nghe một lớn một nhỏ nói chuyện với nhau, nhìn thấy rõ Cố Phong dịu dàng và kiên nhẫn với con nít đến mức nào.
TBC
Diệp Ninh nhìn mà hết hồn, không lẽ trong túi của anh có ma pháp sao? Muốn cái gì là lấy ra được cái đó ngay? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc nói: “Thấy anh lúc nãy dỗ Nhị Béo rất dịu dàng, cũng rất có kiên nhẫn, cho nên sau này anh chắc chắn sẽ là một người cha tốt.”
Cố Phong hỏi xong, bé con nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó chỉ về phía một hướng.
“Con và mẹ cùng nhau đến đây sao?” Cố Phong tranh thủ thời cơ tiếp tục hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Phong mở một viên kẹo trái cây đến bên miệng cậu bé, sau đó bỏ mấy viên còn lại vào trong túi áo của cậu nhóc.
Lần này thì đến cả cổ Diệp Ninh cũng đã đỏ rần, đang yên đang lành sao tự nhiên lại nhắc đến đề tài sinh con rồi?
“Kẹo có ngọt không?”
“Mẹ không thương Nhị Béo...”
Không ngờ nhóc con lại ngoan ngoãn gật đầu.
Hiện tại, tấm lòng bội phục của Diệp Ninh dành cho Cố Phong có thể nói là cuồn cuộn như nước sông kéo dài không dứt.
Cố Phong bừng tỉnh hiểu ra: “Thì ra con tên là Nhị Béo à. Vậy mẹ của con đâu?”
“Mẹ ơi!”
Diệp Ninh nhức đầu: “Con nhìn kỹ lại xem, dì không phải mẹ của con.”
Cố Phong vừa nói vừa ôm bé con lên.
“Ngọt”
“Cha tốt sao.” Cố Phong nỉ non hai chữ này, sau đó khóe môi hơi cong lên một độ cong: “Vậy còn phải xem xem em có cho anh cơ hội này hay không nữa.”
Diệp Ninh và Cố Phong liếc nhìn nhau, đồng loạt mà nhìn về phía bên kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Phong đơn giản dặn dò vài câu, nhìn theo người phụ nữ kia ôm cậu nhóc rời đi.
Người phụ nữ kia lập tức rơi nước mắt, dùng tốc độ nhanh nhất xông đến trước mặt Diệp Ninh và Cố Phong, ôm lấy bé con, liên tục cảm ơn.
“Sau này anh chắc chắn sẽ trở thành một người cha tốt.” Tiếng cảm thán của Diệp Ninh ở bên cạnh vang lên, làm Cố Phong thu hồi tầm mắt.
Cố Phong cười nói: “Không muốn sinh cũng không sao, dù sao Tiểu Đống cũng đã nói, em ấy sẽ sinh nhiều vài đứa tặng cho chúng ta nuôi. Nhưng mà anh càng thích con của chúng ta hơn, cũng không thể làm người khác cho rằng anh bị yếu sinh lý được đúng không?”
“Vậy Nhị Béo đi từ hướng nào đến đây, con còn nhớ không?”
Nói thật, hiện tại anh cũng đang chuẩn bị sức lực, không muốn để thằng nhóc Diệp Đống kia khinh thường.
Ngay từ đầu bọn họ còn cho rằng sẽ nhanh chóng tìm được mẹ của cậu nhóc, nhưng cuối cùng lại phải tốn gần nửa tiếng đồng hồ, mới nhìn thấy một người phụ nữ đang hoảng loạn cầu cứu cảnh sát giao thông ở ven đường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Ninh lập tức nhìn xung quanh, xác định xem xung quanh có chỗ nào có nhà vệ sinh.
“Sao em lại nói như thế?”
Cố Phong đến gần cô, giọng nói khàn khàn, giọng điệu vô cùng kiên quyết nói: “Mẹ của con anh chỉ có thể làm em.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.