Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 697: Chương 697
Lời khen ngợi này làm sống lưng của Chân Hồng Phỉ cũng thẳng hơn rất nhiều.
Cho nên làm sao có chuyện Diệp Ninh không biết biết đọc nhạc phổ được.
“Cái này mà cô cũng phát hiện ra hả?” Lý Tử Hằng hoàn hồn, vô cùng bội phục Chân Hồng Phỉ.
Làm một người ca sĩ, có thể biểu diễn ca khúc của Nghiêm Hân, thật sự là đời này sống không uổng mà.
Nhậm Ngọc Lan không cam lòng lạc hậu nói: “Tôi cũng chuẩn bị xong rồi.”
Lý Tử Hằng thấy tình huống hiện tại, mừng thầm trong lòng, quả nhiên phải có cạnh tranh mới có thể thuận lợi như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Lý Tử Hằng cũng đã đoán trước được bọn họ sẽ có phản ứng như thế, cho nên ngay từ đầu anh ta mới không nói rõ đây là ca khúc của Nghiêm Hân.
Chương 697: Chương 697
Diệp Ninh vốn dĩ hoàn toàn không hề hiểu biết gì về cái người tên Nghiêm Hân mà Chân Hồng Phỉ nói đến, nhưng mà sau khi nghe cô ta và Nhậm Ngọc Lan nói chuyện xong, lại thấy cảm xúc kích động của hai người, trong lòng cô cũng đã đoán được đại khái.
Diệp Ninh gật đầu, ra hiệu cho cô cũng không thành vấn đề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trong băng từ phát hành lần này có hai bài hát đều do đại sư Nghiêm Hân sáng tác, các ca khúc còn lại cũng đều do các nhà soạn nhạc tốt nhất trong cả nước sáng tác. Cho nên hiện tại chắc các cô cũng đã biết cuốn băng từ này có giá trị cao đến mức nào rồi chứ, chúng tôi sẽ vô cùng thận trọng về chuyện này.”
Trong nháy mắt, tờ giấy viết lời bài hát và nhạc phổ trong tay lập tức có sức nặng khác hẳn.
TBC
Cô ta nói ra tên Nghiêm Hân, không chỉ làm Lý Tử Hằng hơi sửng sốt, Nhậm Ngọc Lan cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Diệp Ninh: “...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Tử Hằng vừa kinh ngạc lại hài lòng.
Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan cũng nhanh chóng nhận ra sự khác thường của Lý Tử Hằng.
Diệp Ninh sẽ không cảm ơn Lý Tử Hằng, rũ mắt xuống, hình như cũng rất tập trung.
Mvh đã từng nói với anh ta, tất cả các ca khúc Diệp Ninh lên sân khấu biểu diễn đều là ca khúc mới, hơn nữa những ca khúc kia cũng đều là do chính Diệp Ninh sáng tác.
Lúc hai người bọn họ phát hiện ra Lý Tử Hằng gần như dồn toàn bộ lực chú ý lên trên người Diệp Ninh thì hai người đều cùng dừng lại.
“Nghiêm Hân là người đứng đầu có quyền uy nhất trong giới soạn nhạc, rất khó có thể có được ca khúc do ông ấy sáng tác. Nhưng mà chỉ cần là ca khúc của ông ấy, một khi phát hành, đều sẽ dẫn dắt trào lưu âm nhạc trong thị trưởng!” Bởi vì quá kích động, giọng của Nhậm Ngọc Lan còn hơi phát run.
Nhưng mà nếu hiện tại bọn họ đã đoán được, vậy cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa.
.]
Lý Tử Hằng “khụ khụ” hai tiếng, phá vỡ bầu không khí xấu hổ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ta quay sang nhìn Diệp Ninh với ánh mắt dò hỏi.
“Chủ nhiệm Lý, tôi đã chuẩn bị xong rồi, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”
“Nhanh vậy sao? Đúng là quá lợi hại.”
Cũng không thể trách Chân Hồng Phỉ sẽ đột nhiên suy nghĩ như thế, bọn họ đã lấy được lời bài hát và nhạc phổ, tiếp theo còn phải hát thử giọng, đương nhiên cần phải nhanh chóng làm quen với bài hát này.
Ba phần nhạc phổ và lời bài hát này đều là do nhân viên công tác tự viết tay, bên trên không hề có bất cứ tin tức gì về người soạn nhạc và viết lời.
“Đồng chí Hồng Phỉ, cô lo lắng nhiều rồi, đồng chí Diệp Ninh không chỉ là một ca sĩ vô cùng ưu tú, mà cô ấy còn biết soạn nhạc nữa.”
Lý Tử Hằng vừa định nói là đã có thể bắt đầu rồi, Chân Hồng Phỉ lại đột nhiên nói: “Chủ nhiệm Lý, nếu tôi đoán không sai thì bài hát này là do Nghiêm Hân sáng tác đúng không?”
Chân Hồng Phỉ nghe Lý Tử Hằng nói như thế mới giảm bớt đề phòng với Diệp Ninh, tiếp tục học tập lời bài hát trong tay.
Nhưng mà cô ta và Nhậm Ngọc Lan cũng đã bắt đầu khẽ ngâm nga, chỉ có Diệp Ninh là hoàn toàn không có phản ứng gì, nếu không phải không biết đọc nhạc phổ thì còn có thể là vì nguyên nhân gì nữa chứ?
Khoảng nửa tiếng sau trôi qua, Chân Hồng Phỉ cất nhạc phổ và lời bài hát đi đầu tiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhậm Ngọc Lan cũng không nói thêm gì nữa.
Chân Hồng Phỉ trực tiếp nói với Diệp Ninh: “Đừng có nói với tôi là cô không biết đọc nhạc phổ đó nha?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể dùng nửa giờ đã nhớ kỹ toàn bộ giai điệu và lời bài hát, tốc độ này thật sự đủ để làm người ta bất ngờ.
Chân Hồng Phỉ lại có chút đắc ý nói: “Trước kia nhà soạn nhạc Nghiêm từng sáng tác một ca khúc cho tôi, tôi hiểu rất rõ về phong cách âm nhạc và phong cách lời bài hát của ông ấy, cho nên mới có thể nhận ra được.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.