Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 464: Chương 464
Mọi người đều ngơ ngác, không thể nào hiểu được cô ta bị gì?
Lại nhìn dáng vẻ chột dạ của hai người bọn họ, chắc chắn là có vấn đề rồi.
Cố Phong và Chu Thế Thành liếc nhìn nhau, hai người cùng nhau đi ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Phong không nói gì, sắc mặt lại càng thêm phức tạp.
“Cô ta điên rồi.” Trong đám đông, có người khiếp sợ nói.
Tiếng khóc cũng chỉ kéo dài vài giây, Vương Hinh Tuyết lại đột nhiên tránh thoát khỏi sự trói buộc của Vương Cường, lập tức xông vào trong đám đông.
Chương 464: Chương 464
“Tôi là người hát chính trong đội ca hát, là người hát chính duy nhất, tôi hát cho máy người nghe nha? Tôi hát rất hay!” Cảm xúc của Vương Hinh Tuyết kích động, ăn nói lung tung.
Người xung quanh cảm thấy không ổn, vội xúm lại.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Vương Hinh Tuyết điên rồi, điên thật rồi.
Nếu có thể thì hai vợ chồng bọn họ cũng không muốn dẫn Vương Hinh Tuyết về viện gia thuộc, nhưng đồn công an lại đích thân liên lạc với bọn họ, bọn họ cũng không thể bỏ mặc Vương Hinh Tuyết được.
“Vương Cường, Hồng Diễm, đây là ai thế?”
Ngay lúc mọi người còn đang thắc mắc không biết vì sao Vương Hinh Tuyết lại bị thương mặt mũi bầm dập, lại còn chật vật, bị hai vợ chồng Vương Cường dùng áo che đầu lại như thế thì Vương Hinh Tuyết đột cười cười “hắc hắc”, tiếng cười cực kỳ quái dị.
Hơn nữa chuyện càng khác thường chính là trên đầu người kia bị áo của Vương Cương che lại, rõ ràng là đang cố ý làm người ngoài không nhận ra được.
Nếu không có ai thì hai vợ chồng bọn họ đang khiêng cái gì?
Vương Hinh Tuyết bắt đầu kêu la thảm thiết và giãy dụa, tình huống lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn.
Người phụ nữ kia bị lắc đến ngu người, lại quên mất việc phản kháng.
Lúc này bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nói chuyện đầy rối loạn.
Vương Hinh Tuyết trừng to mắt nhìn chị ta, sau đó bắt đầu liên tục lắc lư.
“Người xấu! Mấy người đều là người xấu! Là mấy người muốn hại tôi! Tôi muốn g.i.ế.c c.h.ế.t mấy người, g.i.ế.c c.h.ế.t hết mấy người!”
Lúc đó chuyện này rất lớn, toàn bộ mọi người trong viện gia thuộc đều biết.
Sắc mặt Vương Cường vô cùng khó coi, kéo túm người kia nhanh chóng về nhà.
Cô ta cười vài tiếng, sau đó lại bắt đầu khóc.
Vương Cường và Trần Hồng Diễm luống cuống tay chân đi đến trước mặt Vương Hinh Tuyết, kéo mạnh tay đang của cô ta ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có người chủ động đi lên hỏi.
Xung quanh lập tức tràn ngập tiếng bàn tán xôn xao.
“Không, không có ai...” Trần Hồng Diễm ấp úng nói, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt của đối phương.
Người ở bên dưới lớp áo kia không phải Vương Hinh Tuyết thì còn có thể là ai nữa.
Tất cả mọi người đều đã nhìn ra, trạng thái tinh thần của cô ta rất không bình thường.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, khó tin nhìn cô ta.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Cường và Trần Hồng Diễm vô cùng bực bội, hai người bọn họ dùng hết toàn lực cũng không thể nào khống chế được Vương Hinh Tuyết đang nổi điên.
Hai vợ chồng Vương Cường và Trần Hồng Diễm xách một người vào đại viện, người bị kẹp ở giữa giãy dụa, phản kháng kịch liệt.
Vương Hinh Tuyết khàn giọng kêu to.
TBC
Không đợi hai người bọn họ hỏi tiếp, người kia đột nhiên điên cường vặn vẹo giãy dụa, quần áo trùm trên đầu bị động tác kịch liệt làm rơi xuống, lộ ra một gương mặt đầu tóc rối bù, mặt mày bầm tím.
Sau đó cô ta thật sự bắt đầu ca hát.
“Vương Hinh Tuyết, cô ta, cô ta bị làm sao thế?”
Không ai dự đoán được sẽ có biến cố như thế xảy ra, một người phụ nữ trực tiếp bị Vương Hinh Tuyết túm lấy bả vai.
“Vương Hinh Tuyết!”
Hiện tại vô số người nhìn thấy cảnh Vương Hinh Tuyết nổi điên, hai vợ chồng bọn họ đều cảm thấy không còn mặt mũi để gặp người ngoài nữa.
Cái gì mà không có ai?
Mấy ngày trước Vương Hinh Tuyết và Trần Hồng Diễm cãi nhau một trận xong, đã bị Trần Hồng Diễm đuổi ra khỏi nhà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi không nói sai, vì sao mấy người lại không chịu tin tôi chứ?”
Tuy rằng tất cả mọi người cảm thấy cách làm của Trần Hồng Diễm quá vô tình, nhưng dù sao cũng là chuyện riêng của nhà họ Vương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.