Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 342: Chương 342
Lý Kiến Hoa thở dài thườn thượt nói: “Diệp Ninh chỉ đưa ra lời đề nghị mà thôi, hơn nữa lời đề nghị của cô ấy cũng không có vấn đề gì cả. Nếu cô thật sự muốn trách ai đó thì cứ trách đội trưởng là tôi đi.”
Cuối cùng Lý Kiến Hoa cũng hiểu được cô ta đang tính toán cái gì, không dám tin rằng cô ta lại có suy nghĩ ác độc như thế.
Chỉ cần đến lúc đó Lý Kiến Hoa chịu phối hợp với cô ta, là chắc chắn có thể làm Diệp Ninh thân bại danh liệt biến khỏi đoàn văn công. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây mà là điểm thông minh của Diệp Ninh, từ trước đến nay mỗi khi cô kiếm chuyện với Vương Hinh Tuyết chưa bao giờ là cố ý gây rối hoặc là vu oan hãm hại, tất cả hành vi đều rất quang minh chính đại, hợp tình hợp lý.
Thái độ của Vương Hinh Tuyết càng thêm thấp hơn, hai mắt rưng rưng nhìn anh ấy: “Tôi thật sự sắp chịu hết nỗi rồi, chỉ cần Diệp Ninh còn ở đoàn văn công thì tôi sẽ không được yên ổn. Đội trưởng, không phải anh cũng rất ghét cô ta sao? Anh đuổi cô ta khỏi đoàn văn công được không? Chỉ cần không có cô ta, đội nhạc khí và đội ca hát sẽ tốt hơn rất nhiều.”
“Đội ca hát là một tập thể, cho dù ai là người hát chính thì cũng giống nhau thôi. Đó chỉ là một buổi biểu diễn, sẽ không ảnh hưởng đến bất cứ thứ gì.” Lý Kiến Hoa chủ động an ủi.
Vương Hinh Tuyết nghe được những lời này của anh ấy, không chỉ không suy nghĩ thông suốt, ngược lại còn khóc lớn hơn nữa.
Trước kia Lý Kiến Hoa là người phản đối cho Diệp Ninh gia nhập đoàn văn công kịch liệt nhất, cho nên Vương Hinh Tuyết mới dám nói ra suy nghĩ trong lòng cô ta cho anh ấy nghe.
“Đội, đội trưởng...” Đây là lần đầu tiên Vương Hinh Tuyết nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng sắc bén của Lý Kiến Hoa như thế.
“Vương Hinh Tuyết, cô có biết mình đang nói cái gì không?”
TBC (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt Lý Kiến Hoa lập tức trở nên vô cùng khó coi, đến cả ánh mắt nhìn về phía Vương Hinh Tuyết cũng đã trở nên lạnh nhạt hơn rất nhiều.
“Cô đừng nói gì nữa, hiện tại chuyện duy nhất cô cần làm chính là điều chỉnh tốt suy nghĩ và cảm xúc của bản thân, bình tĩnh ổn định mà đi làm ở đoàn văn công. Nếu cô dám làm những chuyện mà cô vừa mới nói, tôi chắc chắn sẽ không nhân nhượng cô.” Lý Kiến Hoa nói cho hết lời, để lại một lời cảnh cáo rồi rời đi không thèm quay đầu lại.
Một tiếng quát sắc bén ngắt ngang ảo tưởng độc ác của Vương Hinh Tuyết.
“Là Diệp Ninh với Tôn Manh Manh! Hai người bọn họ... Bọn họ hợp tác với nhau cô lập tôi, gây hấn với tôi... hu hu hu... Đội trưởng, anh phải đứng ra bảo vệ tôi đó.” Vương Hinh Tuyết ấm ức khóc lóc kể lể.
“Diệp Ninh không hề phạm sai lầm, tôi không thể nào vô duyên vô cớ đuổi cô ấy đi được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mọi người đều là đồng nghiệp của nhau, chuyện cạnh tranh bình thường là khó tránh khỏi, cô nghĩ nhiều quá thôi.” Tuy rằng ngoài miệng Lý Kiến Hoa nói như thế, nhưng cả cái đoàn văn công này ai cũng biết Diệp Ninh và Vương Hinh Tuyết không hợp nhau.
Chỉ cần Diệp Ninh bị đuổi khỏi đoàn văn công, vậy cô sẽ chẳng là cái gì hết.
Chương 342: Chương 342 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Hinh Tuyết ngẩn ngơ.
“Vương Hinh Tuyết, cô phải mạnh mẽ lên, cô cứ xem những việc này là sự rèn luyện trên con đường thành công của cô. Không có bất cứ người thành đạt nào là thuận buồm xuôi gió cả.”
Lý Kiến Hoa nhíu chặt mày lại thành bánh quai chèo, anh ấy thật sự không biết phải làm thế nào mới có thể làm Vương Hinh Tuyết bình tĩnh lại.
Vương Hinh Tuyết có thể nói là do một tay Lý Kiến Hoa đề bạt lên, vốn dĩ anh ấy cho rằng tương lai sau này của cô ta sẽ rất sáng sủa, nhưng mà không ngờ lại biến thành như bây giờ.
Vương Hinh Tuyết đã bị cơn giận làm mụ mị đầu óc làm gì còn có thể phát hiện ra sự khác thường của Lý Kiến Hoa chứ, cô ta kích động nói: “Chỉ cần đội trưởng đồng ý thì tôi có thể làm Diệp Ninh phạm sai lầm. Không phải cô ta là quân tẩu sao, tôi có thể làm cô ta phạm sai lầm ở tác phong nam nữ, đến lúc đó cho dù có là đoàn trưởng thì cũng không thể bảo vệ cô ta được.”
Vương Hinh Tuyết hít mũi thật mạnh, hèn mọn cầu xin nói: “Đội trưởng, sao tôi có thể trách anh được chứ. Tôi chỉ là muốn anh giúp đỡ tôi, anh giúp tôi có được không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Rõ ràng lúc nãy đội trưởng đã muốn chọn tôi rồi, đều là tại Diệp Ninh...” Cuối cùng Vương Hinh Tuyết cũng ngừng khóc, thút tha thút thít.
Lý Kiến Hoa không hiểu cô ta muốn nói gì: “Giúp cô kiểu gì?”
Lý Kiến Hoa tức giận trừng to mắt, tăng thêm âm lượng nói: “Tôi có thể coi như mình chưa từng nghe qua lời nói lúc nãy, cô cũng dẹp hết những ý đồ xấu xa đó ngay đi cho tôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.