Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 157: Chương 157
Cố Phong muốn giải thích, Chu Thế Thành lại giành trước mở miệng.
Cố Phong trả lời: “Cô ấy còn chưa về.”
“Tôi đã hứa với Sầm Lan là sẽ bỏ qua chuyện này, đương nhiên là phải thực hiện.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người trong bộ đội rối rít đi về nhà, nhà bếp dưới lầu tỏa ra vô số mùi thơm thức ăn.
Trong đầu hiện lên hình ảnh bóng người trên sân khấu ngày hôm nay.
“Nhưng mà những người này hãm hại lừa gạt, vào nhà người khác cướp của không chỉ một hai lần, nếu công an muốn bắt bọn họ thì tôi cũng không thể làm gì được.”
“Ha ha.”
Giờ phút này, trong viện gia thuộc cũng đang vô cùng náo nhiệt.
Cố Phong xuống lầu ăn cơm, lập tức nhìn thấy Chu Thế Thành vừa mới quay về.
TBC
Lý Kim Phượng xen lời vào nói: “Diệp Ninh chỉ là một công nhân dọn vệ sinh thôi, sao có vẻ còn bận hơn các đoàn viên chính thích trong đoàn văn công của người ta thế? Có khi nào là cô ta không muốn làm việc nhà nên cố ý đi ra ngoài chơi, chờ đến khuya mới về không?”
Sau khi nói xong, anh ấy lại theo bản năng nhìn thoáng ra phía sau Cố Phong, giống như đang tìm kiếm gì đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chiều nay toàn bộ đại viện đều truyền đến điên rồi, nói là Vương Hinh Tuyết lại ị đùn trong quần trong buổi biểu diễn sáng ngày hôm nay.
“Cố Phong, vết thương của cậu thế nào rồi?”
Chu Thế Thành phản bác vợ mình xong, khi nhìn về phía Cố Phong, ánh mắt trở nên thâm thúy hơn rất nhiều.
Nhưng mà lúc đó ánh đèn bên kia quá mờ, đối phương lại ngồi nghiêng người với thính phòng, với lại lúc đó anh ấy cũng không để ý đến quá ktx, cho nên mới không dám xác định chắc chắn.”
Cố Phong đứng ở bên ngoài cũng coi như đã nghe hiểu, tuy rằng anh không có bất cứ tình cảm gì với Vương Hinh Tuyết, nhưng mà nghe được chuyện này thì vẫn nhíu mày lại.
Cố Phong cũng rất sốt ruột muốn quay về, mỗi ngày ở nhà ăn không ngồi rồi dưỡng bệnh mãi, anh cũng sắp chịu hết nổ.
Anh vốn dĩ định lên tiếng chào, nhưng mà sau khi nghe được cuộc nói chuyện của Chu Thế Thành và những người khác thì hơi ngẩn ra.
“Em dâu đâu? Sao cô ta không đi xuống đây nấu cơm?”
“Ui chu choa, nếu là tôi thì chắc tôi đ.â.m đầu vào tường c.h.ế.t quách đi cho rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thật đó, sáng hôm nay tôi cũng có mặt. Lúc đó các thủ trưởng trong quân khu đều đang xem buổi biểu diễn kia, sau đó Vương Hinh Tuyết cứ như thế.”
Chương 157: Chương 157
Câu trả lời của Diệp Ninh làm Mục Văn Hạo hơi híp mắt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhất là cô vợ Lý Kim Phượng của anh ấy, cô ta trợn trừng to mắt.
Trên mặt Chu Thế Thành hiện lên chút ý cười nói: “Vậy là tốt rồi.”
Cũng không thể trách cô ta sẽ suy nghĩ như thế, chủ yếu là dựa vào tính cách ham ăn lười biếng của Diệp Ninh, cô chắc chắn có thể làm ra chuyện này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói đến chữ “như thế”, vẻ mặt Chu Thế Thành trở nên vô cùng xấu hổ.
Mọi người bàn tán sôi nổi, càng nói lại càng hăng say.
Nhận được câu trả lời khẳng định của anh ấy, người bên cạnh vô cùng hoảng sợ.
Cũng không biết có phải anh ấy hoa mắt hay không, vậy mà anh ấy lại cảm thấy bóng người ngồi đàn dương cầm trên sân khấu lại có chút giống Diệp Ninh.
“Mất mặt! Thật sự là mất mặt c.h.ế.t luôn rồi!”
“Được, cứ dựa theo lời của cô đi.”
“Bình thường con bé Hinh Tuyết kia trông cũng đáng tin lắm mà, sao đến giây phút quan trọng lại làm ra chuyện mất mặt như thế? Ị đùn ngay trên sân khấu, con nít năm tuổi cũng không làm như thế nữa là, đúng không?”
Mục Văn Hạo mỉm cười sung sướng, anh ta đã hiểu ý của cô rồi.
“Em đừng có ăn nói lung tung, nói không chừng Diệp Ninh bận chuyện gì đó thì sao.”
“Gì? Vậy chẳng phải các thủ trưởng cũng sẽ ngửi được sao?”
Ngay từ lúc bắt đầu, nói chuyện này ra chẳng ai tin cả, nhưng mà càng ngày lại càng nhiều người nói, hiện tại toàn bộ mọi người trong đại viện đều đã biết rồi.
Có thù nhất định sẽ báo, anh ta thích cái tính này đó.
Chu Thế Thành cứng đờ gật đầu, bây giờ ngẫm lại vẫn cứ cảm thấy tình huống lúc đó muốn hoang đường bao nhiêu thì sẽ hoang đường bấy nhiêu.
“Khá hơn nhiều rồi, chờ thêm mấy ngày nữa là có thể về đơn vị.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.