Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1193: Chương 1193
“Cô đừng ép tôi phải ra tay!”
Thôn trưởng đã cho hai anh em Lưu Mãn đủ mặt mũi rồi.
Thôn trưởng bị anh ta chọc tức đến nghẹn họng.
Lưu Mãn chặn họng thôn trưởng xong, sau đó mới lại quay về nhìn về phía Diệp Ninh.
Trò hề này cũng nên kết thúc rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thôn trưởng rõ ràng là hơi ngẩn ra, vài giây sau sắc mặt lại càng thêm khó coi.
“Diệp Ninh, cô biết điều thì mau bảo Diệp Đống đi ra đây, nếu không thì cũng đừng trách tôi không khách sáo.”
Anh ta trực tiếp đưa ra lời nghi ngờ ngay trước mặt mọi người.
Lưu Mãn nói một cách đương nhiên: “Nếu thôn trưởng không thể công bằng công chính, vậy thì đừng có xía vào nữa. Cứ để hai gia đình chúng tôi tự giải quyết với nhau là được rồi.”
Ngay sau đó anh ta lại nghĩ đến thân phận hiện tại của Cố Phong.
Suy nghĩ của Lưu Mãn rất đơn giản, nếu Diệp Đống không chịu quỳ xuống nhận sai, vậy thì đánh đến cha mẹ cậu cũng nhận không ra, coi như là trút giận được rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi đứng ở đây, cũng muốn xem thử ai dám bước đến.”
Cậu chắc chắn sẽ không quỳ xuống, nhưng mà nếu thật sự muốn đánh nhau, cậu bị đánh cũng không có việc gì, nhưng lại còn có chị và cha nữa.
Mặt Diệp Ninh lạnh tanh nói: “Đừng sáng một bên đợi đi.”
“Tôi cứ không đi ra đó! Tôi cảnh cáo mấy người, nếu mấy người dám đụng đến đầu ngón tay của chị tôi, đó chính là đánh quân tẩu, anh rể của tôi sẽ không tha cho mấy người!”
Diệp Đống không ngờ Lưu Mãn đã kiêu ngạo đến mức này rồi, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.
Chương 1193: Chương 1193
Trong mắt Lưu Mãn tràn ngập âm u.
Hiện tại anh ta đã không thèm để nhà họ Diệp vào mắt, dù sao thì bọn họ chỉ có thể dựa vào thôn trưởng ra mặt, vậy thì có bản lĩnh gì đâu chứ.
“Bác không có bao che cho nhà họ Diệp.”
Diệp Ninh hiếm khi mà cho cậu một ánh mắt khen ngợi, cậu nói ra lời cảnh cáo này rất đúng lúc.
Cậu biết rõ nếu hiện tại cậu nhảy qua đó, chắc chắn sẽ tránh không được đòn hiểm của đám người này.
Đám người đứng ở sau lưng anh ta cũng đều đứng yên tại chỗ, không dám tùy tiện tiến lên.
Từ đầu đến cuối, có rất nhiều người đều đang nhìn.
Diệp Đống nhanh chóng ngậm miệng, không biết rốt cuộc cô có cách giải quyết hay không?
Tốt nhất là bọn họ chọc giận cho người nhà họ Diệp ra tay trước, sau đó hai bên mới đánh nhau, như vậy cũng coi như là có lý do chính đáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thôn trưởng, ông che chở nhà họ Diệp như thế, hình như không được công bằng lắm thì phải?”
Ông ấy đúng là không thể nhúng tay vào việc này được.
Ông ấy chỉ muốn giải quyết vấn đề mà thôi.
Lúc Diệp Đống ngông cuồng thì đúng là rất ngông cuồng, nhưng đến khi nhát gan rồi thì cũng rất sợ hãi.
Cô đã không còn chỗ dựa, xem xem cô còn có thể có bản lĩnh gì nữa.
Lưu Mãn cực kỳ có khí thế, chẳng qua chỉ là một người thôn trưởng mà thôi, nếu đổi thành trấn trưởng, có lẽ anh ta còn sẽ suy xét lại một chút.
Cậu hạ thấp giọng, bất an hỏi Diệp Ninh.
Diệp Ninh cũng mỉm cười, không chỉ không lùi bước, ngược lại còn tiến lên trước một bước.
“Hừ! Nhưng mà sao tôi lại cảm thấy ông đang bao che cho nhà họ Diệp vậy nhỉ? Em gái tôi chịu ấm ức lớn như thế, chỉ cần nói một câu xin lỗi nhẹ nhàng là định bỏ qua à? Ông làm thế, sau này sao nhà họ Lưu chúng tôi có thể ngẩng đầu ở trong thôn được nữa?”
Lưu Mãn cười âm u, hoàn toàn không coi ai ra gì.
Cô không nói quá lớn, nhưng lại mang theo vẻ khí phách không nói nên lời.
TBC
Mặt thôn trưởng lúc xanh lúc trắng lúc đỏ.
Lưu Mãn không ngờ rằng cô cũng dám đối đầu trực diện với anh ta, hơn nữa còn lộ ra dáng vẻ không chút sợ hãi này, rõ ràng là đã có nắm chắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lưu Mãn nhướng mày, hiển nhiên cũng không quá hài lòng với kết quả này.
“Diệp Đống, nếu cậu là đàn ông thì đừng có tránh sau m.ô.n.g phụ nữ nữa!”
Diệp Ninh lại không hề lùi bước: “Anh định không khách sáo kiểu gì đây?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huống chi chị của cậu còn chưa lên tiếng nữa kìa.
“Chị, phải làm sao đây?”
Cậu sẽ không ngu ngốc như thế.
Bọn họ đều chỉ là vì nịnh bợ Lưu Mãn, nhưng nếu thật sự bị gắn cho cái tội đánh quân tẩu, như vậy sẽ mất nhiều hơn được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.