Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1151: Chương 1151

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1151: Chương 1151


Chương 1151: Chương 1151

Trương Quốc Trụ đã quá hiểu biết tính cách cứng đầu của ông ấy nói: “Vậy ngày mai tôi đi chung với ông.”

“Chị Trần, đúng là giống như chị nói, bên ngoài có rất nhiều ca sĩ có thực lực, nhưng mà chúng tôi chỉ muốn có ông Thường thôi. Hơn nữa chúng tôi có thể bảo đảm,nếu ông Thường nhìn thấy ca khúc mới này, chắc chắn cũng sẽ rất thích.” Ngô Á Thu nói xong lời cuối cùng, giọng điệu vô cùng chắc chắn.

Đã nói đến mức này rồi, cho dù da mặt Ngô Á Thu có dày hơn nữa thì cũng không thể nào tiếp tục ở lại đây nữa.

Ông ta tuyệt đối không muốn tin tưởng rằng ca khúc mà Diệp Ninh sáng tác ra sẽ tốt hơn ca khúc của ông ta, nơi này rõ ràng là có tấm màn đen!

Cho dù đã thu âm hoàn thành rồi thì ông ấy cũng muốn đích thân đến đó theo dõi mới được.

Trần Bích Lan rõ ràng cũng không ngờ rằng Ngô Á Thu sẽ chấp nhất như thế, dứt khoát nói thẳng ra luôn.

“Lại chờ thêm vài ngày nữa đi, nếu bên này còn không có động tĩnh gì thì.” Ngô Á Thu không nói ra câu nói tiếp theo, hiển nhiên cũng hoàn toàn không có cách gì với Thường Hậu Phát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ai? Cậu nói ai?”

Nhất định phải nghiền áp ca khúc của Diệp Ninh xuống mới được! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Huống chi thời gian của bọn họ cũng rất gấp gáp, thay vì cứ lề mà lề mề như thế, còn không bằng nhanh chóng tranh thủ thời gian lựa chọn ca sĩ khác, tỉ mỉ thu âm.

Tại sao bây giờ lại nhảy ra nữa!

Hành vi lần này của Ngô Á Thu, nếu bị người trong giới biết được, chỉ e là tất cả mọi người đều sẽ cười nhạo ông ta, thật sự là quá đáng ghét!

“Đạo diễn Ngô, chắc hai người cũng biết lão Thường nhà tôi đã rời khỏi giới ca hát rất lâu rồi, bên ngoài còn có rất nhiều ca sĩ trẻ có thực lực, hai người đi tìm người khác đi, không cần lãng phí thời gian trên người lão Thường nữa.”

Lần này ông ta muốn đích thân tham dự, bảo đảm thu âm sẽ đạt đến hiệu quả hoàn mỹ nhất.

Trần Bích Lan vẫn cứ từ chối nói: “Không cần thiết phải làm thế. Từ trước đến nay ông Thường nhà tôi nói một không hai, ông ấy không muốn ra mặt, cho dù ông có kề d.a.o lên cổ ông ấy thì ông ấy chắc chắn sẽ không đồng ý.”

Cố tình hiện tại ông ta lại không có chỗ phát tiết, dù sao thì mấy người bên ngoài đều không biết được chuyện ông ta được Ngô Á Thu mời sáng tác sau đó từ chối.

Ngô Á Thu lại cứ kiên quyết muốn làm như thế: “Làm phiền chị Trần rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu còn không đi thì người ta sẽ đuổi mình mất.

Trần Bích Lan cũng không nói thêm gì nữa.

Ngô Á Thu vẫn chưa từ bỏ ý định, nhanh chóng mở cặp táp ra lấy khúc phổ và lời bài hát đặt lên bàn trà trước mặt.

“Có cần thiết phải làm như thế không?” Trên mặt Trần Bích Lan lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.

Ít nhất hai người đi chung thì sẽ không xấu hổ như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đạo diễn Đan, ca khúc chủ đề đã thu âm đến đâu rồi? Tôi muốn đích thân đến hiện trường quan sát.”

Trần Bích Lan đứng lên, tiễn khách.

Ngay khoảnh khắc cúp điện thoại, sắc mặt của ông ta đã trở nên vô cùng tối tăm.

Ngô Á Thu và Trương Quốc Trụ ra khỏi nhà họ Thường, tâm trạng của cả hai người đều vô cùng nặng nề.

Ông ta thật sự không thể nào ngờ rằng Ngô Á Thu từ chối ca khúc chủ đề do ông ta sáng tác, cuối cùng lại đi lựa chọn ca khúc của Diệp Ninh!

Trương Quốc Trụ chỉ có thể đúng lúc đứng lên giảng hòa: “Nếu là như thế, vậy chúng tôi sẽ không quấy rầy nữa.”

Không phải cô bị b·ắ·t· ·c·ó·c suýt chút nữa đã c.h.ế.t mất rồi sao?

“Á Thu, tôi cảm thấy chúng ta đi liên lạc với ca sĩ khác đi thôi.”

“Xác định là Diệp Ninh sao?”

Lúc này Nghiêm Hân cũng đang nghe điện thoại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được, tôi biết rồi.”

“Diệp Ninh!!”

Ngày thứ ba, Ngô Á Thu và Trương Quốc Trụ cùng nhau ngồi ở phòng khách của nhà họ Thường.

Đến ba lần, nhưng vẫn chưa thể nhìn thấy Thường Hậu Phát.

...

Một lúc sau ông ta lại cầm ống nghe điện thoại lên, gọi điện thoại cho Đan Thăng

“Chị Trần, phiền chị đưa bài hát này cho ông Thường xem thử. Nếu ông Thường thay đổi ý kiến, có thể liên lạc với chúng tôi bất cứ lúc nào.”

Ông ta nghiến răng nghiến lợi lầm bầm tên của Diệp Ninh.

...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1151: Chương 1151