Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1006: Chương 1006
Nghiêm Hân khinh thường bĩu môi, rõ ràng là cũng có suy nghĩ giống như Vương Luân.
Đây chẳng phải là đang trắng trợn táo bạo khiêu khích sao, nói cho mọi người biết ca khúc là do cô sáng tác, ca khúc của cô còn được người nghe yêu thích hơn ca khúc người soạn nhạc là ông ta sáng tác đúng không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A, ha hả?” Vương Luân cười gượng vài tiếng nói: “Cô Diệp hài hước thật.”
Mọi người đều biết bài hát thật sự làm băng từ trở nên nổi tiếng cũng không phải là bài hát của Nghiêm Hân, mà là ca khúc do chính Diệp Ninh sáng tác.
Chẳng lẽ hôm nay bọn họ sẽ đào ra một tin tức vô cùng chấn động sao?!
Những người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Cô cũng quá khôn khéo, cố ý nói vòng nói vo, làm mọi người cảm thấy hứng thú.
Nếu hiện tại Diệp Ninh phủ định, chẳng khác nào tự làm ông ta mất mặt xấu hổ.
Không chỉ có fans ca nhạc kinh ngạc mà đến cả các phóng viên cũng vô cùng bất ngờ.
Hơi thở của Lý Tử Hằng cũng gián đoạn, tim muốn ngừng đập.
Diệp Ninh rõ ràng là ăn ngay nói thật, thế giới trong mộng chính là thời đại mà cô từng sinh sống, chỉ có điều lại không có ai tin tưởng.
Vậy chẳng phải là do chính cô sáng tác sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô Diệp, tuy rằng cô là người mới, nhưng ca khúc mà cô sáng tác ra lại rất ưu tú, đã đạt được mức độ nổi tiếng và phổ biến từ trước đến nay chưa từng có. Xin hỏi trước kia cô đã từng có kinh nghiệm về phương diện này sao?”
Trước khi trả lời thì Diệp Ninh hơi khựng lại vài giây, sau đó vô cùng nghiêm túc nói: “Thật ra ca khúc này cũng không phải do tôi sáng tác.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiêm Hân hoàn toàn không khống chế được khóe miệng đang điên cuồng cong lên, nhìn Diệp Ninh như đang nhìn một đứa ngu xuẩn.
Nghiêm Hân lộ ra nụ cười hài lòng, cũng coi như cô gái này rất biết điều tự hiểu lấy mình.
Tuy rằng vấn đề này rất bình thường, nhưng lại làm bầu không khí trở nên vi diệu.
Lý Tử Hằng hơi nhíu mày, lúc nãy Diệp Ninh đã trả lời quá rõ ràng rồi, vậy mà phóng viên này vẫn cứ tiếp tục hỏi, rõ ràng là có mục đích khác.
Diệp Ninh bình tĩnh nhìn lướt xung quanh một lần, nhìn thấy rõ vẻ mặt của tất cả mọi người.
“Cô Diệp đúng là có quá nhiều tài năng. Bài hát này hoàn toàn do cô sáng tác ra sao? Có ai đó giúp đỡ cô không?” Vương Luân tiếp tục hỏi, hình như muốn xác nhận gì đó.
Cô có biết mình đang nói cái gì không vậy?
TBC (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong khoảnh khắc này, toàn bộ hội trưởng đều ồ lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiêm Hân cũng rất bực bội, nhưng mà thứ ông ta lo lắng không phải là mục đích của Vương Luân, mà là lúc trước ông ta đã từng nói với người khác rằng ông ta cũng từng tham dự vào việc sáng tác ca khúc của Diệp Ninh.
Nhưng mà cảm giác sung sướng này cũng chỉ kéo dài trong vòng vài giây ngắn ngủi, câu hỏi tiếp theo của phóng viên khác trực tiếp là nụ cười trên mặt ông ta hoàn toàn biến mất.
Mà người đưa ra vấn đề này chính là Vương Luân đã từng gặp mặt với Lý Hiểu trước khi buổi gặp mặt bắt đầu.
Nghe được trong giấc mơ?
Nhất là phản ứng kích động của fans mê ca nhạc, cũng vô hình trung vả mặt Nghiêm Hân.
Lúc nãy thật sự hù c.h.ế.t anh ta.
Lý Tử Hằng đã đổ mồ hôi đầy đầu, ước gì có thể xông đến trước mặt Diệp Ninh trả lời thay cho cô.
Vương Luân cố gắng đè nén cảm xúc phấn khởi xuống, nhanh chóng hỏi: “Vậy tác giả chân chính của bài hát này là ai?”
Hiện tại toàn bộ fans mê ca nhạc trên toàn quốc đều đã biết bài hát kia do cô sáng tác, cô cảm thấy mình nổi tiếng quá dễ dàng sao?
Diệp Ninh trả lời: “Tôi khá thích ca hát, cho nên bình thường cũng sẽ tự sáng tác.”
Chương 1006: Chương 1006
Mặt Nghiêm Hân tái mét.
Trái tim muốn nhảy lên cổ họng của Lý Tử Hằng lại nhanh chóng quay về chỗ cũ, thở dài, dở khóc dở cười nhìn Diệp Ninh.
Nhưng mà chờ đến khi bọn họ hoàn hồn, cảm xúc lập tức kích động.
“Ặc...” Mặt Vương Luân đầu tiên là cứng đờ, sau đó trên đầu chảy xuống ba sọc đen.
Diệp Ninh không nhanh không chậm nói: “Thật ra bài hát này xuất hiện trong giấc mơ của tôi, trong mơ tôi đã đi đến một thế giới khác. Thế giới kia phát triển hiện thế giới của chúng ta hiện tại rất nhiều, mà bài hát này cũng là được sáng tác ở thế giới đó. Chờ đến khi tôi tỉnh mộng, đã viết lại giai điệu và lời bài hát của ca khúc đó, mọi người thích như thế, tôi cũng rất vui vẻ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.