Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Chương 71
Lý Gia Nguyên cũng không vội vàng đi vào, cô đều nhìn thấy hết quá trình Giang Thiên Ca phản dame Giang Ti Vũ và Quan Mỹ Chi. Đợi Quan Mỹ Chi đi rồi, cô hỏi: “Cậu và Giang Ti Vũ bọn họ có thù oán gì à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Gia Nguyên do dự hai giây, rồi nói: “Gia đình Giang Ti Vũ rất có thế lực. Cậu* Tốt nhất đừng gây chuyện lớn với cô ta, nếu không, cậu sẽ chịu thiệt.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người lại đứng ở cửa một lúc, đợi đến khi hơi nóng trong phòng bay hết mới đi vào.
Lúc bấy giờ, hình dáng máy tính giống như TV đen trắng, vuông vắn, như một hình lập phương.
Ngay cả Giang Ti Vũ, vừa nhìn thấy nhiều máy tính như vậy, cũng ngạc nhiên đến nỗi không nói nên lời.
“Phiền cậu dẫn người phía sau tránh xa tôi một chút. Cậu ta vừa hèn hạ vừa ngu xuẩn, rất ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi. Nếu tôi mà tâm trạng không tốt sẽ muốn đánh người.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vẻ mặt và giọng nói của Giang Thiên Ca đều bình tĩnh, cô nhìn Giang Ti Vũ hỏi: “Chuyện lần trước, cậu hẳn là chưa quên chứ? Cậu cũng không muốn lại bị tôi đánh đến nỗi không bò dậy nổi chứ?”
Giang Ti Vũ ở bên cạnh liếc mắt khinh bỉ nhìn Quan Mỹ Chi một cái, kéo cô ta ra sau lưng, sau đó nhìn về phía Giang Thiên Ca, giả vờ giả vịt nói:
Nếu ông ta dám giở trò với cô, cô sẽ xé nát mặt mũi ông ta, ném xuống đất giẫm đạp lên, khiến ông ta phải hối hận vì 18 năm trước đã sinh ra cô.
Những chiếc máy tính này đều đã được lắp đặt bàn phím chữ Hán 26 phím do Vương Hoài Dân phát minh. Bàn phím trông rất mới, một số bàn phím còn chưa bóc lớp màng bọc nilon, hiển nhiên là mới được trang bị, chưa sử dụng qua.
Để tránh gián, chuột chui vào, cửa sổ phòng máy tính đều bị đóng kín mít.
Năm mươi chiếc bàn, mười chiếc xếp thành một hàng, được sắp xếp ngay ngắn, trên mỗi chiếc bàn đều đặt một chiếc máy tính. Năm mươi chiếc máy tính màu xám được bày ngay ngắn, tạo cho người ta cảm giác trang nghiêm đến lạ.
“Cậu* Cậu*” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quan Mỹ Chi bị tức giận đến nỗi nói không nên lời, muốn trừng mắt Giang Thiên Ca, nhưng nghĩ đến lời Giang Thiên Ca nói, lại cố nhịn xuống.
Giang Thiên Ca gật đầu: “Coi như vậy đi. Sao thế?”
Thấy Giang Thiên Ca ở cùng phòng với mình, người nhìn cũng không tệ, cô mới nhắc nhở. Nghĩ nghĩ, Lý Gia Nguyên lại bổ sung một câu: “Bố của Giang Ti Vũ rất có tiền đồ, không ít người sẽ nể mặt ông ta.”
Thấy cô như vậy, Lý Gia Nguyên không nói gì nữa.
“Bạn học Giang Thiên Ca, rất vui được làm bạn học của cậu. Sau này, dù là trong học tập hay cuộc sống, có chuyện gì, cậu cứ việc tìm tôi.”
“Cậu*” Sắc mặt Quan Mỹ Chi tức giận đến đỏ bừng, con mắt cũng trợn tròn xoe. Cô ta để ý nhất chính là người khác nói về tướng mạo của mình!
Nghĩ đến lần trước bị đánh nhục nhã, hai tay Giang Ti Vũ siết chặt, nhịn một chút, cuối cùng trừng mắt nhìn Giang Thiên Ca một cái, rồi đen mặt xoay người đi vào phòng máy tính.
“Bạn học Giang Thiên Ca, sao cậu còn đứng đấy? Không dám vào, sợ bị vạch trần chuyện khoác lác à?” Quan Mỹ Chi hất hàm, cười khẩy Giang Thiên Ca.
Giờ phút này vừa mở cửa, luồng khí nóng bức bên trong phả ra, kèm theo mùi khó chịu. Thấy mọi người đều nóng lòng muốn vào trong, Giang Thiên Ca lùi lại vài bước, định chờ khí nóng thoát bớt rồi mới vào.
Có tiền đồ? Giang Thiên Ca bĩu môi.
“Chuyện gì? Cậu cứ nói, có thể giúp tôi nhất định giúp.” Giang Ti Vũ cười, nhưng trong lòng lại khinh thường vô cùng, còn tưởng rằng có bản lĩnh gì, chẳng phải cũng phải đến cầu xin mình sao.
Chương 71: Chương 71
Trong lòng tức giận muốn c·h·ế·t, nhưng lại không dám biểu lộ cảm xúc, sợ Giang Thiên Ca nói ra lời ác độc hơn, trong lúc nhất thời ngũ quan trên mặt cứng đờ như tượng sáp.
Giang Ti Vũ: “*”
Tại sao Giang Ti Vũ có thể vào được Đại học Hoa Đại, cô cũng có nghe nói. Không ít lãnh đạo, giáo viên trong trường đều biết lai lịch của Giang Ti Vũ, nếu Giang Thiên Ca mà xảy ra xung đột gì với Giang Ti Vũ, chắc chắn lãnh đạo nhà trường sẽ bênh vực Giang Ti Vũ, mặc kệ đúng sai, Giang Thiên Ca sẽ là người có lỗi.
Giang Thiên Ca: “Cũng đừng trừng mắt. Mắt cậu còn rộng hơn biển, trừng mắt sẽ khiến cậu càng thêm ngu xuẩn.”
Quan Mỹ Chi sững sờ: “… Lời khuyên… gì cơ?”
Giang Thiên Ca: “Đừng có suốt ngày liếc mắt xéo miệng. Người vốn đã xấu sẵn rồi, còn liếc mắt xéo miệng, làm ra vẻ mắt gà chọi, miệng cóc, lòng dạ đen tối, người ta nhìn thấy sẽ xấu hổ c·h·ế·t.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đôi mắt Quan Mỹ Chi đỏ hoe, cũng muốn trừng mắt Giang Thiên Ca, nhưng nhìn thấy Giang Thiên Ca nhướng mày nhìn mình, cô ta lại rụt mắt về. Trông buồn cười đến lạ.
Cô muốn xem xem, có tiền đồ đến mức nào, mà có thể để cho ông bố ngốc nghếch kia giúp con gái giả mạo đi bắt nạt con gái ruột? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó lại nói: “Yên tâm, tôi cũng không phải người dễ bị bắt nạt.”
Giang Thiên Ca liếc nhìn cô ta: “Cho cậu một lời khuyên.”
Quan Mỹ Chi: “*”
Dù sao, lời Lý Gia Nguyên nói cũng là có ý tốt, Giang Thiên Ca nói lời cảm ơn: “Cảm ơn cậu đã nhắc nhở.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.