Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 489: Chương 489
Giang Thiên Ca vốn chỉ muốn “giúp” Phương Thủ Nghĩa lấy lại danh dự, nhưng hiệu quả dường như vượt ngoài mong đợi của cô?
Hiện tại Hoa Thi đang áy náy vì hiểu lầm Phương Thủ Nghĩa, đây chính là thời điểm tốt nhất để Phương Thủ Nghĩa theo đuổi Hoa Thi.
“Còn về phần khen cậu, cháu muốn tìm cơ hội khen rồi, nhưng đáng tiếc là không có cơ hội.” Giang Thiên Ca mặt không đỏ, hơi thở không gấp, nói rất nghiêm túc.
Phương Thủ Nghĩa tuy không biết phẩm chất thế nào, nhưng cháu gái của anh, Giang Thiên Ca, lại là một cô bé đơn thuần, chân thành, lương thiện.
Chương 489: Chương 489
Hoa Thi ngẩn người.
“Vâng ạ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thì ra là cô hiểu lầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khiến cô cảm thấy bản thân giống như những người ở thời hiện đại, giúp bạn bè bày mưu tính kế để theo đuổi con gái nhà người ta.
Phương Thủ Nghĩa là cậu của cô, dĩ nhiên cô hy vọng ông có thể đạt được ý nguyện. Nhưng cô cũng sẽ đứng trên lập trường của phụ nữ để suy nghĩ cho Hoa Thi.
Phương Thủ Nghĩa vẫn còn đứng ở sảnh, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía phòng vệ sinh, thấy Giang Thiên Ca một mình quay lại, trên mặt còn hiện lên vẻ thất vọng.
Giang Thiên Ca cười với Hoa Thi, sau đó bước nhanh về phía Phương Thủ Nghĩa.
Quay đầu lại hỏi Giang Thiên Ca: “Cô ấy nói gì với cháu? Cháu có tìm cơ hội khen ngợi cậu với cô ấy chưa?”
Tuy rất muốn “tranh công” với Phương Thủ Nghĩa, nhưng bây giờ không phải lúc.
Cũng vì vậy, càng phải cho Hoa Thi thời gian suy nghĩ và bình tĩnh hơn.
Giang Thiên Ca che mắt ông lại, kéo ông đi, “Cậu, cậu thu lại cái bản mặt đó cho cháu, cẩn thận bị người ta hiểu lầm là tên b**n th** muốn nhìn trộm phụ nữ đi vệ sinh đấy.”
Giang Thiên Ca dường như rất sùng bái Phương Thủ Nghĩa, cô bé chắc chắn không muốn nghe thấy ai nói xấu cậu mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoa Thi: “...”
Lúc nãy nói đói là giả, nhưng bây giờ là thật rồi.
Phương Thủ Nghĩa còn muốn đợi Hoa Thi đi ra, nói chuyện với cô thêm vài câu, nhưng bị Giang Thiên Ca cường thế kéo đi, đành phải bỏ ý định.
Vì vậy, nếu Phương Thủ Nghĩa muốn tìm Hoa Thi, hãy đợi khi nào điều chỉnh tâm trạng, suy nghĩ kỹ càng mọi chuyện rồi hãy đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì, so với người xa lạ, người ta thường để ý đến việc người thân che giấu và lừa dối hơn.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Giang Thiên Ca, Hoa Thi bật cười. Nghĩ đến những lời nói của Phương Thủ Nghĩa mà Giang Thiên Ca thuật lại, trong lòng cô lại dâng lên một tia phức tạp.
Nói xong, cô bé còn mở to mắt hỏi: “Chị Hoa, chị có thấy cậu em nói chuyện rất tổn thương người khác không?”
Hoa Thi phản ứng gay gắt như vậy với việc Phương Thủ Nghĩa cố ý che giấu thân phận để tiếp cận cô, nói không chừng là vì một số cảm xúc mà chính cô cũng không nhận ra.
“Kia kìa.” Phương Thủ Nghĩa chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh Hoa Thi lúc nãy, sau đó nhìn Giang Thiên Ca, giải thích, “Hôm nay không cần vào phòng riêng nữa, ngồi ở đại sảnh cũng được, đông vui náo nhiệt.”
Giang Thiên Ca: “...”
Phương Thủ Nghĩa mong chờ nhìn Giang Thiên Ca.
Hơn nữa, vừa rồi nhìn phản ứng của Hoa Thi, có lẽ cô không còn chán ghét Phương Thủ Nghĩa như lúc trước nữa.
Cô “dùng” chút tâm cơ, mục đích là lợi dụng lòng tự trọng và áy náy của Hoa Thi để “giúp” Phương Thủ Nghĩa.
Cô ghét nhất là lừa dối và phản bội.
“Chị Hoa nói cháu chân thành lương thiện, chỉ đường cho cô ấy, là một đứa trẻ ngoan giúp người làm niềm vui.”
Hoa Thi đang do dự, không biết nên nói dối khen Phương Thủ Nghĩa vài câu, hay là lảng tránh chuyện này, thì nghe thấy Giang Thiên Ca nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Thiên Ca chặn đứng ý định hỏi thêm của Phương Thủ Nghĩa, “Cậu, cậu đặt chỗ nào thế, cháu đói rồi.”
Nhưng không có cách nào, không dễ “dắt” cũng phải “dắt”, Giang Thiên Ca một đường cứ như đứa trẻ tò mò, hỏi Hoa Thi đủ loại chuyện liên quan đến công việc của cô.
“Chị Hoa, chị hiểu lầm cậu em rồi, lúc nãy cậu ấy đang bênh vực cho chị đấy.” Giang Thiên Ca thuật lại toàn bộ cuộc đối thoại vừa rồi giữa Triệu Tố Vân và Phương Thủ Nghĩa.
Nghĩ đến vẻ mặt của Phương Thủ Nghĩa vừa rồi, trong lòng Hoa Thi dâng lên một cảm xúc khó tả.
“Thiên Ca, làm phiền em rồi.” Hoa Thi mỉm cười nói: “Không phải em đói rồi sao, mau quay lại ăn bữa sáng đi.”
Cô cố tình khiến Hoa Thi áy náy, đã là hơi “vô đạo đức” rồi, nếu bây giờ để Phương Thủ Nghĩa đi theo đuổi Hoa Thi, thì có cảm giác thừa dịp người ta gặp khó khăn mà lừa gạt.
Vừa rồi, cô đúng là nghĩ như vậy.
Vì chuyện Phương Thủ Nghĩa lừa dối cô, trong lòng cô, anh ta thuộc loại người có phẩm chất không được tốt lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho nên, vừa rồi nhìn thấy Phương Thủ Nghĩa lạnh mặt nhìn Triệu Tố Vân, phản ứng đầu tiên của cô là cho rằng anh ta đang ỷ thế h.i.ế.p người. Vừa hay cô cũng chịu đựng đủ đám người kia rồi, bèn mượn cớ đi vệ sinh đến tìm Triệu Tố Vân...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.