Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 478: Chương 478

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 478: Chương 478


Cái tên này, hình như hơi quen?

Thiên Ca nhìn Chính Tây một cái, sau đó nói với người phụ nữ: “Đồng chí, phiền cô lui ra phía sau một chút, chúng tôi đang vội về nhà.”

Người phụ nữ vừa chặn xe đẩy tay người phụ nữ có vẻ mặt lạnh lùng ra, tức giận chất vấn.

“Ơ? Cô là người kiểu gì vậy, còn chưa biết chúng tôi muốn đi đâu đã nói không tiện đường, gặp người gặp khó khăn, chẳng lẽ không phải nên giúp đỡ sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“... Hoa Thi, cô kéo tôi làm gì?”

Thiên Ca tức giận mắng: “b*nh h**n, thật nghi ngờ cô ta từ bệnh viện tâm thần nào đó chạy ra.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn trạng thái và phản ứng của ba người họ, Thiên Ca cũng đoán được đại khái mối quan hệ của ba người.

Đột nhiên bị chụp mũ, còn bị nguyền rủa bố mẹ, Thiên Ca ngẩn người, sau đó liền lạnh lùng nhìn người phụ nữ: “Tôi thấy c.h.ế.t không cứu? Ai c.h.ế.t rồi? Cô à?”

“Cô cũng là người có cha mẹ, cô thử đổi lại xem, sau này cha mẹ cô bị rắn cắn, bị xe đụng, cô cũng không muốn người đi đường thấy vậy cũng không cứu họ...”

Người phụ nữ có vẻ mặt lạnh lùng, nhíu mày, tiến đến kéo người phụ nữ đang chặn xe ra, “Hai vị đồng chí, xin lỗi vì đã làm phiền.”

Không biết là trùng hợp gặp một người trùng tên trùng họ, hay là, Hoa Thi này, chính là Hoa Thi mà Thủ Nghĩa tâm tâm niệm niệm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng hai lần nghe thấy giọng nói này, đều mang theo âm điệu lạnh lùng xa cách giống nhau.

Chương 478: Chương 478

Có Hoa Ái Linh kỳ quái ở đây, ấn tượng của Thiên Ca với Hoa Thi rất tốt, còn có thêm mối quan hệ của Thủ Nghĩa, Thiên Ca thậm chí còn muốn bảo Chính Tây quay đầu xe, để cô tự mình quay lại giúp Hoa Thi cãi nhau.

Chính Tây nghiêng đầu nhìn Thiên Ca, tưởng rằng cô vẫn còn tức giận vì những lời nói vừa rồi của Hoa Ái Linh, thấy tình hình giao thông phía trước tốt, trên đường cũng gần như không có xe, liền đưa một tay ra, nắm lấy tay Thiên Ca đặt bên cạnh.

Lục Chính Tây mím môi, không để ý đến họ, người phụ nữ vừa bị kéo ra, anh liền khởi động xe, lái xe rời khỏi đó. Thoáng nhìn thấy vẻ mặt Thiên Ca vẫn còn lạnh lùng, Lục Chính Tây đưa tay xoa đầu cô, an ủi cô.

Hơn nữa, người phụ nữ này đứng ở bên cạnh, cứ nhìn chằm chằm vào trong xe, ánh mắt soi mói khiến người ta khó chịu.

Bố dượng trở thành bố ruột, em gái cùng cha khác mẹ thì điên khùng, có lẽ còn có một người mẹ kế nham hiểm, cũng khó trách trên người Hoa Thi có một luồng khí chất xa cách, lạnh lùng.

“Hoa Ái Linh.” Người phụ nữ có vẻ mặt lạnh lùng lên tiếng.

“Haiz.” Thiên Ca thở dài.

Chính Tây lạnh lùng cắt ngang lời cô ta: “Đồng chí, mời cô lui ra phía sau. Tôi muốn lái xe.”

Hoa Thi?

Hoa Thi là người lạnh lùng, có thể là cảm thấy không muốn cãi nhau với Hoa Ái Linh, nhưng nhìn bộ dạng của Hoa Ái Linh, thật sự rất khó chịu.

Còn Hoa Thi, lùi về phía sau mấy bước, kéo dãn khoảng cách với hai người, cô ấy vẻ mặt lạnh nhạt, chỉ lạnh lùng nhìn Hoa Ái Linh và người đàn ông kia, không nói gì.

“Hay là cô c.h.ế.t trước cho tôi xem thử.”

Người đàn ông bị rắn cắn cũng cau mày, vẻ mặt bất mãn nhìn Hoa Thi.

Thiên Ca quay đầu lại nhìn, liền thấy người phụ nữ vừa rồi chặn xe, tên là Hoa Ái Linh, đang giậm chân, chỉ vào Hoa Thi, vẻ mặt dữ tợn mắng chửi.

Nghe thấy tiếng động phía sau, Thiên Ca nhìn vào kính chiếu hậu.

Người phụ nữ tỏ vẻ tức giận bất bình, “Tôi lần đầu tiên gặp người thấy c.h.ế.t không cứu, lòng dạ sắt đá như cô!”

“Cô...” Người phụ nữ tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn Thiên Ca, sau đó ánh mắt rưng rưng nhìn về phía Chính Tây: “Vị đồng chí này, cô ta mắng tôi như vậy, anh không định quản cô ta sao? Cô ta thật độc ác...”

Thiên Ca cảm thấy, Hoa Thi này rất có thể chính là Hoa Thi mà Thủ Nghĩa thích.

Thiên Ca nhớ lại giọng nói của Hoa Thi khi cô ấy gọi Hoa Ái Linh, và giọng nói khi xin lỗi họ, trước đó trong điện thoại, cô đã từng nghe thấy giọng nói của cô gái tên Hoa Thi mà Thủ Nghĩa thích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn phản ứng của Hoa Thi, Thiên Ca biết Hoa Thi chắc chắn không phải là người giỏi cãi nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nơi này không phải là vùng hoang vu hẻo lánh, cách bọn họ mười mét có xe ba gác, ở Bắc Kinh, muốn đi đâu cũng có thể thuê xe.

Nghĩ đến chuyện vừa rồi Hoa Ái Linh đột nhiên lao ra chặn xe, Thiên Ca vỗ tay Chính Tây, đẩy tay anh về: “Anh tập trung lái xe đi.”

Người đàn ông bị rắn cắn, hẳn là bố của Hoa Thi, còn Hoa Ái Linh chặn xe, là em gái cùng cha khác mẹ của Hoa Thi.

Đẩy tay Chính Tây ra, Thiên Ca liền nhớ đến động tác của anh lúc ở trong ngõ nhỏ.

“Không phải cô vẫn đang sống sờ sờ sao?”

“Không được! Anh phải đưa chúng tôi về nhà.”

Nghĩ một lúc, Thiên Ca nhớ ra, cô gái khiến cây vạn tuế của Thủ Nghĩa nở hoa cũng tên là Hoa Thi.

Âm thanh truyền qua điện thoại sẽ có chút thay đổi so với giọng nói gốc, không thể phân biệt rõ hai giọng nói này có phải là của cùng một người hay không.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 478: Chương 478