Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 370: Chương 370

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 370: Chương 370



Thấy Giang Thiên Ca cứ nhìn chằm chằm mình, Hoàng Trình Hạo sững người, sau đó vành tai lặng lẽ đỏ ửng: “Ờ… Thiên… Thiên Ca, chào cậu…”

Giang Thiên Ca mỉm cười, nói với Hoàng Trình Hạo: “Chào cậu, mình là Giang Thiên Ca, cứ gọi thẳng tên mình là được.”

Hoàng Trình Hạo định cãi lý với Hoàng Dao Dư, nghe Hoàng Dao Dư nhắc đến hai chữ “Thiên Ca”, cậu khựng lại, hỏi: “Thiên Ca chị nói là bạn nữ giúp chị đánh tên lưu manh kia hả?”

Cái tên Hoàng Trình Hạo này, cùng với gương mặt này, kiếp trước cô từng gặp rồi.

Hoàng Dao Dư lập tức đưa tay giật lấy máy chơi game, kiên quyết nói: “Không được, em nhất định phải đi! Chị đã đồng ý với Thiên Ca rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mua sỉ một loạt quà xong, Giang Thiên Ca liền nói muốn mời hai chị em Hoàng Dao Dư đi ăn cơm, cô muốn nhân cơ hội ngồi xuống hỏi han tình hình của Hoàng Trình Hạo một chút.

Chương 370: Chương 370

Hoàng Dao Dư kéo em trai đến điểm hẹn trước để đợi Giang Thiên Ca. Nhìn thấy Giang Thiên Ca, cô vui vẻ vẫy tay chào hỏi, sau đó giới thiệu với Giang Thiên Ca:

Ân nhân là quân nhân, Hoàng Trình Hạo cũng là quân nhân, dựa vào độ tuổi và kinh nghiệm của họ, cộng thêm thái độ của Hoàng Trình Hạo khi nhắc đến ân nhân để phỏng đoán, Hoàng Trình Hạo chắc hẳn từng ở bên cạnh ân nhân, làm lính canh…

Giang Thiên Ca vội vàng xua tay: “Thôi! Gọi tên là được rồi, không cần gọi là chị đâu.”

Mình chỉ là tò mò thôi chứ nào có ngưỡng mộ.

Nhưng sau khi gặp Hoàng Trình Hạo, cô không còn tâm trí nào mà nghĩ đến việc chọn quà khác nhau cho mọi người nữa.

Kiếp trước, cô đã từng thử đi tìm ân nhân từng cứu cô. Trước khi cô trưởng thành, năm nào ân nhân cũng gửi một khoản tiền cho cô nhi viện để làm phí sinh hoạt cho cô.

Biết được lý do cô đến tìm, Hoàng Trình Hạo nói cho cô biết, anh không phải là ân nhân cứu cô, số tiền kia là do anh giúp chuyển.

Có phải chỉ cần cuộc đời Hoàng Trình Hạo không thay đổi, đợi sau khi Hoàng Trình Hạo đi lính, cô chú ý đến hành tung của cậu ta là có thể tìm được ân nhân cứu mình?

Mỗi lần gọi cậu đi dạo phố đều là có ý định bắt cậu làm lao động miễn phí, lần nào cậu cũng bị bọn họ bóc lột còn kinh khủng hơn cả người làm thuê nhà địa chủ. Lần này, cậu phải kiên quyết phản kháng!

Vì trước đó Giang Viện Triều, ông nội Giang… đều chê bai cô mua quà toàn là mua sỉ, nên lần này, cô muốn nhân lúc rảnh rỗi, dành nhiều tâm sức hơn một chút, cố gắng chọn cho mỗi người một món quà khác nhau.

Phải chăng điều này có nghĩa là kiếp này cô có thể tìm được ân nhân của mình?

Bây giờ mà để Hoàng Trình Hạo gọi cô là chị thì kỳ cục lắm.

Chuyện này thì liên quan gì đến vong ân bội nghĩa chứ? Hoàng Trình Hạo thầm than một câu, nhưng cuối cùng cậu vẫn gật đầu.

Hoàng Dao Dư gật đầu: “Đương nhiên rồi. Cậu ấy muốn đi mua đồ, chị đã nói với cậu ấy là em có thể đi xách đồ giúp cậu ấy, em không thể để chị nuốt lời được! Nếu em không đi là khiến chị trở thành kẻ vong ân bội nghĩa đấy!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mục đích ban đầu Giang Thiên Ca đến đây là mua quà cho mọi người nhà họ Giang và nhà họ Phương.

Lúc cô rời đi, Hoàng Trình Hạo còn lộ vẻ mặt phức tạp khuyên cô đừng tìm kiếm nữa. Khi đó, Hoàng Trình Hạo nói: Nếu cô tiếp tục tìm kiếm sẽ làm phiền đến cuộc sống của ân nhân.

Nghe Hoàng Trình Hạo nói vậy, sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô mới không kiên trì đi tìm ân nhân nữa.

Sau đó, cô lần theo những ghi chép chuyển tiền ấy để tìm kiếm, người cuối cùng cô tìm được chính là Hoàng Trình Hạo.

Nhưng kiếp này, nếu cô có thể tìm được người từ sớm, ân nhân cũng sẽ không biết thân phận của cô, cô có thể giả làm thân phận khác, âm thầm tìm kiếm cơ hội báo đáp ân nhân… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thiên Ca, đây là em trai tớ, Hoàng Trình Hạo, nó rất ngưỡng mộ cậu, rất vui vì hôm nay có thể đến giúp cậu!”

Nhưng khi nhìn rõ gương mặt Hoàng Trình Hạo, Giang Thiên Ca chợt khựng lại.

Kiếp trước, vì ân nhân nên cô rất kính trọng Hoàng Trình Hạo, mỗi lần gặp đều cung kính gọi một tiếng chú.

Giang Thiên Ca nhìn Hoàng Trình Hạo đang đứng trước mặt. Hoàng Trình Hạo bây giờ chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, để kiểu tóc rẽ ngôi thời thượng, vẫn là một cậu học sinh trẻ trung năng động, chưa đi lính.

Cô còn phải nghĩ cách làm quen với Hoàng Trình Hạo, sau này tiện dò hỏi tình hình của cậu ta.

Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước đây cậu từng nghe Hoàng Dao Dư nhắc đến chuyện Giang Thiên Ca giúp cô đánh tên lưu manh, nghe nói Giang Thiên Ca là một cô gái rất đặc biệt, đi làm quen thử xem sao.

Sau này, cô từng đoán già đoán non về mối quan hệ giữa Hoàng Trình Hạo và ân nhân.

Hoàng Trình Hạo: “…”

Kiếp này, cô đã gặp được Hoàng Trình Hạo từ sớm.

Nghe thấy Hoàng Trình Hạo thực sự gọi thẳng tên Giang Thiên Ca, Hoàng Dao Dư trừng mắt nhìn cậu, sửa lại: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kiếp trước, Hoàng Trình Hạo khuyên cô đừng tìm kiếm nữa vì sợ cô làm phiền đến cuộc sống của ân nhân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 370: Chương 370