Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 331: Chương 331
Cô thản nhiên nói: “Muốn biết thì đã bảo con rồi, lúc nãy nếu bố thoải mái bước vào, nói muốn nghe thì con đã cho bố nghe cùng rồi.”
“Vì vậy, dù hai người quyết định thế nào cũng không cần cân nhắc đến cảm xúc của con, cũng đừng lấy con ra làm cái cớ.”
Chương 331: Chương 331
Giang Viện Triều cảm thấy thái dương giật giật.
Giang Thiên Ca lúc này mới hài lòng hừ mũi.
Vừa nãy lúc gọi điện thoại còn dịu dàng nhỏ nhẹ dỗ dành người ta, vừa cúp máy đã mắng ông là rùa, cố ý chọc tức ông, giả ngốc để bắt thóp ông.
Giang Viện Triều không có động tĩnh gì, gọi điện thoại cho Phương Đức Âm nhiều lần như vậy mà cô cũng chưa từng nghe bà nhắc đến ông.
Nhưng không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Viện Triều hít một hơi thật sâu, siết chặt tay, lên tiếng hỏi: “Vừa nãy con và mẹ con... nói gì vậy?”
Thấy Giang Viện Triều nhìn mình, Giang Thiên Ca nói rõ lập trường: “Dù hai người muốn tái hợp hay đường ai nấy đi thì con cũng không có ý kiến gì.”
Nhưng dù gì cũng là con gái ruột, có thế nào cũng phải nhịn.
Giang Thiên Ca không hiểu nổi tình huống hiện tại giữa Giang Viện Triều và Phương Đức Âm. Lẽ ra, cả hai đều biết chuyện Lâm Đại Vĩ cố tình lừa dối, đều nhung nhớ đối phương thì nên chủ động liên lạc với nhau mới đúng.
Những lời cô nói lúc này, Giang Viện Triều chắc cũng chẳng muốn nghe.
Muốn tái hợp, họ phải xem xét đến thái độ và suy nghĩ của đối phương, khoảng thời gian mười mấy năm xa cách, bệnh tình của Phương Đức Âm và những khó khăn, cản trở từ chính nội tâm họ và từ thế giới bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, cô thấy tốt nhất là để họ tự giải quyết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong, Giang Thiên Ca nhìn Giang Viện Triều, hỏi: “Bố có dự định gì không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý do cô quyết định không can thiệp vào chuyện của Giang Viện Triều và Phương Đức Âm là vì điều này.
Giang Thiên Ca giả vờ như không biết ý đồ của ông, quay đầu lại, vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Ơ, bố gọi con có việc gì ạ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Thiên Ca kể lại nội dung cuộc trò chuyện giữa cô và Phương Đức Âm, chủ yếu là những gì Phương Đức Âm nói.
Hừ, ai bảo ông cứng miệng.
Giang Thiên Ca gật đầu: “Đương nhiên rồi ạ. Trước đây con đã nói, dù bố độc thân, ly hôn, tái hôn hay tái hợp thì đó đều là quyền tự do của bố, con không can thiệp.”
Giang Viện Triều và Phương Đức Âm vốn đã áy náy với cô, nếu cô lên tiếng, chắc chắn họ sẽ làm những điều khiến cô hài lòng để “bù đắp” cho cô mà bỏ qua cảm xúc và vấn đề của chính mình.
Giọng nói của ông lộ rõ vẻ ngại ngùng.
Giang Thiên Ca mỉm cười, cô còn tưởng ông sẽ nhịn đến khi cô đi thêm vài bước nữa.
Nếu chưa suy nghĩ thấu đáo mà đã vội vàng tái hợp, sau này lại trở thành vì những chuyện này và những mâu thuẫn nảy sinh, chi bằng ngay từ đầu cứ để mỗi người một cuộc sống, còn có thể giữ lại những hồi ức đẹp đẽ và kỳ vọng về đối phương.
Giang Viện Triều và Phương Đức Âm, quả thật họ vẫn còn yêu thương nhau. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ nhất định có thể tái hợp.
Đúng là con gái ngoan của ông!
Giang Thiên Ca vốn định làm cầu nối cho hai người.
Nếu cô chủ động xen vào, chủ động đề cập đến chuyện này, sẽ có vẻ như cô rất mong hai người họ tái hợp.
Nhìn Giang Thiên Ca, Giang Viện Triều hỏi: “Con thật sự không để bụng sao?”
Nói xong, cô quay người định bước ra ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thôi được rồi, bố cứ làm việc tiếp đi, con không làm phiền bố nữa, bố cứ “ngang qua” tự nhiên.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.