Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 222: Chương 222
“Anh ba, chuyện công ty của em sắp hai tháng rồi mà vẫn chưa được phê duyệt, anh đi giúp em nói với Lâm Tĩnh Huệ một tiếng đi. Em biết anh với Lâm Tĩnh Huệ có quan hệ tốt mà, chỉ cần một câu nói của anh thôi.”
Giang Hướng Mai nghiến răng nghiến lợi, trong lòng dù có không cam tâm đến mấy cũng không dám quấn lấy nữa.
Giang Thiên Ca cũng nhìn Giang Viện Triều, sau đó nói: “Chú Lục, chú là bạn tốt của bố cháu, gọi là chú Lục thì thân thiết hơn một chút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể nói, có một chuyện có thể khiến Giang Hướng Mai kiềm chế, khiến bà ta phải dè chừng, đó chính là chuyện đuổi bà ta và Lý Kiến Quốc về quê.
Giang Viện Triều nhíu mày nhìn bà ta: “Em vẫn chưa từ bỏ ý định đó à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Giang Hướng Mai, nếu em không chịu an phận, còn muốn nhúng tay vào những chuyện vớ vẩn đó thì em với Lý Kiến Quốc đừng đi làm nữa, về quê hết đi.”
Giang Viện Triều đã cho người điều tra người hợp tác mở công ty với Giang Hướng Mai từ lâu rồi.
Giang Hướng Mai trừng mắt: “Tại sao chứ? Anh ba, em là em gái ruột của anh đó! Chỉ là chuyện chào hỏi một câu thôi, sao lại không có khả năng chứ? Em mở công ty kiếm tiền, chẳng lẽ anh không nở mày nở mặt sao?”
Giang Hướng Mai quen biết Lý Kiến Quốc lúc đi xuống nông thôn làm thanh niên xung phong.
Nhìn thấy Giang Hướng Mai vẫn cố chấp, Giang Viện Triều trực tiếp uy h**p: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Thiên Ca liếc Giang Hướng Mai, không muốn đôi co với bà ta, xuống xe rồi chuyển sang ghế phụ.
Thiên Ca là con gái ông, đương nhiên là dựa theo bối phận của ông mà gọi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì Giang Hướng Mai là người không kín miệng, những chuyện này không thể nói rõ với bà ta, chỉ có thể nói bóng gió nhắc nhở bà ta.
Sau khi phát hiện ra tình hình, Giang Viện Triều đã cảnh cáo Giang Hướng Mai, bảo bà ta nên an phận đi làm, đừng có mơ tưởng đến chuyện mở công ty với người khác nữa.
Nhưng bây giờ nghe Thiên Ca nói vậy, cảm nhận được con gái rõ ràng vẫn thân thiết với mình hơn, trong lòng ông liền vui vẻ hơn không ít.
Giang Viện Triều chào hỏi Lục Chính Tắc vài câu, sau đó đi tiễn Ông cụ Lục, Ông cụ Gianglên xe, định đưa Giang Thiên Ca về Tây Đơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một tay vịn cửa xe, nhìn thấy Giang Thiên Ca đang ngồi cạnh Giang Viện Triều, Giang Hướng Mai liền nói: “Cháu ngồi đằng trước đi, cô có chuyện muốn nói với bố cháu.”
Nhưng Giang Viện Triều lại rất hài lòng với câu trả lời của Giang Thiên Ca. Gọi Lục Chính Tắc là “chú” là dựa theo bối phận của ông ấy, “gọi anh hai” là dựa theo bối phận của Lục Chính Tây.
Quê của Lý Kiến Quốc ở một vùng nông thôn ở tỉnh Cát Lâm, sau khi kết hôn với Lý Kiến Quốc, Giang Hướng Mai đã từng về quê chồng một lần, vì không chịu nổi môi trường và điều kiện ở đó nên sau này không bao giờ về nữa.
Đi chưa được bao lâu thì dẫn Lý Kiến Quốc về, sống c.h.ế.t đòi cưới ông ta. Bố mẹ có khuyên bảo thế nào bà ta cũng không nghe.
Lục Chính Tắc nói xong, còn nhìn Giang Viện Triều với vẻ mặt kỳ quái. Chậc, quan hệ này loạn thật đấy.
“Em tưởng mở công ty, làm ăn là chuyện đơn giản lắm sao? Em biết gì về kinh doanh mà đòi nhúng tay vào?”
“... A! Ba, đợi con với, con đi cùng ba.”
Vừa ngồi lên xe, Giang Hướng Mai liền nói:
Giang Hướng Mai xách túi xách đuổi theo.
“Tại sao anh không giúp, trước đó anh đã nói rất rõ ràng với em rồi.”
Thực ra, lúc Giang Hướng Mai đi, gia đình đã vượt qua giai đoạn khó khăn, theo tình hình lúc đó, Giang Hướng Mai không cần phải đi.
Nhưng trong quá trình điều tra của đội phòng chống buôn lậu lại tìm được chứng cứ liên quan đến người này, chứng minh người này cũng là một trong những người tham gia buôn lậu.
“Giang Hướng Mai, anh nói cho em biết, anh không có khả năng giúp em.”
Mấy năm nay, Lý Kiến Quốc không phạm lỗi lầm gì lớn, cũng chẳng có thành tựu gì, vẫn bình bình thường thường như vậy, nhà cửa, công việc đều là do nhà họ Giang sắp xếp.
Vừa rồi nghe Ông cụ Lục kể chuyện của Thiên Ca và Lục Chính Tây, trong lòng ông không khỏi nghĩ đến cảnh tượng Thiên Ca gả đi, trong lòng có chút buồn bã.
So với “chú” và “anh hai”, đương nhiên xưng hô “anh hai” sẽ thân thiết hơn.
Chỉ vì muốn dùng người này làm mồi nhử, dẫn dụ con cá lớn hơn phía sau nên vẫn chưa bắt giữ hắn ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Viện Triều lạnh lùng nói: “Anh nói được là làm được.”
Bà ta vừa tức giận vì Giang Viện Triều không màng tình nghĩa anh em, vừa trách chồng vô dụng, khiến bà ta không ngẩng mặt lên được với anh chị em trong nhà.
Chương 222: Chương 222
Nghe Giang Thiên Ca gọi vậy, Lục Chính Tắc liền cười ha ha trêu chọc: “Sao còn gọi là chú Lục, gọi anh hai đi.”
Nhìn thấy Giang Hướng Mai vẻ mặt không phục, Giang Viện Triều nghiêng mặt đi, lắc đầu thất vọng: “Những gì anh nói lúc trước, em không nghe lọt tai câu nào cả.”
Nhưng vì bạn bè cùng trang lứa đều đi nên bà ta cũng nhất quyết đòi đi.
Theo thông tin mà Giang Hướng Mai cung cấp, đối phương hoàn toàn bình thường.
Cuối cùng, thấy Lý Kiến Quốc tuy năng lực bình thường nhưng nhân phẩm không có vấn đề gì, bố mẹ bà ta đành phải đồng ý.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.