Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 217: Chương 217
Sinh viên trường Đại học Kinh Mậu ban đầu bị trận thế của Giang Thiên Ca làm cho ngơ ngác.
Cảm nhận được ánh mắt dò xét, tò mò của mọi người xung quanh, mặt Lục Tử Khôn đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ nẻ nào chui xuống.
Nhưng những gì Giang Thiên Ca làm hôm nay lại khiến cậu ta không thể ngẩng mặt lên được trong suốt bốn năm học đại học. Sau này, người trong trường nhìn thấy cậu ta, phản ứng đầu tiên chắc chắn là: “Kìa, tên Lục Tử Khôn tự luyến kìa!”. Chẳng phải là muốn cậu ta bẽ mặt suốt bốn năm học đại học hay sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Tử Khôn luống cuống nhìn xung quanh, thấy Lý Chính Nguyên đang đứng một bên liền nhíu mày nói: “Chính Nguyên, đó là em trai cậu phải không? Cậu mau bảo bọn họ đi đi.”
Hôm qua bị Giang Thiên Ca đánh, tuy có hơi đau nhưng cũng chỉ đau lúc đó, sau hai ngày thì vết thương cũng đã lành.
“Trông cậu ta cũng được, nhưng cũng đâu đến mức con gái nhìn thấy là mê, cậu ta tưởng mình là Lưu Đức Hoa chắc?”
Lý Chính Nguyên nhìn em gái Lý Gia Nguyên rồi lại nhìn Giang Thiên Ca, anh cố kìm nén nụ cười, giả vờ khó xử nói: “Tớ đến… không tiện đâu.”
Chuyện này…
Đây chính là mục đích của Giang Thiên Ca.
Trước cửa nhà ăn có một quảng trường nhỏ, Giang Thiên Ca cho người đứng ở đó. Chương Quân Minh gõ chiêng, Lý Gia Nguyên đánh trống, Trần Tuệ Viên và Dư Mai Tinh giơ cao biểu ngữ, những người còn lại đứng dàn hàng ngang tạo thanh thế.
Màn vừa rồi của Giang Thiên Ca không chỉ vạch trần hành vi tự luyến, ảo tưởng của Lục Tử Khôn mà còn thể hiện rõ sự chán ghét của cô đối với cậu ta.
“…Lục Tử Khôn khoa Thương mại à? Tớ biết cậu ta, học chung lớp học phần, trông cậu ta khá cởi mở, dễ gần mà, chậc, không ngờ lại có thể làm ra chuyện tự luyến như vậy.”
Sau khi nghe Giang Thiên Ca nói, tất cả đều ngạc nhiên trợn mắt, nhìn nhau đầy ẩn ý.
“Câu chuyện có tên là ‘Lục Tử Khôn não tàn, tự luyến cuồng tưởng’.”…
Tuy ngoài miệng an ủi Lục Tử Khôn nhưng trong lòng Lý Chính Nguyên lại thầm khâm phục Giang Thiên Ca, đúng là cao tay.
Giang Thiên Ca dẫn theo một đám người hùng hổ đi thẳng đến nhà ăn trường Đại học Kinh Mậu. Lúc này, trước cửa nhà ăn người ra vào tấp nập.
Nếu những gì Giang Thiên Ca nói là bịa đặt thì có lẽ anh sẽ ra mặt khuyên can, nhưng nhìn phản ứng của Lục Tử Khôn thì rõ ràng là Giang Thiên Ca đang nói sự thật.
Hôm nay lại bị người ta vạch trần bộ mặt thật trước mặt bao nhiêu người, sau này cậu ta còn biết giấu mặt vào đâu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đã có người tung tin đồn thất thiệt khiến cô tức giận thì cô phải tính sổ với Lục Tử Khôn - kẻ đầu sỏ gây ra mọi chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hôm nay, Lục Tử Khôn chính là xã tử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Thiên Ca cầm loa, truyền cảm kể lại chuyện ngu ngốc mà Lục Tử Khôn đã làm ngày hôm qua: “Chào các bạn sinh viên, chúng tôi là sinh viên trường Đại học Hoa Đại, hôm nay đến đây muốn chia sẻ với mọi người một câu chuyện.”
…
“…”
Ai mà chẳng thích hóng chuyện, hơn nữa lại là chuyện hay như thế này, chẳng ai còn muốn vào nhà ăn nữa mà đều tụ tập ở quảng trường, vừa nghe Giang Thiên Ca kể chuyện vừa bàn tán xôn xao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Tử Khôn vừa xấu hổ vừa tức giận, trong lòng như có lửa đốt.
Quan hệ giữa anh và Lục Tử Văn rất tốt, còn với Lục Tử Khôn thì chỉ bình thường. Một bên là em gái ruột, một bên là bạn bè bình thường, không cần nghĩ cũng biết nên chọn bên nào.
Chương 217: Chương 217
Lý Chính Nguyên vỗ vai an ủi Lục Tử Khôn: “Không sao đâu, bây giờ mọi người chỉ hóng chuyện thôi, ngày mai sẽ quên hết.”
Nếu không phải có người tung tin đồn nhảm nhí, nói cô đánh Lục Tử Khôn là vì thẹn quá hóa giận, yêu mà không được nên sinh hận, chọc giận cô thì cô cũng chẳng rảnh hơi làm ra chuyện này.
Trước mặt bao nhiêu người như vậy, cậu ta không thể lao đến cãi lý với Giang Thiên Ca được. Nếu không, với tính cách của Giang Thiên Ca, cô ta nhất định sẽ nói ra những lời lẽ thậm tệ hơn, khiến cậu ta không thể xuống đài, càng thêm bẽ mặt.
Cậu ta cũng không có ý định ăn trưa ở nhà ăn mà định lấy cơm hộp mang về ký túc xá ăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa đến cửa nhà ăn, nhìn thấy trận thế do Giang Thiên Ca bày ra, lại nghe những lời cô nói, Lục Tử Khôn tức đến mức thiếu điều phun máu.
Vết thương trên mặt Lục Tử Khôn vẫn chưa lành hẳn, hôm nay cậu ta phải đeo khẩu trang đến lớp.
Gia thế Lục Tử Khôn tốt, ngoại hình cũng ổn, trước đây trong trường cũng được coi là một nhân vật có tiếng tăm.
“Đấy là cậu chưa biết đấy thôi, mấy người xuất thân từ gia đình như cậu ta đều tự cao tự đại như vậy đấy.”
“Tớ cũng từng nghe nói đến cậu ta rồi, nghe nói ông nội cậu ta là quan chức cấp cao, bố cũng là cán bộ cấp tỉnh, không phải nghe nói cậu ta đã có bạn gái rồi sao, sao còn như vậy?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.