Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 207: Chương 207

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207


Dạo này, Giang Viện Triều thường xuyên khoe với ông về cô cháu gái mới nhận lại, khen cô bé thông minh lanh lợi. Chuyện chặn được lô hàng lậu ở cảng bên kia cũng có công lao của cô bé.

“Thiên Ca chưa bao giờ gọi con là “chú”, nên giữa chúng con không hề tồn tại vấn đề thân phận.”

Sau khi ngồi vào chỗ của mình, ông liền nhìn Lục Chính Tây: “Nói đi.”

“Chưa nhanh như vậy đâu ạ. Sớm nhất cũng phải... bốn năm nữa.”

“Ồ.” Sắc mặt Ông Lục có chút thất vọng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Con gái của Giang Viện Triều?

Một lúc sau, cuối cùng ông cũng nhướn mày, thăm dò hỏi: “... Ừm... Giang Viện Triều mà con nói, có phải là Giang Viện Triều mà bố... quen biết không?”

Lục Chính Tây đang hẹn hò với con gái của Giang Viện Triều, Giang Thiên Ca?

Chẳng lẽ, Lục Chính Tây đã âm thầm qua lại với con gái của vị lãnh đạo nào đó?

“Bây giờ thế nào rồi? Tính kết hôn chưa?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lần trước, vết thương trên mặt con, là do Giang Viện Triều đánh?”

Trong số những người ông quen biết, có không ít người tên là “Viện Triều”, nhưng họ Giang thì chỉ có một.

Lục Chính Tây: “...”

Ông Lục đè nén sự kinh ngạc trong lòng.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Ông Lục cảm thấy ý nghĩ này có vẻ hơi nguy hiểm?

Hình như con gái ruột mà Giang Viện Triều nhận lại cũng tên là Giang Thiên Ca?

Nói đến chuyện Lục Chính Tây hẹn hò, Ông Lục lập tức hào hứng hẳn lên, ông híp mắt gật đầu: “Ừ, cậu đúng là đã nhắc tới chuyện này.”

Nhưng mà...

Nhìn Ông Lục đang tự mình trầm ngâm suy nghĩ, Lục Chính Tây kể sơ qua về khoảng thời gian quen biết và yêu đương của mình với Giang Thiên Ca. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy nhiên, Ông Lục không vội vàng khuyên nhủ, mà ho khan một tiếng, kìm nén cảm xúc, bình tĩnh hỏi: “Vậy con muốn nói chuyện gì?”

Bốn năm sau?

Chẳng lẽ là con gái của vị lãnh đạo nào đó? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước đó con trai nói khi nào thời gian thích hợp thì dẫn người yêu về ra mắt ông.

Giang Viện Triều?

Chương 207: Chương 207

Muốn ông trịnh trọng giới thiệu thân phận như vậy, xem ra thân phận của cô gái này không đơn giản.

Ông Lục khẽ gật đầu, “Ừm ừm.”

Cô bé này, sau này sẽ trở thành con dâu của ông sao?

Hình như bọn họ cách nhau một bối phận?

Lục Chính Tây: “Con muốn nói với bố một chút về thân phận của cô ấy.”

Hiểu rõ dụng ý trong lời nói của Lục Chính Tây, Ông Lục gật đầu: “Ừm, không sao, biết rồi cũng không sao, bối phận của hai nhà chúng ta chỉ là hư danh, không có quan hệ huyết thống, không ảnh hưởng đến chuyện yêu đương của hai đứa.”

Nhìn thấy Lục Chính Tây gật đầu, Ông Lục hoàn toàn c.h.ế.t lặng.

Trùng hợp thật đấy.

Ông Lục vừa suy đoán trong đầu xem có khả năng là ai, vừa ngẩng đầu lên, ra hiệu cho Lục Chính Tây tiếp tục nói.

Thời gian thích hợp, chẳng phải là lúc bàn chuyện cưới xin hay sao. Ông còn tưởng hôm nay Lục Chính Tây trịnh trọng tìm ông nói chuyện như vậy là muốn nói đến chuyện kết hôn.

À mà... Cái tên Giang Viện Triều này, tỷ lệ trùng tên cũng khá cao?

Trận đòn này, không oan.

Ông đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt mở to, cơ thể vốn đang dựa vào lưng ghế bỗng chồm lên phía trước, nhìn chằm chằm vào mặt Lục Chính Tây hỏi:

Ông Lục lại “Ồ” một tiếng.

Mắt ông đột nhiên trợn to.

Mấy ngày trước còn có người đến hỏi han dò ý ông.

Ông Lục: “...”

Ông Lục thở dài, buông tờ báo trong tay xuống, chắp tay sau lưng đi về phía thư phòng.

“... Lúc con xác định mối quan hệ yêu đương với cô ấy, Thiên Ca vẫn chưa trở về nhà họ Giang, cô ấy không biết quan hệ giữa nhà mình và nhà họ Lục, con cũng không biết cô ấy là con gái của Giang Viện Triều.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu ông là Giang Viện Triều, ông cũng đánh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn Ông Lục, Lục Chính Tây chậm rãi mở miệng: “Cô ấy tên là Giang Thiên Ca.”

Ông Lục cố gắng hết sức để kiềm chế ý nghĩ trong lòng, nhưng không thành công.

Lúc đó, Lục Chính Tây cũng gần ba mươi tuổi rồi, có phải hơi muộn rồi không?

Nhìn thấy biểu cảm của Lục Chính Tây, Ông Lục hiểu ý. Ông nhướn mày, “Bố còn đang thắc mắc không biết là ai đánh con. Hóa ra là Giang Viện Triều.”

Chẳng lẽ lại trùng hợp như vậy? Bố của hai cô gái này trùng tên?

Lục Chính Tây: “Trước đây con đã nói với bố rồi, con đang hẹn hò.”

Con gái mới nhận lại, mất rồi lại tìm được của người ta, đang nâng niu như bảo bối, vậy mà Lục Chính Tây lại lén lút dụ dỗ con gái nhà người ta hẹn hò, không bị Giang Viện Triều đánh cho mới là lạ.

Hai nhà không có quan hệ huyết thống, cách nhau một bối phận thì có sao đâu?

Bây giờ là lúc nói chuyện này sao?

Là nhà nào nhỉ?

Đầu những năm 50, do chiến tranh ở bán đảo nước láng giềng, nên có rất nhiều đứa trẻ sinh ra trong thời gian đó được đặt tên là “Viện Triều”. Cũng có người đổi tên thành “Viện Triều”.

Hả...? Cái tên này, nghe quen quen?

Giang Thiên Ca, cái tên rất hay.

Nhà họ Trần? Nhà họ Lý? Hay là nhà họ Trâu?

Ông Lục đang cảm thán trong lòng, thì lại nghe thấy Lục Chính Tây nói: “Bố của cô ấy, là Giang Viện Triều.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207