Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 203: Chương 203
“Cô...”
Sao Lục Chính Tây lại có đứa cháu trai ngốc nghếch như vậy chứ.
Anh ta phải chịu đựng tất cả những chuyện này, đều là vì muốn được ở bên Giang Ti Vũ thật lâu, chỉ cần được ở bên Giang Ti Vũ, anh ta không sợ gì cả!
Nói xong, Giang Thiên Ca chẳng thèm nhìn Lục Tự Khôn, mặc kệ phản ứng của mọi người, xoay người bỏ đi.
Anh ta không ngờ Giang Thiên Ca lại thẹn quá hóa giận, lao vào đánh anh ta như một người điên! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lòng cô quyết định nhất định phải mách chuyện này cho Lục Chính Tây, để anh dạy dỗ Lục Tự Khôn một trận, cho hắn ta chừa thói xấu, sau này khỏi phải lượn lờ trước mặt cô nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ đành bất đắc dĩ chọn Lục Tự Khôn, làm bạn gái hắn ta để lấy tiền, lợi dụng tài nguyên.
Nhìn Lục Tự Khôn bị Giang Thiên Ca đánh đến mặt mũi bầm dập, chật vật thảm hại, Giang Ti Vũ nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Cô đánh cho đến khi anh ta không đứng dậy nổi mới thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái này... đánh ác quá vậy?
Nghĩ đến vừa rồi Lục Tự Khôn bày ra bộ dạng bị chia cắt tình yêu, Giang Thiên Ca không khỏi cười lạnh: “Hai kẻ rác rưởi thối mùi thối hợp nhau, tôi thiếu gì mà phải đi lật rác, nhặt nhạnh hai kẻ các người?”
Cô ta chính là một người phụ nữ điên!
Giang Thiên Ca cúi đầu nhìn Lục Tự Khôn, lạnh lùng hỏi: “Còn dám nói tôi thích anh nữa không?”
Nếu thích mà còn ra tay tàn nhẫn như vậy, vậy thì đáng sợ quá.
Nhìn thấy Giang Thiên Ca, anh ta không nhịn được nhớ tới những lời Lục Chính Phong hết lời khen ngợi Giang Thiên Ca tối qua, nhớ đến ngữ khí ép buộc anh ta và Giang Thiên Ca phải ở bên nhau.
Từ sau khi nghe lời của Lục Chính Phong tối hôm qua, Lục Tự Khôn rất nôn nóng và hoảng hốt, luôn lo lắng mình và Giang Ti Vũ sẽ bị chia cắt.
Cảm nhận ánh mắt khinh miệt của những người xung quanh, Giang Ti Vũ hận đến nghiến răng ken két.
“Còn chia rẽ anh với Giang Ti Vũ?”
Nhưng Lục Tự Khôn này, từ đầu đến chân chẳng có lấy một ưu điểm, hoàn toàn là kiểu người cô ghét cay đắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Buổi sáng học xong ở trường, anh ta liền chạy tới Đại học Hoa, muốn bày tỏ quyết tâm không bao giờ từ bỏ với Giang Ti Vũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chính hắn ta đi khiêu khích Giang Thiên Ca, lại liên lụy đến cô ta, khiến cô ta cũng bị người khác chửi rủa!
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đây, cô ta biết Lục Tự Khôn không bằng Lục Chính Tây, hai người kém nhau rất xa.
Giang Ti Vũ cũng có mặt trong đám đông.
...
Bây giờ nhìn Giang Thiên Ca đánh người ta như vậy, có vẻ không giống như là thích?
Cô ta không chờ đợi được, cũng chẳng có thời gian để lay chuyển Lục Chính Tây.
“Lục Tự Khôn, sau này gặp tôi, tốt nhất anh nên tránh xa ra. Nếu không, tôi không chỉ đánh anh răng rơi đầy đất, mà còn gọi cả chú anh ra đánh nữa.”
Ôm bụng bị đánh đau đớn, Lục Tự Khôn oán hận nhìn chằm chằm bóng lưng Giang Thiên Ca đi xa.
Nhìn thấy Giang Ti Vũ với vẻ mặt đau lòng đến đỡ mình, Lục Tự Khôn như nhìn thấy hy vọng, trong nháy mắt ánh mắt lóe sáng.
Giang gia thì lạnh lùng đuổi cô ta đi, chẳng cho cô ta thứ gì. Bên kia lại có Trương Lê Hoa và Giang Thiên Bảo như đỉa đói bám riết lấy cô ta.
Giang Thiên Ca liếc nhìn Lục Tự Khôn mặt mũi bầm dập, nước mắt nước mũi tèm lem, cô nhíu mày, đổi hướng, đ.ấ.m vào bụng anh ta.
Giang Thiên Ca khinh bỉ bĩu môi.
Nhưng cô ta không ngờ Lục Tự Khôn lại ngu ngốc đến vậy. Bị Giang Thiên Ca đánh cho bầm dập mặt mày ngay trước mặt bao nhiêu người!
Cô ta thích Lục Chính Tây, muốn trở thành bạn gái của anh.
Chương 203: Chương 203
Giang Ti Vũ cúi đầu, che giấu cảm xúc trên mặt. Một lúc sau, cô mới thay đổi thành biểu cảm lo lắng, bước tới đỡ Lục Tự Khôn.
Lục Tự Khôn thật vô dụng và ngu ngốc, Giang Thiên Ca lại quá ác độc và vô sỉ.
Nhưng, Lục Chính Tây lại lạnh nhạt với cô ta, hoàn toàn không cho cô ta cơ hội tiếp cận.
“Anh chịu đựng nổi sự thích của tôi sao?”
Cơn tức giận của anh ta dâng trào, theo bản năng chặn Giang Thiên Ca lại, chất vấn cô.
Lục Tự Khôn bị mắng đến đỏ mắt, cắn chặt răng. Bất cẩn động phải vết thương trên mặt, anh ta lại nhăn nhó kêu đau, dáng vẻ ấy cùng với khuôn mặt sưng húp, trông thật thảm hại.
Đám đông xung quanh chứng kiến Giang Thiên Ca ra tay, mỗi cú đ.ấ.m đều không chút nương tay giáng xuống mặt Lục Tự Khôn, đều nín thở, hít một hơi lạnh, “Xì...”
Vừa rồi nghe Lục Tự Khôn nói, họ còn tưởng đây là màn “nữ theo đuổi tình yêu, nam cự tuyệt phũ phàng, nữ bám riết không tha, nam bất đắc dĩ phải nói rõ”, ai ngờ đâu...
Hôm qua gặp Lục Chính Phong, cô không thích tác phong của ông ta, ấn tượng cũng không tốt đẹp gì, nhưng ít ra cũng thấy được vài điểm đáng khen.
Chờ ở cửa phòng học, chưa thấy Giang Ti Vũ đâu, anh ta lại nhìn thấy Giang Thiên Ca trước.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.