Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 182: Chương 182
Nghe Giang Viện Triều hỏi thông tin về email, Giang Thiên Ca liền sắp xếp lại tất cả những thông tin mà cô ấy đã tra được cho ông.
Cuộc chiến tranh lạnh giữa hai bố con cũng không kéo dài được bao lâu. Ngay ngày hôm sau, nó đã kết thúc trong hòa bình.
Hướng thứ hai là điều tra dựa vào email. Email này do Giang Thiên Ca lấy được, muốn điều tra thông tin liên quan đến email thì cần phải có sự giúp đỡ của cô.
Nhà họ Lục, nhà của Lục Chính Tây.
“Những lời đó chỉ là mưu kế của con thôi. Con thấy cô ta không tôn trọng bố nên mới nói như vậy, con đang giúp bố trút giận đấy! Bố đừng hòng lấy những lời đó để tấn công ngược lại con!”
Những thông tin này, cô ấy đã thu thập được từ sáng.
Chương 182: Chương 182 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Viện Triều thản nhiên “Ồ” một tiếng, nói: “Vậy thì những lời bố nói cũng chỉ là vì thấy cô ta chỉ trích con nên mới nói như vậy. Đó là cách bố bảo vệ con trước mặt người ngoài, con đừng coi là thật.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Viện Triều gật đầu, lại hỏi thêm vài vấn đề liên quan, Giang Thiên Ca đều giải đáp từng câu một.
“Rõ ràng bố biết, chính nhờ con mới tóm được bọn buôn lậu đó, trong lòng bố chắc chắn rất tự hào, vui mừng, vậy mà bố chẳng những không khen ngợi con, ngược lại còn mắng con. Rõ ràng là bố sai, bố phải xin lỗi con.”
Chuyện là như thế này.
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, hai người trò chuyện rôm rả, cuộc chiến tranh lạnh kéo dài ba ngày giữa hai cha con chính thức kết thúc trong hòa bình.
Cô không phải là chịu thua. Chỉ là đang cố gắng hết sức làm tròn chữ hiếu của một người con gái.
Nghe Giang Thiên Ca giới thiệu, Giang Viện Triều vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại không khỏi kinh ngạc, kèm theo đó là một niềm tự hào dâng trào.
Giang Viện Triều chắp tay sau lưng, bắt đầu tính sổ: “Vừa nãy con cũng nói rồi đấy, con cháu hỗn láo với bậc trưởng bối phải bị phạt. Ông nội đã phạt cô con rồi, bây giờ đến lượt con.”
Giang Viện Triều: “...”
“Số lần con cãi lại bố, bố không nhớ hết được. Nể tình con vừa mới xuất viện, bố sẽ không phạt con những cái khác, chỉ phạt con xin lỗi bố, đồng thời đảm bảo sau này không được hành động l* m*ng, bốc đồng, không được bất chấp nguy hiểm, tự ý hành động nữa.”
Nghĩ thông suốt rồi, Giang Thiên Ca “ừm” một tiếng, đổi đầu gắp thức ăn, gắp một miếng sườn bỏ vào bát Giang Viện Triều.
Giang Thiên Ca nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cách tốt nhất là “tiêm phòng” cho mọi người trước.
Hay là trực tiếp công bố quan hệ ngay trong buổi gặp mặt, nhưng chắc sẽ rất kịch tính?
Bây giờ mạng đều phải xin giấy phép của cơ quan quản lý, chỉ cần tra trong hồ sơ là có thể tìm ra.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Viện Triều nhìn Giang Thiên Ca, ánh mắt khó diễn tả thành lời.
Giang Viện Triều nhìn miếng sườn trong bát, rồi lại nhìn Giang Thiên Ca đang ngồi đối diện, ông cũng gắp cho cô ấy một miếng cá: “Con học tập cũng vất vả, ăn nhiều một chút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đây là địa chỉ IP của người gửi email, tra thông tin đăng ký trên mạng là có thể tìm ra địa chỉ cụ thể.”
Vấn đề là, bây giờ chuyện của cô ấy và Lục Chính Tây vẫn chưa tìm được cơ hội để nói ra.
Giang Thiên Ca: “...”
Muốn nói với Giang Viện Triều về chuyện cô ấy đang hẹn hò, trước tiên phải giải quyết vấn đề chiến tranh lạnh giữa hai cha con.
Sao bố Giang lại trẻ con như vậy? Tính toán chi li như vậy? Không có chút phong thái của một người bố? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tổ chuyên án sau khi thảo luận đã quyết định sẽ chia thành hai hướng điều tra, một là tiếp tục thẩm vấn tên mặt sẹo và đồng bọn, khai thác thêm thông tin hữu ích.
“Dạo này bố vất vả rồi, ăn nhiều một chút.” Nói xong, Giang Thiên Ca đảo mắt nhìn xung quanh.
Nghe vậy, động tác gắp thức ăn của Giang Thiên Ca khựng lại.
Bọn chúng chỉ là nhóm hành động cấp dưới, phụ trách vận chuyển hàng hóa buôn lậu đến bến cảng, do liên lạc đơn tuyến, nên chúng không biết thân phận của người đứng đầu.
Buổi tối lúc ăn cơm, hai bố con im lặng không nói gì, ai nấy ăn phần của mình. Một lúc sau, Giang Viện Triều lên tiếng phá vỡ sự yên lặng.
Muốn con gái phải cúi đầu trước sao? Không có cửa đâu.
Giang Thiên Ca: “... Vâng.”
Giang Viện Triều: “Bố đang xem da mặt con dày đến mức nào.”
Ông ho khan một tiếng, nói: “Chủ nhật tuần này, nhà chúng ta sẽ ăn cơm cùng với nhà họ Lục, con cũng đi cùng nhé.”
Cô cười hì hì nói: “Bố Giang, bố mắng con vô cớ như vậy, có phải nên xin lỗi con không?”
Giang Viện Triều được giao nhiệm vụ thuyết phục Giang Thiên Ca giúp đỡ.
Giang Thiên Ca hừ lạnh một tiếng: “Được rồi, con hiểu rồi, chúng ta tiếp tục chiến tranh lạnh đi.”
Giang Thiên Ca hỏi: “Bố nhìn cái gì?”
Sau khi thẩm vấn tên mặt sẹo và đồng bọn, cảnh sát thu được rất ít thông tin về băng nhóm buôn lậu đứng sau.
Giang Thiên Ca trừng mắt: “Bố đang nghĩ gì vậy?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.