Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 83: Chương 83

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Chương 83


Anh muốn hỏi cô xem bao giờ thì cô mới đến bệnh viện quân khu.

Ánh mắt của cô quá nóng bỏng khiến Thẩm Trình muốn xem nhẹ cũng thấy khó khăn.

Giang Niệm Tư cắn chặt răng, luôn cảm thấy toàn thân mất tự nhiên khi nhìn thấy phần nước đọng lại trên môi anh.

“Bây giờ anh đừng nói. Bỗng nhiên cô tới gần anh.

Lúc té xuống có tạo lực cho nên cô hôn cũng không nhẹ.

Giang Niệm Tư trừng lớn hai mắt, tới rồi sao?

Nụ hôn này trông rất tự nhiên, giống như tư thế hai người yêu nhau đang hôn nhau cháy bỏng.

Cũng may là vừa rồi anh quá kinh ngạc, chưa thể bộc lộ cảm xúc ngay, nếu không mà để cô nghe thấy tiếng tim đập mãnh liệt của anh thì hẳn là cô sẽ biết tâm tư của anh.

Một tư thế rất khủng khiếp.

Cô cẩn thận phân tích mấy chi tiết kia.

Cuối cùng cũng đưa ra kết luận, từ đầu tới đuôi Thẩm Trình đều không có cảm giác gì.

Thấy anh bình tĩnh như vậy thì Giang Niệm Tư cũng chỉ đành cố gắng duy trì giả vờ như mình không xấu hổ.

Hai người đồng thanh nói, câu sau là của Thẩm Trình.

Đôi môi của cô rơi thẳng vào môi của anh, cô còn ngoẹo đầu một chút.

Chẳng lẽ cô nhất định phải trở thành ánh trăng sáng của nam chính c.h.ế.t sớm kia sao?

Khi cô nở nụ cười xinh xắn với anh thì nhịp tim của anh có thể tăng tốc rất lâu rất lâu.

Nhưng nhìn có vẻ cô còn bình tĩnh hơn cả anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cảm xúc rõ ràng kia không ngừng xuất hiện lại, xoay quanh đầu anh.

Cô biết rõ hơn ai khác về ngọn nguồn.

Mắt của anh rất quyến rũ, nhưng đó cũng chỉ là hình dạng đôi mắt, còn ánh mắt của anh thì vẫn luôn kiên nghi.

Giang Niệm Tư dùng ánh mắt ra hiệu anh nói tiếp.

Ánh mắt hạ xuống môi cô, cổ họng Thẩm Trình bắt đầu khô khốc, anh cố gắng khống chế, hai tay rũ xuống vô thức cào cào mép ghế.

Đôi môi mềm mại, hơi thở nhàn nhạt mùi thơm ngát xâm nhập, mỗi một thứ đều dẫn dắt thần kinh của Thẩm Trình.

Cô đang ảo não, đây là cái duyên phận gì chứ.

Giang Niệm Tư nhanh chóng chống vào bụng của anh kéo ra khoảng cách.

Làm sao có thể quên được?

DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng anh sợ mình sẽ bại lộ sau khi nói ra lời kia, anh sẽ khiến cô đoán được tấm lòng của mình.

Cô giãn mặt ra cười khẽ: “Được rồi, đã lau sạch sẽ, nếu như chỉ là chuyện ngoài ý muốn, vậy thì chúng ta cứ quên chuyện ngoài ý muốn này đi, bây giờ tôi sẽ ra ngoài kê đơn thuốc cho anh”

“Xin lỗi”

Loại cảm giác lúng túng này còn khiến người ta xấu hổ hơn tình huống lần trước khi cô vô tình chạm trúng chỗ đó của anh.

Gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết đột nhiên xích lại gần, gần đến mức Thẩm Trình có thể nhìn thấy rõ lông tơ nhỏ trên mặt cô.

Anh buông mi mắt xuống, che khuất tia sáng khác thường trong mắt, lúc muốn mở miệng thì giọng nói cũng có chút khàn khàn: “Vừa rồi tôi nhìn thấy cô sắp ngã cho nên muốn kéo cô một cái, không nghĩ tới... Không có ý định mạo phạm cô.”

Giang Niệm Tư vốn suy yếu, sau khi bị anh dùng sức kéo một phát thì cơ thể không khống chế được mà ngã thẳng vào trong lòng anh.

Cảm giác đầu óc choáng váng kia của Giang Niệm Tư gần như lập tức tỉnh táo.

Cặp mắt đào hoa của anh đen kịt một màu, nặng nề như biển.

Cũng đúng, cô cũng không khiến nam chính vừa thấy đã yêu, vậy thì chắc chắn cô không phải ánh trăng sáng trong lòng anh.

Anh phát hiện lúc nào tầm mắt của mình cũng bị mất khống chế nhìn về phía cô, sẽ để ý đến mỗi một cái nhíu mày của cô.

Không nghĩ tới anh lại nói đến chuyện này.

Ánh mắt Thẩm Trình nhìn cô có chút băn khoăn, đối đầu với đôi mắt có ý cười nhẹ của cô thì anh gật đầu một cái: “Ừ, tôi không vội, tôi đến tìm cô là vì muốn nói với cô một chuyện.

Anh không hiểu mà ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt trắng đen rõ ràng của cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đôi mắt trong veo của cô nhìn anh không chớp mắt, màu mắt đen như mực của anh tối như đêm, tựa như phần cuối vực sâu không thể nhìn thấy.

Hẳn là anh không có bất cứ suy nghĩ nào với cô.

Ánh mắt này của anh khiến Giang Niệm Tư có một loại ảo giác, anh rất bình tĩnh, hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện này, dù sao đây cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn.

Lúc chuẩn bị ngã xuống thì cô đã cảm nhận được một lực kéo mình lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Trình ngã ở trên ghế nằm, mu bàn tay khoác lên trên trán, thứ đồ ở trong lồng n.g.ự.c kia cũng không chịu thua kém mà làm ầm ĩ đến kịch liệt.

Giang Niệm Tư đang thất thần thì sau lưng truyền đến tiếng nói trêu chọc của người đàn ông: “Bác sĩ Giang”

Không thể quên được.

Trong lúc anh nói chuyện, phần yết hầu gợi cảm nhấp nhô trên dưới, đáng tiếc là anh cúi đầu cho nên Giang Niệm Tư không nhìn thấy.

Vào giờ khắc khi hai môi dính nhau này, Thẩm Trình không có cái gọi là cảm giác vui sướng. Mà đại não lại vang lên “ong ong”, bên trong trống rỗng.

“Cẩn thận”

Nghĩ tới đây, Giang Niệm Tư cảm thấy thoải mái.

Thẩm Trình ở lại tại chỗ, anh vẫn còn si ngốc ngồi ở đằng kia không hề nhúc nhích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh vô ý thức đưa tay giữ c.h.ặ.t t.a.y của cô.

Tay cô không cẩn thận lật úp chiếc khay ở một bên.

Thẩm Trình không dám nhìn cô nói chuyện, tầm mắt anh nhìn thẳng vào chiếc bình sứ nhỏ bên trên quầy thuốc.

“Ừ, tôi muốn mua máy may, nhưng mà không có phiếu..”

Sau đó cô cứ ngã vào trong n.g.ự.c của Thẩm Trình như vậy, tiếp đó còn hôn lên môi của anh.

Giang Niệm Tư ra vẻ thoải mái mà trở lại phía trước tủ thuốc, cô c.h.ế.t lặng nhìn một vị thuốc trong ngăn kéo, hàm răng cắn chặt môi dưới.

Nói xong, cô bước chân nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Giang Niệm Tư chỉ suy yếu, cảm thấy đầu choáng váng, lúc ấy choáng đến kịch liệt cho nên mới run chân ngã xuống, nhưng cô cũng không mất đi ý thức.

Anh muốn bản thân giữ vững tỉnh táo, không thể để lộ.

DTV

Thẩm Trình sắp xếp tốt từ ngữ ở trong lòng thì mới nói tiếp.

Ngón tay trắng nõn của Giang Niệm Tư nắm ống tay áo, dùng sức nhấn lên trên môi anh, lau phần nước đọng kia đi.

Anh ngẩng đầu một cái, hình ảnh kia càng rõ ràng hơn.

Khi anh ý thức được tấm lòng của mình thì đã là lúc quay lại điều trị.

Thậm chí là anh còn không có phản ứng gì, mà cứ trừng lớn hai mắt như vậy, toàn thân cứng ngắc, thậm chí ngón tay cũng không biết nên làm như thế nào.

Ánh mắt anh rất bình tĩnh, cũng chỉ có vẻ xin lỗi.

“Xin lỗi.”

Giang Niệm Tư vô ý thức che miệng lại, ánh mắt nóng bỏng nhìn môi Thẩm Trình.

Sau khi làm xong những thứ này, cô đứng thẳng người, ánh mắt lại nhìn anh một lần nữa.

Một tay của anh vẫn còn đang giữ cánh tay mềm mại của cô, một cái tay khác thì đang vô ý thức giữ hồng cô vì cô ngã tới.

Giang Niệm Tư hoàn thành xong công việc thì cảm thấy vô cùng váng đầu, sau khi xoa xoa một lúc thì cảm giác muốn ngất đánh úp.

Cô cố gắng điều chỉnh sắc mặt, lúc quay đầu lại, cô nở nụ cười hào phóng: “Chờ thêm chút nữa, vẫn còn có một vị thuốc cần làm, anh ngồi chờ một chút.”

“Lần trước nghe cô nhắc đến chuyện máy may, cô muốn mua máy may sao?”

Thẩm Trình rũ mắt xuống, ngón tay có khớp xương rõ ràng che ở trên môi.

Từ lúc mới gặp, nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của cô, trông thấy đôi mắt linh động kia của cô thì anh biết mình không được bình thường.

Nói thật, bây giờ cô rất lúng túng.

Chương 83: Chương 83

Lúc răng mỗi đè lên nhau, bởi vì có thêm lực cho nên bị ép tách ra... Vì thế bây giờ trên môi anh vẫn còn đọng chút nước.

Nụ hôn ngoài ý muốn khiến anh lo lắng đến mức hoàn toàn không biết mình nên phản ứng lại như thế nào.

Rõ ràng lần trước không cẩn thận đụng tới chỗ đó của anh thì cô còn kinh hãi, vậy mà bây giờ lại còn có thể bình tĩnh cười với anh, còn nói “Chúng ta cứ quên đi”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Chương 83