Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Chương 81
DTV
Sau khi làm xong những thứ này thì Giang Niệm Tư mới đặt Thiết Đản vào trong chăn, để đứa bé nằm sát bên Trương Linh Linh.
Giang Niệm Tư thở dài, cô thực sự không nỡ châm kim vào đứa bé nhỏ như vậy.
Giang Niệm Tư ra cửa phòng, đi tới nhà chính.
Giang Niệm Tư chỉ cảm thấy đầu vang lên ong ong.
Thiết Đản rất ngoan, cho dù bị sốt thì cũng chỉ uể oải ghé vào trong lòng Giang Niệm Tư mà không khóc cũng không làm loạn.
Tuyết lạnh thấu xương, cô cảm thấy hơi thở của mình cũng trở nên dồn dập hơn.
Đón bông tuyết như lông ngỗng, Giang Niệm Tư cùng Giang Thành chậm rãi đi đến chỗ nhà bà cụ Lương.
DTV
Trước khi đi còn không quên bảo Giang Thành: “Con đi ở phía trước cản tuyết một chút”
“Tư Tư, em đi chậm một chút, đừng để té”
Không thể để người khác tiếp tục chờ.
Khổ cực cho tới trưa, cuối cùng cũng làm xong kem dưỡng trắng.
Nhưng cô đã đánh giá thấp cơ thể không được điều dưỡng tốt từ trong bụng mẹ.
Xa xa, Giang Hổ lên tiếng, lúc này Giang Niệm Tư mới yên lòng lại.
Giang Niệm Tư “ôi” một tiếng, nói với anh ấy: “Vậy anh mau trở về, dùng khăn mặt nhúng vào nước ấm lau ót và sau lưng cho Thiết Đản đi, còn cả cổ... Bây giờ em đến nhà bà nội lấy chút dược liệu đã”
Giang Niệm Tư vội vàng an ủi cô ấy: “Chị Linh, đừng lo lắng, có em ở đây, Thiết Đản sẽ không sao cả, thả lỏng xuống, lau nước mắt đi.”
Giang Niệm Tư lập tức ngồi dậy từ trên giường: “Chị, chúng ta lên trấn đi?”
Giang Niệm Tư nghĩ như vậy.
Giang Niệm Tư chôn đầu vào lưng Giang Thành, để tránh bị cảm, hai cánh tay của cô vẫn còn nắm chặt cán dù.
Giang Hổ gấp đến độ xoay vòng vòng nhưng cũng không thể giúp được gì nên chỉ có thể đi theo Giang Thành đi nấu thuốc.
Nấu đi ra thuốc đen sì, sau đó trở nên sền sệt.
Nhưng mà vẫn còn là đứa bé mà.
Giang Niệm Tư đang chuẩn bị lôi kéo Giang Tuyết cùng Giang Thành đi lên trấn thì nghe thấy có tiếng nói truyền vào trong nhà chính.
Thiết Đản Nhi chính là đứa nhỏ mà Trương Linh Linh sinh ra vào vài ngày trước, mọi người thường nói là tên xấu dễ nuôi.
Nếu còn tiếp tục chờ thì mạng của cô cũng không còn nữa.
“Ôi, được” Giang Hổ nghe xong thì quay người chạy ra ngoài.
Giang Tuyết kiên trì: “Nghe chị, Tư Tư, cơ thể của em là thứ quan trọng nhất, động một chút là lại sinh bệnh, vừa bị bệnh có thể mất đi nửa cái mạng, cơ thể của chị và mẹ khỏe mạnh, không giống em.
“Tư Tư, Thiết Đản Nhi nhà anh bị sốt, em mau đến xem một chút.”
Chương 81: Chương 81
Giang Tuyết biết trong tay cô có chút tiền, do dự một lát: “Nhưng mà không phải em đã nói cần mua máy may sao? Còn muốn mở hiệu may “Cái đó thì đợi sau này nghĩ cách, xem có thể thuê một chiếc trước không đã.”
Bên ngoài có tuyết rơi quá lớn, Đinh Hồng Mai biết cơ thể con gái nhà mình nên căn bản không muốn để Giang Niệm Tư đi qua, ở trong mắt bà, ai cũng không quan trọng bằng con gái.
Đứa bé bị sốt, chắc chắn không được khinh thường.
Giang Niệm Tư nhớ đến điều kiện nhà mẹ đẻ Trương Linh Linh, hỏi ý một câu: “Chị Linh, em muốn hỏi một chuyện, nhưng mà trước đó em đã nói, chị không nên cảm thấy em đã giúp mọi người cho nên mọi người nhất định phải làm được chuyện mà em nhờ, chị thử xem dựa vào điều kiện của chị thì chị có thể giúp em chuyện này được không”
Người một nhà đều ở trong nhà.
Giang Thành “vâng” một tiếng, cho nên bây giờ, Giang Niệm Tư gần như được bóng lưng rộng lớn của Giang Thành che ở đằng sau, anh dùng một tay dắt Giang Niệm Tư.
Trương Linh Linh ở một bên thấy vậy thì rơi nước mắt.
Thế là Giang Niệm Tư dùng phương pháp cơ bản nhất, vừa dùng nước ấm lau vừa phân phó Giang Thành đi nấu thuốc.
“Dù cơ thể có khỏe hơn thì cũng không thể kháng lại cái lạnh.” Giang Niệm Tư thở dài: “Được rồi, không cần tranh giành, lần trước em cứu một đồng chí quân giải phóng, em đã được đưa rất nhiều phiếu chứng nhận để em đi xem một chút xem ngày mai chúng ta có thể đi mua chăn đệm không”
Giang Niệm Tư nắm c.h.ặ.t t.a.y nói: “Mua đệm giường, mua than đá, còn mua đồ dùng trong mùa đông, phải đi mua tất cả.”
“Chuyện gì?” Trương Linh Linh vội hỏi.
Trương Linh Linh kéo Giang Niệm Tư, lại là một loạt lời thiên ân vạn tạ.
Giang Niệm Tư nhớ tới cái gì đó lại hô to với anh ấy: “Anh Hổ Tử, nhớ là không thể xoa bụng” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuyết rơi thực sự quá lớn, Giang Thành dứt khoát ngồi xổm người xuống: “Đi lên, để anh cõng em”
Trông thấy Giang Niệm Tư, Giang Hổ như tìm được người lãnh đạo.
Khóc trong những ngày ở cữ cuối cùng sẽ khiến mắt đau.
Ít nhất thì bữa nào bọn họ cũng ăn cơm, không phải chịu đói.
Cô nhanh chóng đứng lên, làm xong tất cả số kem dưỡng trắng mà các khách hàng tìm Triệu Phương Như mua.
Cô nhanh chóng chạy đến trùm kín đứa bé lại rồi sờ lên trán đứa nhỏ, quả nhiên là rất nóng.
Cũng may đường đi không xa, sau khi lấy thuốc từ nhà bà cụ thì hai người nhanh chóng đi đến nhà Giang Hổ bên kia.
Nghe thấy có chút gấp gáp.
Nhưng đến khi đến trời đông giá rét thì tất cả sự nghèo khổ trong nhà lại xuất hiện.
Giang Niệm Tư nói, lại nghĩ tới chuyện mà mình còn chưa làm xong.
Than đá quá đắt, người trong thôn cũng chỉ đốt củi lửa, lên núi nhặt củi.
Giang Niệm Tư do dự trong chốc lát rồi nói: “Em biết điều kiện nhà mẹ đẻ của chị Linh tốt, chỉ là em muốn hỏi thử nhà mẹ chị còn máy may không?”
Nhưng mà tên ngu ngốc này lại trực tiếp l*t s*ch đứa nhỏ đặt ở trên giường rồi lau cho bé trong thời tiết rét lạnh như vậy...
Giang Hổ đang làm theo lời của Giang Niệm Tư p dùng nước ấm hạ nhiệt cho đứa bé.
Buổi tối tập yoga, ban ngày khi đến phòng khám trên trấn thì cô cũng thường chạy bộ coi như rèn luyện cơ thể.
Trước tiên là phải vượt qua mùa đông này rồi tính tiếp, còn về máy may, nếu không thì tạm thời thuê đã nhỉ?
Nhưng dù sao thì đây vẫn là đứa trẻ chưa mọc lông, chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể trở thành kẻ ngốc.
Bờ môi Đinh Hồng Mai nhúc nhích mấy lần, cuối cùng vẫn không nói gì mà chỉ bảo Giang Thành che dù cho Giang Niệm Tư đi qua đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hôm nay tuyết rơi, bên ngoài có tuyết tung bay như lông ngỗng, Giang Thành cùng Giang Đậu Đậu cũng không thể lên núi hái thuốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng may là bây giờ cả nhà đều mặc quần áo mới, không đến mức lạnh như trước.
Giang Thành rất khỏe, cõng Giang Niệm Tư ở trong đống tuyết mà vẫn nhẹ nhàng như thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi nấu thuốc xong thì làm lời Giang Niệm Tư phân phó, Giang Thành bôi thuốc lên băng gạc, sau đó buộc lên trên trán của Thiết Đản.
Cô cũng không kiên trì nữa mà trực tiếp ghé vào trên lưng Giang Thành.
Là tiếng của Giang Hổ.
“Anh Hổ Tử, sao vậy?”
“Lên trấn làm gì?” Giang Tuyết hỏi.
Nhớ lại kiến thức trong sách lúc trước, những người trùng sinh vào trong sách niên đại kia phất nhanh như thế nào vậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc trước Giang Niệm Tư cảm thấy mình đã cải thiện điều kiện trong nhà rất tốt.
Không được, cô còn muốn đi bệnh viện quân khu, điều kiện gia đình nhất định phải nhanh chóng được cải thiện, cô không thể lười biếng.
Giang Niệm Tư xuyên thư tới, biết thân thể này đã không được điều dưỡng tốt từ trong bụng mẹ cho nên rất mảnh mai.
Ròng rã sáu mươi lăm bình kem dưỡng trắng.
Chính vì thế mà cô đã bắt đầu kiên trì rèn luyện mỗi ngày từ lúc trước.
Quả nhiên là do cô quá nghèo.
Giang Tuyết không để ý nói: “Mẹ nói trong nhà còn có chăn cũ ngày xưa, có thể lấy ra dùng”
Mà đây là cô đã cố gắng rèn luyện cơ thể của mình trong thời gian gần đây cho nên không còn yếu như ban đầu.
“Không được, vậy càng không ấm, mọi người cầm về đi” Giang Niệm Tư không đồng ý.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.