Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Chương 74
Thẩm Trình nhìn mà không đành lòng, rõ ràng là cô có gì đó rất lạ, con ngươi đen nhánh của Thẩm Trình như hồ sâu vực thẳm.
Không có nhiều người tìm cách hại người khác cả ngày.
Máy may sao?
Cuối cùng cũng rửa sạch cái tay ghê tởm kia, lúc này Giang Niệm Tư mới ngồi thẳng cơ thể, đậy nắp bình nước rồi đưa cho Thẩm Trình: “Cảm ơn, có khăn mặt không?”
)) Anh ấy nói: “Nhưng mà tại sao cậu biết chuyện này?
Nếu như Thẩm Trình có mặt thì căn bản là không để cho anh ấy điều tra mà trực tiếp hỏi tội.
Xe đang dừng ở bên cạnh.
Thẩm Trình cho là cô khát, anh lấy một chiếc bình thép màu xanh ở phía sau ra đưa cho Giang Niệm Tư.
“Không biết, cho nên mới bảo cậu đi điều tra thêm Là cảnh sát trong đồn công an tại đây, giữ gìn trị an xã hội ổn định là chức trách của anh ấy.
Nếu như anh có thể bảo vệ cô thì thật tốt.
Dựa vào đức hạnh của một số người này, nếu như chạy tán loạn ở xung quanh thì chắc chắn sẽ có không ít người biết tình huống.
Tất cả mọi người chỉ muốn cuộc sống của mình tốt hơn.
Nói trắng ra là cô không bị bắt nạt mà chỉ tức giận, chán ghét loại người này.
Còn cho là cô muốn uống, trong con ngươi của Thẩm Trình có một tia khác thường thoáng qua, bỗng nhiên bên tai của anh nóng lên.
“Ừ, cảm ơn anh đã quan tâm”
Nói đến đây, khóe mắt cô cũng trở nên sinh động hơn.
“Có lẽ thím kia nghĩa tôi nhất định sẽ mua đồ của thím ấy, tôi không phải loại người dễ mắc lừa đâu”
Thể chất không thể kiềm chế nước mắt rất phiền, chỉ cần cảm xúc kích động thì sẽ rất dễ dàng khóc.
Chương 74: Chương 74
DTV
Nhưng anh không được, thậm chí nói về sau anh cũng không có tư cách bảo vệ cô.
Anh cũng không tiện nói gì ở trước mặt cô.
Thẩm Trình đưa cho cô một chiếc khăn vuông màu lam: “Có khăn tay”
Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều như thế làm cái gì? Dù sao nếu mấy tên s·ú·c sinh kia gặp phải cô thì người xui xẻo mới chính là bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gần như lời này được rít ra từ kẽ răng, Thẩm Trình nói đến nghiến răng nghiến lợi, tiếng nói cũng vô cùng lạnh lùng.
Chỉ là trong lúc quay đầu chất vấn Thẩm Trình, trong mắt cô chứa một vũng nước mắt.
Tiếng nói của Giang Niệm Tư đã khôi phục trở về sự bình tĩnh của ngày xưa, có câu này của Thẩm Trình, tâm trạng của cô cũng vui hơn không ít.
Thẩm Trình nghĩ đến dáng vẻ Giang Niệm Tư mang theo nước mắt thì lại nhẫn nhịn lắc đầu với Hứa Cường: “Cậu đi điều tra trước đi” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì cảm xúc Giang Niệm Tư đang rất mạnh nên cô không phát hiện ra anh đang quan tâm mfính.
“Được.
Chỉ nhắc lại mà cô đã khó chịu như vậy.
Vốn là vẫn luôn nhẫn nhịn nhưng khi nghe thấy Thẩm Trình hỏi thăm thì cô vẫn không nhịn được mà nói ra ngoài.
Bởi vì cô không muốn nói chuyện này cho người nhà biết, nếu nói ra thì sẽ chỉ khiến họ thấy lo lắng mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho nên khi loại người này xuất hiện thì tâm trạng của cô sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Sắc mặt anh khó coi đến muốn mức mạng người khác.
Hứa Cường đương nhiên không thể chối từ.
Nhưng lần này cô nhịn được, không để nó chảy ra.
Sau khi phát tiết hết cảm xúc ra ngoài thì Giang Niệm Tư lại khôi phục trở về bình thường.
“Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?”
Đời trước Giang Niệm Tư được xem như nhân vật công chúng, mọi người đều biết cô rất lợi hại, hơn nữa lúc đó trị an xã hội tốt cho nên cũng không có ai định làm gì Cô.
Nếu như người khác một gặng hỏi thì không phải nó sẽ thành vết sẹo của cô sao?
Dựa theo vị trí Thẩm Trình nói, anh mang người đi hỏi thăm bốn phía, đúng thật là hỏi thăm được một ít manh mối.
Bên trong lòng bàn tay trắng nõn của cô có chút hồng nhạt.
Cô không phải nguyên chủ, không dám để lộ chuyện mình có công phu lợi hại.
Suy nghĩ một chút, cô ngẩng đầu lên nuốt nước mắt ngược lại.
Bởi vì cô dùng sức quá mạnh cho nên nó đang đỏ lên.
Hứa Cường làm việc hùng hùng hổ hổ, hành động cực nhanh.
Anh yêu nghề nghiệp của mình, nhưng mà trong chớp nhoáng này, trong lòng Thẩm Trình có chút trách cứ với bản thân.
Cậu quen biết người bị bắt nạt sao? Hay là trực tiếp đưa cô ấy đến nhận?”
Nghề nghiệp của anh đã chú định anh không thể ở bên cạnh ai mãi mãi.
Trên đời này, mặc dù không nhất định là có nhiều người tốt hơn, nhưng cũng chỉ có một phần nhỏ là người xấu.
Lời này gần như khiến Thẩm Trình xác định cô đã gặp chuyện gì... Quấy rối.
Thẩm Trình nhìn thấy Giang Niệm Tư tiến vào phòng khám xong trực tiếp lái xe trở về huyện thành, tìm được Hứa Cường.
Nhưng khi đến nơi này, cô liên tiếp gặp phải cầm thú cho nên tâm trạng của cô cũng chịu ảnh hưởng.
Nhưng mà một giây sau, ánh mắt của anh cứng lại.
Anh không biết an ủi người khác mà chỉ nói: “Bác sĩ Giang, nếu sau này cô ra ngoài thì cố gắng tránh đi đến những nơi vắng vẻ, nếu như đó là đoạn đường nhất định phải đi qua thì phải đi cùng người khác”
Giang Niệm Tư cầm lấy chiếc khăn tay trên tay anh rồi dùng sức lau tay quá nhanh.
Hỏi cô đã đi mua đồ ở đâu, đã đi dạo đến chỗ nào.
Hứa Cường ghét kẻ ác như kẻ thù, nghe vậy thì cả giận nói: “Tên s·ú·c sinh nào lại dám bắt nạt đồng chí nữ?”
“Có thể cho tôi dùng không?”
Trở lại trên trấn, Giang Niệm Tư mang đồ mua được đến phòng khám trước, sau đó làm một ít kem dưỡng trắng ở trong đó.
“Còn có nửa ấm, tôi đã uống qua, nếu cô không ngại...”
Thẩm Trình nhíu nhíu mày.
Có một kẻ tái phạm thường xuyên chạy tán loạn ở trong ngõ nhỏ bí mật quấy rối các cô gái.
Chỉ thấy Giang Niệm Tư vặn cái nắp ấm nước ra, xòe bàn tay ra ngoài cửa sổ xe rồi đổ nước trong bình ra rửa tay.
Thẩm Trình mua mấy cái bánh bao thịt mang theo lên xe.
Sắc mặt anh trở nên hết sức khó coi: “Ai bắt nạt cô?”
“Mấy người đàn ông các anh đều háo sắc không quản lý được nửa người dưới như thế sao?”
Giang Niệm Tư nhận lấy: “Không ngại”
DTV
Thẩm Trình gật đầu.
Nhìn thấy hai hốc mắt chứa đầy nước mắt của cốc, Thẩm Trình không khỏi cảm thấy nhói một cái trong lòng.
Trên đường trở về, Thẩm Trình nhìn thấy cảm xúc của Giang Niệm Tư bình phục hơn rất nhiều, anh như tùy ý tìm vài chuyện để nói với cô, câu được câu không nghe cô nói.
Thẩm Trình quyết định đưa cô trở về trước.
Anh nhìn thấy sắc mặt căng thẳng cùng với ánh mắt chán ghét của cô từ kính chiếu hậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao thì cô cũng chỉ là một cô gái nhẹ nhàng trong lòng người nhà.
“Không sao, xin lỗi, tôi không nên vợ nắm cả đũa, người xấu chỉ là người xấu, không phải đàn ông hay phụ nữ, tôi không nên dùng hành vi của một người áp đặt lên tất cả những người còn lại.”
Còn nói cô đến chợ bán đồ cũ mua máy may gặp phải một thím chào hàng rất cao.
Lời này cũng không nhằm vào Thẩm Trình, chỉ là trong lòng cô tích tụ oán khí, mà nó vẫn luôn bị kiềm chế, bỗng nhiên có chỗ đột phá nên mới bùng phát như vậy.
Sau khi lên xe, Giang Niệm Tư quay đầu lại hỏi anh: “Có nước không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây thực sự là cảm giác ấm áp mà cô khó có được cho nên cô không muốn từ bỏ.
Thẩm Trình lưu ý lại.
Giang Niệm Tư cũng không hoài nghi mà kể lại các chỗ mình đã đến.
“Chờ tôi một chút, cô lên xe trước.
Cho dù có thì cũng chỉ giấu ở trong lòng, sẽ không có ai hành động quá phần dù chỉ một chút.
Giang Niệm Tư “ừ” một tiếng: “Cảm ơn”
Những người có tâm tư bất chính cũng chỉ chiếm một số nhỏ.
Sau khi nói những chuyện Giang Niệm Tư trải qua hôm nay cho Hứa Cường, anh gõ gõ mặt bàn:”Cậu mau đến mấy chỗ này tra hỏi một chút, hỏi xem gần đây có lưu manh quấy rối phụ nữ nào không”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.