Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67: Chương 67

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Chương 67


Phụ nữ sinh con như đi dạo một vòng ở quỷ môn quan.

Lời này chọc cho mọi người bật cười ha ha, Đinh Hồng Mai lại gõ lên đầu cậu bé một cái nữa: “Con giống ba.

Chỉ có cậu bé xấu, tất cả mọi người đều nói mặt của cậu bé như cái bánh bao nhỏ.

Đáng tiếc là không có thời gian cho bọn họ nặng nề quá lâu, trưởng thôn vội vàng chạy vào nhà bọn họ.

Trong thôn có bà đỡ cho nên khi người trong thôn sinh con thì đa số bọn họ sẽ tìm bà đỡ, không có nhiều người đến bệnh viện.

Nhưng Trương Linh Linh lại gặp tình huống khác biệt, cô ấy ngã một phát, còn chảy máu, trong tháng cũng không đủ, trong thôn cũng chỉ có Giang Niệm Tư là bác sĩ trong phòng khám ở trên trấn, đương nhiên là sẽ đi mời cô trước, đương nhiên là cũng phải đi mời bà đỡ.

Trưởng thôn làm người chính trực, còn rất dễ nói chuyện, thấy ông ấy gấp gáp như vậy thì Giang Niệm Tư lập tức đứng dậy đi về phía ông ấy.

Mọi người trông thấy Giang Niệm Tư tới thì nhanh chóng nhường đường.

Phụ nữ sinh con thực sự rất khổ.

Giang Niệm Tư nói: “Chị dâu, chị có nghe thấy không, đứa nhỏ sắp ra rồi, cố lên, dùng sức theo em...”

Nói xong, Giang Niệm Tư cũng đ.â.m kim châm chính xác vào huyệt vị của Trương Linh Linh, nói là giảm đau nhưng cũng chỉ giảm được một phần.

Có người muốn hóng chuyện, nhưng cũng có người thật lòng quan tâm.

Trương Linh Linh còn đang mang thai bụng lớn mà.

Tiếng hét càng lúc càng suy yếu.

Trên mặt cô ấy tràn đầy cũng là mồ hôi, Giang Niệm Tư nhìn, không thể nói là đau lòng, nhưng cũng không dễ chịu.

Nghe xong lời này, cũng không cần Giang Nhị Căn nói tiếp, Giang Niệm Tư xoay người cầm thấy kim châm và công cụ nhanh chóng chạy về phía nhà trưởng thôn.

Lúc trước Trương Linh Linh vẫn luôn không tìm thấy phương pháp dùng sức, sau khi nghe theo Giang Niệm Tư, cô ấy sử dụng lực như muốn đi * Đột nhiên, cơ thể thể lỏng, đứa nhỏ đi ra.

Cô ấy sinh con chỗ xé rách cơ thể, nhưng may là Giang Niệm Tư đã sớm chuẩn bị, cô cầm kim khâu lại cho cô ấy, sau đó lại dùng thuốc tiêu viêm mình điều chế lau qua.

Giang Đậu Đậu thở dài như ông cụ non: “Nhưng mà chị có da trắng nhìn rất đẹp, Đậu Đậu cũng muốn đẹp hơn.”

Giang Đậu Đậu “Oa” một tiếng khóc lên: “Con không muốn giống ba! Ba, ba phải phù hộ Đậu Đậu, sau khi lớn lên đừng giống ba Người một nhà bị lời nói trẻ con của Giang Đậu Đậu chọc cho cười ha ha.

Sau một lát, Giang Niệm Tư hô: “Dùng lực thở mạnh, dùng sức, giống như đẩy một cái ghế...”

Đây chính là mẹ, rõ ràng một giây trước còn nói là không sinh, nhưng một giây sau lại lo lắng mình sẽ c·h·ế·t, nhưng chỉ muốn giữ lại đứa nhỏ.

“Chị dâu, chị đừng sợ, em đang ở đây, không sao cả.”

Cậu bé nhìn Giang Thành một chút, càng ấm ức hơn, mặc dù anh cả đen nhưng vẫn rất đẹp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một giây sau, bà ấy hô to lên tiếng: “Nguy rồi, xuất huyết quá nhiều.”

Trương Linh Linh điều tiết hơi theo cô.

Bởi vì vóc người đẹp cho nên nhìn có chút gợi cảm.

Giang Đậu Đậu đột nhiên hỏi.

Ông ấy chạy thở không ra hơi, miệng lớn thở hổn hển nói: “Tư tư, nhanh, mau đến nhà chú một chuyến”

Con dâu của trưởng thôn xảy ra chuyện, đa số phụ nữ trong thôn đều đến xem tình huống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thím Thúy Bình giữ chặt cánh tay Giang Niệm Tư khóc lóc nói: “Tư tư, cháu mau vào xem cho Linh Linh một chút.”

Trương Linh Linh lập tức nắm lấy tay của Giang Niệm Tư, khóc nói: “Tư tư, chị không sinh, chị không sinh...

Giang Niệm Tư biết cô ấy rất lo lắng, cũng rất đau, nhưng cũng chỉ có thể động viên, dạy cô ấy cách sinh con đúng đắn.

Giang Niệm Tư cầm dụng cụ y tế chạy phía trước Giang Nhị Căn, mới vừa vào sân thì đã nhìn thấy có rất nhiều người vây trong nhà chính của nhà họ Giang.

Đã thấy đầu của đứa nhỏ nhưng mà đầu của đứa bé vẫn chưa ra hết, rõ ràng là do đầu của đứa bé quá lớn cho nên Trương Linh Linh mới vô cùng đau đớn.

Giang Niệm Tư nghe vậy thì không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng hiểu rõ, không còn cách nào khác mà chỉ có thể an ủi như vậy.

Còn chưa đi vào nhà mà đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Trương Linh Linh truyền ra.

Những dụng cụ y tế này là do ông nội Trương tặng Cô.

Lời nói này khiến Giang Đậu Đậu thả mụn vàng ra.

Linh Linh trong miệng ông ấy là con dâu của ông, tên là Trương Linh Linh, máy may mà hai chị em Giang Niệm Tư thuê là ở chỗ cô ấy.

Nếu xuất hiện tình huống xuất huyết quá nhiều thì đa phần là khó cứu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mẹ, mẹ nhặt được con ở bên ngoài sao?”

Sau khi làm xong thì Giang Niệm Tư kéo cửa phòng ra, nói với Giang Hổ ở bên ngoài: “Anh Hổ Tử, anh đi tìm chút củ cải tươi xay thành nước, thêm chút đường phèn cho chị dâu Linh uống

Giang Niệm Tư nghe xong thì cũng không đoái hoài tới đứa nhỏ mà lập tức thị châm cầm m.á.u cho Trương Linh Linh.

Bà đỡ ôm đứa nhỏ cắt cuống rốn, sau đó lấy đồ vây lại.

Nhóm phụ nữ bên ngoài còn đang thảo luận, nói phụ nữ sinh con đều như vậy, rồi sẽ hết đau.

Lúc này Đinh Hồng Mai lại vỗ một cái vào đầu của Giang Đậu Đậu: “Chị con đẹp là do trắng sao? Là bởi vì mẹ biết sinh cho nên hai người chị của con đều đẹp.

Cảm giác đau khổ kịch liệt kia đã tiêu tan đi hơn nửa trong nháy mắt, cũng không biết là do đau đến c.h.ế.t lặng hay là bởi vì đứa nhỏ đi ra.

Trương Linh Linh suy yếu nằm ở trên giường.

Bởi vì cả nhà đều đẹp, chỉ có một mình cậu bé giống cái bánh bao!

May mà cô có mang theo một bộ về nhà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 67: Chương 67

“Tư Tư, Linh Linh ngã xuống đất, đổ máu.

Nhưng khi nhắc đến ba Giang đã qua đời thì bầu không khí trong nhà vừa trầm vừa khó chịu hơn một chút.

DTV

Thậm chí Giang Niệm Tư còn không có thời gian trả lời mà trực tiếp đẩy cửa đi vào phòng của Trương Linh Linh.

Giọng nói của bà ấy quá lớn, mấy người bên ngoài đều nghe thấy, một nhà trưởng thôn đều gấp đến độ xoay vòng, nhưng lại không biết phải làm sao bây giờ.

Giang Niệm Tư nhớ lại hình ảnh của người đàn ông đẹp trai trắng trẻo nào đó, vô cùng tán đồng câu nói này.

Bà đỡ hộ: “Nửa cái đầu của đứa nhỏ chui ra rồi”

“Chú Nhị Căn, chú bình tĩnh một chút, đã xảy ra chuyện gì?”

Giang Nhị Căn gấp đến độ không tìm thấy người lãnh đạo, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.

Tiếng hét kia khiến lòng người phát run, vô cùng thê thảm.

Đúng là nhìn con trai trắng rất giống tiểu bạch kiểm.

Giang Niệm Tư mau chóng tới kiểm tra tình huống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bà đỡ ở nơi đó đang hô to dùng sức, cả người Trương Linh Linh đều mềm yếu, sắc mặt trắng bệch.

Lấy đồ đệm lên phần lưng giúp cô ấy ở tư thế nửa nằm nửa ngồi. Sau đó nhìn cô ấy đang đau từng cơn, cô nói: “Chị dâu, hít sâu, thở ra, hít sâu.

Chỉ nhưng mà ngũ quan của anh anh tuấn, nhìn lạnh lẽo cứng rắn, thoạt nhìn không có chút nữ tính nào cả.

Dựa theo phương pháp Giang Niệm Tư nói, Trương Linh Linh hít thở nhiều lần, sau đó dùng lực ở phía dưới.

DTV

Giang Niệm Tư nhanh chóng an ủi Trương Linh Linh: “Chị Linh, chị đừng sợ, để em châm kim giảm đau cho chị...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Chương 67