Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 56: Chương 56

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Chương 56


Thời gian Giang Niệm Tư đến phòng khám rất sớm.

Trong phòng bệnh chỉ còn lại Giang Nhị Cương và ba gã.

Giang Niệm Tư nghe thấy bà ta nói với thím A Quế: “A, bà biết không, hôm qua người một nhà Nhị Nương suốt đêm dẫn theo Nhị Cương ra thôn, hình như là đi bệnh viện, cũng không biết là được làm tật xấu gì, tôi thấy Giang Nhị Cương bị nâng lên xe bò, tay che lại thứ đồ kia.”

Không nghĩ tới sinh ra đứa con trai, lại có những tính dơ bẩn xấu xa đó.

Bởi vậy từ trong thôn đi trấn trên, phải đi một đoạn đường hoang tàn vắng vẻ rất xa.

Giang Niệm Tư cũng không từ chối.

Mỹ Bạch Cao không dám bôi quá gần đôi mắt.

Nhưng gã không dám nói là Giang Niệm Tư, bởi vì bộ dáng Giang Niệm Tư vui đùa đạo ôn nhu bật cười thật sự quá thấm người, như người điên.

Cho nên hiện tại thoạt nhìn, bóng đen trên dưới kia, như tự có kẻ mắt, cố tình không giống với vẽ ra, rất tự nhiên.

Chỉ may mắn con trai gặp được cô gái, là có năng lực, không thể để s·ú·c sinh này đắc thủ.

Nghe giọng nói của bà ấy căm giận, thím Lưu hỏi: “Sao, bà biết nội tình?”

Ở dưới uy áp của ba gã, cuối cùng Giang Nhị Cương nói ra tình hình thực tế.

Giang Nhị Cương còn chịu tra tấn trên thân thể, đối diện ánh mắt như ăn thịt người của ba gã, càng thêm chột dạ.

Giang Tuyết gật đầu: “Ở trong thôn có thể có chuyện gì, nhưng em yên tâm, chị của em sợ c.h.ế.t em hơn em nhiều, dù sao chị chính là tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc, khẳng định không đi ra ngoài một mình”

Phải biết rằng, đời trước cô có thể nói trắng đến sáng lên.

Bởi vì em gái thật sự quá đẹp, mà thân thể cô lại yếu ớt, tính tình lại mềm, về sau bị người bắt nạt làm sao bây giờ?

Vết bùn sao?

Giang Nhị Cương chiếp chiếp nhạ nhạ: “Là, là với Đại Căn...”

Đánh khóe miệng Giang Nhị Cương chảy ra máu.

Không nghĩ tới gã vừa dứt lời, đã bị ba gã tát một cái.

Một cái tát này của Giang Ái Quốc, gần như dùng sức lực toàn thân.

Đồng thời không nhịn nổi hối hận con trai ngoan, tùy ý để mẹ ông ta chiều thành dạng này.

Trước kia lúc đen, bởi vì màu da đều đền, cho nên không phát hiện.

Nhưng rốt cuộc là con trai của mình, ông ta không hạ tay kia được.

“S·ú·c sinh, ngươi s·ú·c sinh này, sao lão tử sinh ra một s·ú·c sinh như mày”

Đi ngang qua nhà Giang Nhị Cương, cô cố ý dừng một chút, như không có ai.

Vốn dĩ lá gan của Giang Tuyết không lớn.

Hàng năm con trai và Lưu Đại Căn pha trộn ở bên nhau, Lưu Đại Căn kia lấy gã như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, như tiểu tuỳ tùng, sao có thể đánh nhau với con trai?

Gã đều bị thương thành như vậy, lại là con trai duy nhất trong nhà, ba gã không an ủi gã thì thôi, lại còn đánh gã.

Nghe đến đó, Giang Niệm Tư vừa lòng, xem ra cô không làm sai.

Bọn họ thật sự muốn thọc ra, khẳng định dư luận đều nghiêng về phía cô.

Chỉ có khuôn mặt ba Giang Nhị Cương trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Giang Nhị Cương.

Ngay sau đó phát hiện, chỗ mi mắt cô, đều có bóng màu đen.

“Được, để vào trong túi cho em rồi, đợi chút nữa em cầm đi là được, đúng rồi, bộ quần áo màu đỏ kia của em đã hong khô cho em, em đợi chút thay đi, cũng không biết ngày hôm qua em dã đi đâu, khiến cho trên quần áo đều là vết bùn.”

Một tay chống ở trên giường, Giang Tuyết nói: “Tư Tư, hiện tại sau khi em trắng hơn, sao càng ngày càng câu nhân?”

DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Nhị Cương này, quả nhiên không phải thứ tốt.

Con trai bị thương như vậy còn dám nói dối, chỉ định là làm chuyện gì trái với lương tâm còn bị uy h**p, bằng không gã đã kêu gào hung nhất, nào sẽ nghĩ một chuyện nhịn chín chuyện lành.

Ngón tay Giang Ái Quốc run rẩy chỉ Giang Nhị Cương, tức giận đến lời nói đều nói không hoàn chỉnh.

Vốn định gã đều bị thương, dù thế nào ba gã cũng sẽ cùng chung kẻ địch với gã.

Ngay cả Giang Tuyết cũng phát hiện cô biến hóa.

Rốt cuộc một cô gái nhu nhược đối mặt với hai người đàn ông.

Mẹ Giang Nhị Cương khóc đến đôi mắt đều sắp mù.

Chỉ nói là một cô gái rất lợi hại, không phải người địa phương.

Không nghĩ tới một đêm trôi qua, trong nhà vẫn là thanh tĩnh, không ai lại đây tìm phiền toái.

Vậy còn chưa trắng bằng đời trước đâu?

Ánh mắt Giang Niệm Tư tối sầm xuống: “Chị, về sau chị đi nơi nào, nhớ rõ gọi anh đi với chị.”

“Nói lời nói thật cho tao.” Ông ta trầm khuôn mặt nói.

Việc này vừa ra, Giang Ái Quốc như già đi mười mấy tuổi.

Chỉ có thể đồng ý yêu cầu của chồng.

Giang Niệm Tư không để bụng Giang Nhị Cương nói như thế nào.

Ông ta tìm cái cớ, đuổi bà Giang và Hứa Nhị Nương ra ngoài.

Đương nhiên là bởi vì đánh người.

Giang Ái Quốc run rẩy chỉ Giang Nhị Cương, có đau lòng, có tức giận, càng nhiều lại là thất vọng.

Con trai làm chuyện như vậy, ông ta hận không thể cắt gã thành tám đoạn.

Giang Niệm Tư vuốt mặt nghi hoặc, sao sau khi trắng hơn, thoạt nhìn càng xinh đẹp hơn đời trước?

Thím A Quế hừ một tiếng: “Vậy khẳng định là làm chuyện xấu bị người chọc căn tử.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bà nội càng một bộ dáng ruột gan đứt từng khúc, vừa đ.ấ.m n.g.ự.c vừa mắng.

Lúc này, thím Lưu và thím A Quế từ bên cạnh đi ngang qua.

Giang Niệm Tư mỉm cười, hỏi cô ấy: “Làm quần áo cho Triệu Phương Như các cô được không?”

Trình độ hai người bị thương không khác lắm, cho dù thật sự nháo lớn, cũng không chiếm được bồi thường gì.

DTV

Vì thế khí thế hai nhà rào rạt chuẩn bị đánh nhau, biết được kết quả, chỉ có thể xám xịt trở về.

Cho nên Giang Ái Quốc vẫn luôn rất tôn trọng con gái.

Tuy cô không muốn dắt ra một chút chuyện ảnh hưởng sinh hoạt của người trong nhà, nhưng nếu Giang Nhị Cương thật sự thọc ra ngoài, cô cũng không phải sợ phiền phức.

Hôm nay còn phải đi tái khám cho ông cụ Thẩm Giang Niệm Tư cũng không kéo dài nhiều, thay quần áo, đi trấn trên.

Cô sửng sốt một chút.

Chương 56: Chương 56

Giang Niệm Tư bôi Cao Mỹ Bạch lên mặt, phát hiện quyến rũ giữa mày của mình trong gương càng sâu hơn.

Đối diện với ánh mắt kia của ba gã, Giang Nhị Cương vô cùng chột dạ.

Hứa Nhị Nương đau lòng con trai, lại cũng ràng, trong nhà không thể không người thừa kế.

Hứa Nhị Nương đau lòng con trai, lại nghe Giang Ái Quốc nói: “Chúng ta lại sinh con đi.”

Giọng nói của cô ấy hơi lo lắng.

Thím A Quế hạ giọng nói: “Trước đó không lâu không phải cháu gái của tôi tới trong thôn thăm tôi sao? Giang Nhị Cương tên du thủ du thực này, động tay động chân với cháu gái của tôi, bị chồng cháu tôi phát hiện, nên đánh cho một trận, nếu không nói, đây là động tay động chân đá đến gốc gác, xứng đáng”

Việc đã đến nước này, Giang Ái Quốc không lời nào để nói.

Vì thế ba Giang Nhị Cương hiểu rõ, chuyện này còn có ẩn tình.

Tốt xấu đọc sách mấy năm, ba Giang Nhị Cương suy nghĩ chuyện tương đối cẩn thận.

Thím Lưu người này bát quái nhất, trong thôn có chuyện gì, cảm giác bà ta có thể bắt được đề tài câu chuyện trực tiếp.

Tâm tình của cô bỗng nhiên tốt đẹp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xứng với hai mắt thanh triệt sáng ngời của cô, đan xen ra một loại hương vị không giống nhau.

Gã có một chị gái, chị yêu gã như mạng, khi còn nhỏ chị cũng là vì cứu gã rơi xuống nước, mới c.h.ế.t chìm ở trong sông.

Trước nay tính cách ông ta đều không chiếm nửa điểm tiện nghi của người khác, chỉ muốn an phận sinh hoạt.

Vốn còn hơi lo lắng, hiện tại xem ra, không cần lo lắng, vốn dĩ Giang Nhị Cương không sạch sẽ.

Vẻ mặt Giang Nhị Cương mộng bức nhìn Giang Ái Quốc.

Huống chi, con trai cao to, Lưu Đại Căn kia gầy đến như khỉ, thật sự đánh lên, nhi tử nào có thể có hại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời này nhắc nhở Giang Tuyết, nói ngày hôm qua cô trở về quá muộn, về sau tan tầm, cô để anh cả đi trấn trên chờ cô trước tiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phế đi càng tốt, đỡ phải tai họa người.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Chương 56