Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43: Chương 43

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Chương 43


Có điều đều là nói chuyện riêng cùng các chị em tốt một chút.

Triệu Phương Như che miệng, cô ta chưa bao giờ biết dáng người bác sĩ Giang lại đẹp như vậy.

Ngày hôm đó mọi người quả thật đều nhìn thấy.

DTV

Triệu Phương Như vừa hết giờ làm liền đến phòng khám tìm Giang Niệm Tư.

Triệu Phương Như sửng sốt một giây, đột nhiên định thần nhìn lại.

Ôi, suy cho cùng thì cô cũng là một dân thường.

Hai con bướm này có hiệu quả vẽ rồng điểm mắt.

Nhưng rất nhiều người vừa nghe đến giá, lập tức đánh lui bỏ cuộc.

DTV

Triệu Phương Như vốn là một cô gái yêu cái đẹp, thấy quần áo đẹp nhất định sẽ động tâm.

Trong đầu chỉ có bốn chữ - Thật sự xinh đẹp!

Triệu Phương Như đến công xưởng, để kiếm tiền, bắt đầu từng bước quảng cáo.

Nhìn đôi mắt long lanh đó, nhìn làn da mềm mại đó giống như đậu hủ trắng, nhìn đôi môi đỏ mọng đó, nhìn đó... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dĩ nhiên, cô ta cũng không hiểu tại sao lại đến, chỉ thỉnh thoảng ở trước mặt các chị em cảm khái mình thật xinh đẹp, dường như càng ngày càng trắng.

Triệu Phương Như rất biết cách buôn bán.

“Phương Như, mối quan hệ của cô với bác sĩ Giang như thế nào?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Niệm Tư bị chọc cho cười khanh khách, nói mục đích đến cho hai ông và cụ rồi dẫn hai ông bà cụ đi về nhà.

Bà cụ dùng kim chỉ thêu ở n.g.ự.c và dưới góc phải váy của Giang Niệm Tư, mỗi vết thêu một con bướm trắng.

Triệu Phương Như đã không tìm được từ để hình dung.

Nghe cô ta nói như thế, mọi người đều phấn chấn.

Suy đoán trước kia của cô ta thực sự đúng.

Triệu Phương Như xông vào, vốn muốn chia sẻ tin vui này cho Giang Niệm Tư, tầm mắt nhìn quanh một vòng, không phát hiện bóng dáng quen thuộc.

Bà cụ lập tức trừng mắt nhìn: “Cháu gái tôi xinh đẹp tôi chạm không được sao? Nói tôi già rồi, ông cho là mình còn trẻ hay sao? Tôi vẫn chỉ là già rồi, ông là vừa già vừa không biết xấu hổ.”

Ôi!

Triệu Phương Như suýt chút nữa quên mục đích tới đây của mình, sau khi nhớ đến, mới đưa tờ đơn cho Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, cô nhìn nè, đây là tờ đơn tôi nhận được vào hôm nay”

Cũng có nhiều người không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy cho khuôn mặt của mình.

Nhìn cô xem, nôn nóng kiếm tiền, ngược lại quên những thứ này.

Còn có quần áo trên người cô...

Quả nhiên vẫn cần phát triển thêm nhiều người để cùng bán.

Đi đến nhà bà cụ, bà cụ nhìn thấy cháu gái nhà mình vừa trắng vừa là người đáng yêu, bà cụ càng thương cô hơn vì cháu gái xinh đẹp, lòng nhất thời cũng tan chảy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Niệm Tư lập tức hiểu được.

Chiếc áo khoác màu đỏ xinh đẹp nhưng không có hoa văn nào.

Quả nhiên, cô ta lên tiếng.

“Phương Như xinh đẹp, cô nói cho tôi đi, cuối cùng sao cô có thể trở nên trắng như vậy?”

Cả bộ váy trong nháy mắt trở nên sống động.

Triệu Phương Như tỉnh táo lại không nhịn được khen: “Bác sĩ Giang, cô đẹp quá.

Cũng giống như kinh doanh trên mạng của đời sau.

Hở, người đâu?

Mức lương của họ không chênh lệch nhiều, nhưng không phải là cô gái nào cũng có thể tự do chi phối tiền lương của mình.

Giang Niệm Tư nôn nóng kiếm tiền, nghi ngờ nhìn về phía cô ta: “Sao vậy?”

Cô ta không muốn nhả ra nhanh như vậy, giả vờ do dự nhiều lần, tìm đủ lý do để từ chối.

Thay đổi của cô ta, mọi người quá rõ ràng.

Quả nhiên, ngũ quan có xinh đẹp đi nữa mà đen thành than hòn, cùng lắm cũng chỉ là đẹp, sẽ không khiến người khác cảm thấy kinh ngạc.

Thấy bà cụ cầm áo và váy thêu thứ gì đó, Giang Niệm Tư mới biết bà cụ đang làm gì.

Cho nên ông cụ Trương mới nói như vậy.

Chương 43: Chương 43

Hỏ?

“Được.

Khuôn mặt này của Giang Niệm Tư, nếu mà trắng, nhất định là một siêu cấp mỹ nữ.

“Được, ngày mai tôi đưa cho cô.”

Tiễn Triệu Phương Như, Giang Niệm Tư sờ cằm cảm khái, dáng người đẹp thực sự vẫn có lợi thế..

Trước đây đã có rất nhiều người hỏi, lúc đó cô ta không chịu được cẩn thận không muốn nói.

Dù sao bây giờ đã rất trắng rồi, trong phòng, thỉnh thoảng cũng không cần che kín mình như vậy.

Giang Niệm Tư cầm thuốc xong, quay người lại ngoắc cô ta: “Ở đây”

Giang Niệm Tư đối mặt tủ thuốc hốt thuốc, đưa lưng về phía cửa và bàn thu tiền.

Giọng điệu Giang Niệm Tư thản nhiên nói: “Ồ, cái này, là chị tôi may giúp tôi.

Hôm nay thấy cháu gái mặc chiếc váy mới xinh đẹp, đến nhà Giang TuyếtN, bà cụ hỏi Đinh Hồng Mai xin kim chỉ.

Chỉ trong một ngày, riêng tư, đã có hơn chục cô gái đặt kem dưỡng trắng cho Triệu Phương Như Tất nhiên, có nhiều người hỏi hơn.

Lúc đầu Giang Niệm Tư không biết bà cụ muốn làm gì, cho đến khi bà cụ bảo cô cởi áo và váy ra.

Bây giờ nghe nhiều, thì có người nhịn không được mở miệng hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Phương Như nói: “Xem là chị em rất tốt đi, ngày đó cô không thấy sao? Tôi kết hôn cô ấy còn đích thân đến trang điểm cho tôi đấy?”

Nhanh như vậy sao?

“Cái đó nhất định, tôi cũng không thể ăn quỵt, hì hì, nhà tôi có vải, ngày mai tôi lấy đến đây cho cô, bảo chị cô may cho tôi cái tương tự như của cô.”

Nhìn thấy khuôn mặt như hoa như trăng đó của Giang Niệm Tư, cảm thấy hơi thở đều ngừng lại một chút.

Ối, ai không muốn trở thành trung tâm giữa đám đông.

Trong lòng Giang Niệm Tư vui sướng tới mức muốn nổ tung.

Thật đúng là khuôn mặt đẹp dáng người đẹp.

“Tất nhiên được rồi, nhưng phải thu phí”

Ông cụ Trương cười nói: “Sư muội, bà chạm nữa cũng vô ích, bà đã gì rồi.”

Đến một đời này, không có bao nhiêu người nhìn chằm chằm cô si ngốc, đột nhiên đến một chiêu này, cô có chút không thích ứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kéo cô ở đây chạm chạm nơi đó quan sát.

13 người đặt.

Triệu Phương Như nhanh chóng giải thích của cô nói cho Giang Niệm Tư.

Bà cụ thích cháu gái chải chuốt nhưng tiếc là điều kiện có hạn.

“Phương Như?” Giang Niệm Tư đưa tay giơ giơ trước mặt cô ta, hơi có phần xấu hổ.

Triệu Phương Như nắm lấy tay cô: “Vật cô có thể bảo chị cô may cho tôi một bộ được không?”

Mặc dù cộng thêm Triệu Phương Như, mới nhận được hai đơn nhưng đã rất tốt rồi, suy cho cùng cũng chỉ vừa bắt đầu.

A, lại là chị ruột.

Ghi chép tên người muốn kem dưỡng trắng lại.

“Cám ơn”Giang Niệm Tư mỉm cười cong mắt, ai mà không thích nghe người khác khen ngợi chứ?

Chuyện chính đã nói xong, Giang Niệm Tư nhìn TPV vẫn chưa đi, đang muốn hỏi cô ta còn có chuyện gì thì thấy cô ta nhìn chằm chằm vào quần áo trên người cô.

Nhìn vòng eo thon nhỏ đó.

Hôm nay Giang Niệm Tư ở trong phòng khám, không có che mặt.

“Được, vậy qua vài nữa ngày tôi làm, họ có hỏi tiếp thì cô cứ tìm đại lý do nào đó đánh lừa cho qua, trì hoãn thêm vài ngày.

“Ôi...” Triệu Phương Như thở dài: “Sao có thể trở nên trắng, tất nhiên là nhờ kem dưỡng trắng do bác sĩ Giang bào chế, nhưng bác sĩ Giang bề bộn nhiều việc, về cơ bản không có thời gian để làm kem dưỡng trắng...”

“Phương Như, nếu không cô giúp chúng tôi hỏi bác sĩ Giang, hỏi cô ấy có thể làm một hộp cho chúng tôi được không?”

Lúc còn trẻ bà cụ Lương, cũng không phải là thích nhất đẹp sao?

Nghe được lời này, rất nhiều người tâm tư lay động.

Triệu Phương Như vội từ chối: “Đừng, đừng nhanh như thế.”

“Bác sĩ Giang, bác sĩ Giang...”

Hôm nay đã có vài bệnh nhân khen quần áo cô đẹp, còn hỏi cô may ở đâu.

Giang Niệm Tư vừa nghe, vui vẻ, kế hay.

Chẳng phải là, mọi người thấy cô mặc đẹp đều muốn mua quần áo trên người cô.

Không chỉ phải nuôi sống cả gia đình, còn phải giao cho ba mẹ.

Đó không phải là tiếp thị đói khát cho đời sau sao?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Chương 43