Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 227: Chương 227
Vở nhạc đệm này rất nhanh đã qua đi, vì Thẩm Trình không quen nhìn bọn họ nhàn rỗi nên kêu Hứa Triều Dương và Giang Bằng Vũ cùng qua phụ.
Ai bảo bác sĩ Giang nhà anh lại hiếm có tới vậy.
Anh ta có lẽ là một người cao lớn nên vị trí gắn rất cao, Giang Niệm Tư có để một cái ghế đẩu ở dưới.
Giang Niệm Tư gật đầu: “Tình hình khôi phục của lão Lư rất khá, nếu không có chuyện thì thì chắc là sắp có thể nói chuyện lại bình thường”
Liệt mặt chủ yếu tập trung vào việc khai thông khí huyết, điều hòa kinh mạch là chính. Sử dụng một loạt các huyệt vị như huyệt Dương Bạch, huyệt Tứ Bạch,...
Hứa Quan Quan gật đầu, không muốn tiếp tục bàn luận với cô ấy nữa.
Giang Niệm Tư căn cứ vào tình hình của lão Lư, chủ yếu trị liệu căn nguyên của vấn đề Lão Lư bị tắc nghẽn động mạch não.
Anh khẽ cười rồi lại hôn lên môi cổ, nhẹ nhàng l.i.ế.m m*t: “Anh đã rất khắc chế rồi”
Căn phòng chỉ rộng một chút, một đám người ở trong không tránh khỏi có phần hơi chật chội.
DTV
Các y tá hâm mộ sờ mặt Hứa Quan Quan: “Bác sĩ Hứa, sao gần đây da cô đẹp lên nhiều vậy, trắng trắng mềm mềm giống hệt như bác sĩ Giang”
Trên vách tường bên trái ký túc xá có một loạt các tấm ván gỗ được đính ở trên tường chuyên dùng để bày biện đồ vật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Niệm Tư không hiểu, cái này gọi là d*c v*ng chiếm hữu của đàn ông.
Giang Niệm Tư cảm giác nụ hôn của Thẩm Trình rất kì lạ. Cô vừa tránh anh, vừa cười nói: “Ở bên em ngoại trừ hôn môi ra, anh không còn muốn làm gì nữa à?”
Anh cũng lười giải thích, dù sao người ở đây cũng không quá nhiều chuyện.
Thẩm Trình ôm lấy eo nhỏ cô, khẽ hôn lên cổ cô: “Tư Tư, anh không muốn đợi nữa.
Nói thì nói vậy. Giang Niệm Tư nói anh không cần chờ, anh lại nói bắt buộc phải chờ.
Các y tá tiếp tục câu chuyện, hâm mộ nói: “Haiz, trung y có phải đều lợi hại thế không. Cô xem bác sĩ Giang vừa trắng lại vừa đẹp, bác sĩ Thẩm kia cũng vậy, bây giờ bác sĩ Hứa dùng thuốc mỡ mà bác sĩ Thẩm đưa làn da cũng trở nên đẹp. Haiz, không biết chúng ta có thể đi tìm bác sĩ Thẩm xin một phần không”
Mấy ngày nay, trạng thái của lão Lư càng ngày càng tốt lên, Lư Lan Nguyệt đều để vào mắt, hết lần này tới lần khác cảm ơn Giang Niệm Tư.
Giang Bằng Vũ nói: “Không có muối.
Nhà Giang Niệm Tư cũng có hòm thuốc, sau khi cô thay thuốc cho Thẩm Trình xong thì chuẩn bị tiễn anh ra cửa.
Từ Xán Xán và Hứa Quan Quan cảm thấy ngại ngùng cũng đi theo hỗ trợ.
Tới cửa rồi, Thẩm Trình lại đóng cửa lại, rồi ôm mặt Giang Niệm Tư hôn một cái.
Hứa Quan Quan thất thần nhìn anh ta. Giang Bằng Vũ lắc đầu với cô: “Thể hiện làm gì, chỗ này có nhiều người cao như vậy, cô không lấy được thì kêu chúng tôi”
Chương 227: Chương 227
Từ sau hôm đó, cô ấy chưa nói chuyện lại với Thẩm Thanh Tuệ.
Đây là do người trước từng ở trong kí túc xá gắn lên.
Lão Lư được điều trị kịp thời, tình trạng liệt nửa người không quá nghiêm trọng, chủ yếu là tình trạng liệt mặt nghiêm trọng.
Bà ấy vẫn không dám tin. Lúc nghe thấy ba bị liệt nửa người và liệt mặt, bà ấy xém chút bị dọa xỉu.
Thẩm Trình cố ý ở lại cuối cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Quan Quan nói: “Để tôi đi lấy”
Nhắc tới đề tài này, cô y tá nhỏ đầy mong chờ nhìn về phía Hứa Quan Quan: “Ha ha, bác sĩ Hứa, quan hệ của cô với bác sĩ Thẩm tốt, hay là cô giúp chúng tôi một việc đi?
Cũng do phía dưới bày biện quá nhiều đồ.
Trong lúc nhất thời có chút dở khóc dở cười, Ý của cô là chỉ trích mỗi lần gặp mặt anh đều hôn có.
Trong đó có một người trả lời: “Bác sĩ Giang có vẻ là da trắng bẩm sinh. Lần trước chị cô ấy tới, tôi thấy chị cô ấy cũng vừa trắng vừa đẹp”
Vừa nãy rõ ràng anh ta đang châm ngòi ly gián, quả nhiên anh ta thích chủ nhiệm Giang.
Từ Xán Xán âm thầm quan sát Hứa Triều Dương. Cô ấy cảm thấy anh ta rất mờ ám, không phải là người tốt, mà hệt như một nam tiểu tam.
Động tác cô ấy quá vội, vừa mới dẫm lên ghế đã bị đổ.
Anh muốn mau chóng cưới cô về nhà. Ngày hôm qua anh đã gọi điện cho ba anh thúc giục mấy lần, cuối cùng ba anh cũng đã sắp xếp được thời gian, nói là muộn nhất tuần sau sẽ qua.
Thẩm Trình: “...”
Giang Niệm Tư là người duy nhất ngồi trên ghế nghỉ ngơi, nghe Giang Bằng Vũ nói vậy cô vội nói: “Muối mới mua ở bên này” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói rồi, anh ta tùy tiện với tay lấy một bịch muối xuống.
Thấy sắc mặt kì lạ của Thẩm Trình, Giang Niệm Tư hơi kinh ngạc: “Không phải anh đang ghen đó chứ?
“Hôm khác lại nói” Hứa Quan Quan không muốn đối mặt với Thẩm Thanh Tuệ. Cô ấy liền kiếm cớ rồi vội vàng rời đi.
Giang Bằng Vũ thấy cô ấy sắp ngã bèn nhẹ nhàng giữ lấy hai cánh tay cô ấy từ phía sau, đỡ người khỏi mặt đất.
Giang Niệm Tư cười nói: “Đây là công việc của tôi, không cần cảm ơn, dì đã cảm ơn tôi rất nhiều rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao thì bên cạnh cũng có ví dụ, phần nhiều đều phải nằm liệt cả đời.
“Chúng ta đi tìm bác sĩ Giang đi?” Có người đề nghị.
Từ Xán Xán phụ trách ghi chép.
Hai người cũng không từ chối.
“Em cũng chưa có xem. Giang Niệm Tư thầm nghĩ rồi nói: “Có thể là đồ của viện nghiên cứu nên không thể nói cho người ngoài biết.
Một y tá khác nói: “Thôi đi, bác sĩ Thẩm kia quá cao ngạo, thường ngày rất lạnh nhạt với y tá chúng ta. Hơn nữa, cũng không thân, sao người ta có thể cho chúng ta được, có khi bỏ tiền ra mua người ta còn chẳng muốn bán Dù sao cũng chẳng phải người thiếu tiền.
DTV
Mãi tới trước khi đi, những người này còn liếc nhìn anh thêm một cái mới lần lượt rời đi.
Là bị sét đánh sao?
Hứa Quan Quan mím môi, nhẹ đá đá mũi chân lên trên mặt đất.
Mấy y tá nhìn nhau, trong lúc nhất thời có chút ngại ngùng. Hình như bọn họ chọc phải chuyện buồn của bác sĩ Hứa rồi, lúc bác sĩ Hứa rời đi trông có chút buồn bã?
Bảo cô ấy cho chúng tôi một lọ, chúng tôi bỏ tiền mua.”
Lúc ăn cơm, Giang Niệm Tư lại nôn khan vài lần, Thẩm Trình thành công nhận được vô số ánh mắt khiển trách.
Liệt mặt và liệt nửa người diễn ra cùng lúc, chủ yếu là do các vấn đề trong hộp sọ.
Đó là một bịch muối mới chưa dùng tới nên Giang Niệm Tư để nó ở đó.
Thẩm Trình đem qua theo lời cô, phía sau còn truyền tới giọng nói gợi đòn của Hứa Triều Dương: “A Trình, anh cũng không được nhìn lén đâu.
“Phải không?” Hứa Quan Quan sờ sờ mặt, rồi giật mình nhớ tới Thẩm Thanh Tuệ.
Giang Niệm Tư nghĩ hơn nửa ngày mới biết anh có ý gì.
Sao lại thế này, sao bây giờ cô ấy lại cảm thấy Giang Niệm Tư rất đẹp trai?
Nói thì nói như vậy, nhưng Lư Lan Nguyệt vẫn cảm ơn cô: “Bác sĩ Giang, ba tôi thật sự có thể khôi phục lại bình thường đúng không?”
Ở một bên khác, Giang Niệm Tư lại tiếp tục trị liệu cho lão Lư.
Ở nhà ăn, Hứa Quan Quan đang dùng cớm với các y tá trong nhóm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A..” Cô ấy kêu lên một tiếng, theo bản năng che hai mắt lại. Giây tiếp theo, dưới nách đột nhiên bị người giữ lấy, cơ thể nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Hứa Quan Quan nói: “Là thuốc mỡ do bác sĩ Thẩm đưa cho tôi, làn da rất nhanh sẽ tốt lên.
Ba ngày không đánh, leo lên nóc nhà lật ngói.
Đúng là một người đàn ông mâu thuẫn.
“Tư Tư... Hứa Triều Dương đưa gì cho em?”
“Bác sĩ Thẩm? Là bác sĩ Thẩm từ bệnh viện quân khu mới tới kia?” Cô y tá hỏi.
Hứa Quan Quan trực tiếp dẫm lên ghế để lấy muối.
Toàn bộ quá trị trị liệu của ông ấy đều do Giang Niệm Tư đảm nhiệm, bao gồm cả việc dùng thuốc và thức ăn.
Thẩm Trình tạm dừng một lúc: “Thật ra cũng muốn, nhưng anh sợ.”
Đoàn trưởng Thẩm, anh đúng thật là, dấm chua gì cũng ăn.
Giang Niệm Tư lấy kim châm ra lần lượt đ.â.m vào các huyệt vị, sau đó lại đ.â.m vào huyệt Phong Trì, huyệt Hợp Cốc và các huyệt khác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.