Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 200: Chương 200
Ngay cả Tiểu Hồ cũng nhịn không được mà nghẹn ngào nói: “May quá, đoàn trưởng không phải giải ngũ nữa.”
“Đoàn trưởng hồi phục rồi, thật sự đoàn trưởng đã hồi phục rồi...”
Triệu Lữ nghĩ đến những binh sĩ trước đây vì bị thương quá nặng không thể hồi phục được mà phải rời đi thì không nhịn được mà đỏ mắt.
Bác sĩ Giang của anh đang ở đây nên anh không cần phải sợ gì cả.
Anh ta sẽ có những đứa con của mình, Thường Minh nhe răng cười.
“Đúng, phải lo liệu mọi chuyện ổn thỏa, không thể vội vàng được.”
Ngày hôm sau Thẩm Trình chính thức quay về đội còn Giang Niệm Tư thì bị Triệu Lữ âm thầm hẹn riêng.
Ông ấy muốn gọi những người này trở lại để Giang Niệm Tư chữa trị cho họ.
Triệu Lữ sợ rằng sẽ gây ra áp lực lớn cho cô nên rất bình thản nói: “Tôi sẽ gọi vài người đến trước để bác sĩ Giang khám thử cho họ, nếu có thể chữa khỏi thì tốt còn nếu không thì cũng không làm hại gì họ cả cô nghĩ như thế nào?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 200: Chương 200
Trước ánh mắt chân thành và kính trọng của mọi người khiến Giang Niệm Tư cảm thấy bất đắc dĩ, cô đành mỉm cười rồi bắt chước động tác của họ nhưng thực hiện một động tác chào kém tiêu chuẩn hơn.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết kỷ lục cao nhất của anh không phải là thành tích ổn định bình thường. Có thể đạt được một lần đã là rất lợi hại rồi nên đa số các trường hợp thì nó sẽ d.a.o động quanh kỷ lục đã được ghi chép lại.
“Có thể phục vụ giải phóng quân là vinh dự của tôi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Giang Niệm Tư đỏ bừng còn quanh đôi mắt thì phím hồng.
Tràn đầy ngang tàng không thể giải thích được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
DTV
Vốn dĩ có nhiều binh sĩ nghĩ rằng có thể Thẩm Trình sẽ buộc phải giải ngũ thì giờ phút này đôi mắt họ lại đỏ hoe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thậm chí cô còn nhìn thấy kinh mạch trên cổ anh phồng lên khi anh dùng sức.
Hai người trò chuyện vài câu sau đó Thẩm Trình lại quay về vị trí của mình.
Sự hồi phục của Thẩm Trình không chỉ mang lại sức khỏe cho riêng anh mà còn là niềm hy vọng của tất cả các binh sĩ.
Giang Niệm Tư vui vẻ đồng ý, cô rất muốn cống hiến sức mình giúp cho các cựu quân nhân này.
Thẩm Trình là mãnh tướng trong quân khu, có thể giữ lại một người như vậy thì tất nhiên không thể thiếu công lao của bác sĩ Giang.
“Cậu khiến tôi muốn đi khắp nơi tìm đối tượng quá Anh ta cười tươi đến nổi híp cả mắt lại, Thiệu Dương cũng mừng thay cho Thẩm Trình, thậm chí anh ấy còn trêu chọc Giang Bằng Vũ.
“Lữ đoàn trưởng Triệu, không cần như vậy đâu. Thẩm Trình là một quân nhân canh nhà giữ nước nên tôi chữa bệnh cho anh ấy cũng là chuyện tôi nên làm...”
Quả nhiên cho dù là ở thời đại nào đi chăng nữa, trong lúc mọi người đang trải qua những năm tháng yên bình thì luôn có những người mang theo trọng trách mà tiến về phía trước.
Lần này tốc độ của Thẩm Trình đã nhanh hơn lần trước nhiều, hơn nữa trong đôi mắt đen của anh đã không còn những nỗi băn khoăn nặng nề nữa, trong đôi mắt của anh có nụ cười, có sự tự tin và hãnh diện.
Triệu Lữ nhìn Thẩm Trình được các binh sĩ bu quanh nâng lên rồi tung lên cao thì cuối cùng cũng có thể lộ ra nụ cười an tâm: “Bọn nhóc lộn xộn này.”
Nghe những lời Giang Niệm Tư nói khiến ông ấy càng thêm quý trọng cô bé hơn. Cô đang nói về thân phận quân nhân của Thẩm Trình chứ không phải đang nói về người yêu của mình.
Dù chỉ là một giây thôi nhưng một giây này còn khó hơn lên trời.
Với y thuật của bác sĩ Giang cho dù không có cách nào để họ quay lại quân đội lần nữa thì ít nhất cũng có thể giúp giảm bớt đau khổ cho họ.
Triệu Lữ đích thân đến gặp Giang Niệm Tư, đột nhiên ông ấy bật cười lớn rồi hô vang:”Toàn đội tập hợp...”
DTV
“Tuyệt”
Thật sự Giang Niệm Tư không chịu được món quà lớn như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Niệm Tư nhìn vào danh sách dài này, cô không cảm thấy có áp lực mà là tràn đầy cảm giác biết ơn.
Đây là lần đầu tiên Giang Niệm Tư nhìn thấy dáng vẻ trên sân huấn luyện của Thẩm Trình.
Thường Minh ở ngoài quan sát, một bên thì vui mừng cho lãnh đạo của mình còn một bên vì bệnh tình của mình mà lòng nóng như lửa đốt.
Giang Niệm Tư đưa tay xoa đầu anh sau đó tươi cười với anh: “Bác sĩ của anh đang nhìn anh đấy nên anh cứ yên tâm đi, cố lên”
Thoạt nhìn thì có vẻ anh vẫn chạy bình thường nhưng thật ra anh đã dồn hết trọng lượng cơ thể lên chân trái, điều này khiến sức ép lên chân trái tăng lên nên tốc độ không tốt như trước nữa.
“Giang Đoàn, mau báo con số đi Giang Bằng Vũ cũng kích động, trông cứ tưởng như anh ta là người chạy vậy/ “Một phút mười bảy giây”
“Đương nhiên không vấn đề rồi ạ.”
Hứa Quan Quan:” Rõ là không bình thường mà.
Ông ấy đưa ra một danh sách những người đã từng bị thương nghiêm trọng và để lại di chứng rồi cuối cùng buộc phải giải ngũ.
Sau khi Triệu Lữ rời đi thì Giang Niệm Tư lại bị viện trưởng Lục gọi đến văn phòng.
Giang Niệm Tư thẹn thùng khi nghe ông ấy nhắc đến chuyện của mình với đoàn trưởng Thẩm: “Chúng tôi sẽ cân nhắc”
Chỉ một câu cô đang nhìn anh mà khiến trong lòng của Thẩm Trình nóng bừng lên.
Sau khi nhận được sự đồng ý của cô thì Triệu Lữ tươi cười nói: “Ai da, bác sĩ Giang thật lợi hại, ha ha, Tiểu Thẩm tìm được người bạn gái như cô là tốt, rất tốt. Đơn xin kết hôn của hai người tôi đã phê duyệt rồi, cô và Tiểu Thẩm xem khi nào thích hợp thì quyết định đi.”
Chỉ một tiếng hô khiến tất cả các binh sĩ đang cười đùa vui vẻ nhanh chóng đứng nghiêm xếp thành một hình vuông ngay ngắn phía sau lưng Triệu Lữ, Triệu Lữ nghiêm nghị giơ tay chào Giang Niệm Tư rồi hô lớn: “Chào”
Hóa ra đây chính là ý nghĩ ban đầu mà cô nói đến sự tồn tại của hậu phương.
Thẩm Trình dần lấy lại nụ cười trên mặt: “Bác sĩ Giang, cảm ơn em...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ồ, lại biến thành bác sĩ Giang rồi.
Viện trưởng Lục gọi cô đến là để báo tin tốt cho cô.
Triệu Lữ đã biết Thẩm Trình và Giang Niệm Tư là người yêu vì dù sao thì đứa trẻ này cũng đã nộp báo cáo xin kết hôn rồi.
Cuối cùng Thẩm Trình cũng đã chạy về đích, mặc dù chưa công bố kết quả nhưng toàn bộ quá trình đều có tiếng reo hò cổ vũ.
Y thuật của chị dâu lợi hại như thế, ngay cả đoàn trưởng gặp vấn đề nghiêm trọng vậy mà cũng có thể chữa khỏi. Vậy chắc hẳn bệnh của anh ta cũng sẽ có hy vọng rồi.
Hai mắt của anh ta lấp lánh nhìn Giang Niệm Tư.
Ngay khi câu này vừa thốt ra thì tất cả binh sĩ trên khán đài “ồ” lên một tiếng, sau đó là những tràng cười vui bùng nổ.
Sau đó Giang Niệm Tư nhìn thấy toàn quân bao gồm của Thẩm Trình và anh trai mình đều ngay ngắn đồng loạt giơ tay chào cô.
Nhìn thấy Thẩm Trình đã trở lại trạng thái như trước thì thậm chí Giang Bằng Vũ còn vui mừng hơn cả Thẩm Trình nữa: “Thì ra em gái tôi là linh đơn diệu dược nha Hóa ra đây chính là công hiệu của tình yêu à?
Lần này không chỉ Thẩm Trình có thể khôi phục lại trình độ ngày trước mà thậm chí anh còn tự phá vỡ kỷ lục cao nhất của chính mình.
“Thế thì cậu đi khắp nơi tìm bác sĩ đi, nếu sau này bị rớt mất não thì cậu cũng có thể nhờ người ta lấp lại cho cậu.
Trên khuôn mặt già nua đen sạm của Triệu Lữ lộ ra nụ cười hòa nhã: “Bác sĩ Giang, cô có biết nguyện vọng lớn nhất của quân nhân chúng tôi là gì không? Là có thể được kề vai tác chiến bên cạnh nhau, bảo vệ sự yên bình của người dân cho nên không chỉ riêng Thẩm Trình được cô cứu mà là cô đã cứu tất cả các binh sĩ chúng tôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.