Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 186: Chương 186
Thậm chí ngay cả nhìn hầm hầm cũng không dám.
Rõ ràng chỉ trả lời một câu hỏi vô cùng đơn giản nhưng lại khiến người phụ nữa kia có cảm giác được khích lệ một cách kì lạ.
Câu hỏi gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Câu hỏi này vừa đặt ra, từng người một liền cảm thấy xấu hổ mà đỏ cả mặt.
Nhìn thấy bộ dạng tức giận nhưng không dám nói của bà ấy, Trương Thu ngồi ở dưới liền cúi đầu nhịn cười.
Trước đi đến đây, Giang Niệm Tư đã đoán trước bầu không khí ở nhà quân đội.
Còn có thể xảy ra chuyện gì nữa chứ?
Được sự nhiệt tình của các cô truyền năng lượng, Giang Niệm Tư cũng thả lỏng hơn hẳn.
Người yêu và anh của con lẳng lơ kia cũng đang ngồi ở đằng sau.
Cả đám người giơ tay tranh nhau giành trả lời, Giang Niệm Tư tiện tay chỉ điểm một cô đứng dậy trả lời.
“Mọi người mau nhìn xem, đây chính là bác sĩ Giang tôi từng nhắc đến đấy, nhìn xem, có phải trông rất xinh đẹp đúng không? Tôi không hề gạt mọi người nhé, ha ha ha Lời này của Châu Đông Tình nhận được một tràng cười của mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái này thì quá đơn giản, ai cũng biết cả.
Suất học bồi dưỡng của con trai chính là điểm chí mạng của Lương Xuân Hạ.
“Mẹ, nhanh đi lại đó đi, lãnh đạo ở đằng sau đang nhìn kìa.” Trương Thu thúc giục bà ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng ai lại có đủ can đảm để nói những lời này trước mặt mọi người chứ?
Lời lẽ thật táo bạo mà.
“Trả lời rất đúng”
Thiệu Dương cũng mỉm cười rồi lui ra.
Trong lòng bày ấy chửi mắng Giang Niệm Tư ngàn vạn lần, toàn làm chuyện không đâu nhưng về bên ngoài bà ấy vẫn phải thể hiện mình ngoan ngoãn nghe giảng.
“Tôi.”
Thẩm Trình đỏ mặt ho nhẹ một tiếng, tư thế ngồi vẫn nghiêm chỉnh: “Tư Tư hỏi như thế thì có lý do của em ấy.
Làm sao đứa bé vào trong bụng được, không phải chính là do làm chuyện kia sao?
Chị Châu Đông Tình đã từng gặp Giang Niệm Tử nên khi nghe được lời này thì cô ấy là người đầu tiên vỗ tay chào mừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
DTV
Cô cười cong mắt, giọng nói dịu dàng, trong lời nói tạo ra một cảm giác bao dung không diễn tả thành lời được.
Còn mặt Giang Bằng Vũ thì đen thui như sắp nổ, anh ta hạ thấp giọng hỏi Thẩm Trình: “Cô gái của cậu sao lại hỏi những câu hỏi này vậy chứ?”
Đúng như Giang Niệm Tư đoán, không ai đứng lên trả lời câu hỏi này cả. Vậy nên Giang Niệm Tư chỉ tay chọn một người. Người bị chọn trúng chính là Lương Xuân Hoa mà ngay từ lúc bắt đầu đã không giấu được sự bất mãn với cô.
Một người cô trong số đó không học hành nhiều nhưng lại rất thích cười, khuôn mặt trông rất phúc hậu, cởi mở cười nói: “Ây dô má ơi, xinh đẹp như bác sĩ Giang đến bà cô như tôi nhìn còn thấy thích chứ đừng nói chi là cánh đàn ông kia.”
Các cô các chị chuyên môn chọn lọc những câu chuyện thất thiệt đầy mùi kịch tính.
Ngón tay của Giang Niệm Tư chỉ vào câu đó, cười hỏi mọi người: “Câu hỏi này tôi tin các chị đang ngồi đây đều hiểu, có chị nào có thể đứng lên nói thử đáp án không?”
Đây chính là lời cảnh cáo dành cho Lương Xuân Hoa để cho bà ấy đừng có nói lung tung.
Dù bà ấy có ngang ngược đi chăng nữa cũng không dám la lối om sòm trước mặt lãnh đạo con trai mình.
Đừng nói là các cô, ngay cả Thẩm Trình, Thiệu Dương ngồi ở đằng sau, và cả Giang Bằng Vũ sắc mặt đều đỏ ửng như trái cà chua chín.
Đang sầu không biết phải g.i.ế.c thời gian như thế nào thì khi nghe được câu hỏi mà mọi người đều biết, rất nhiều cô ngay lập tức muốn tham gia.
Bà ấy có nghe gì đâu.
Chương 186: Chương 186
Không lâu sau, Thẩm Trình và Giang Bằng Vũ cùng tới.
Từ Xán Xán nghe thấy vậy liền vội vàng dựng chiếc bảng đen nhỏ lên đặt ở sau lưng Giang Niệm Tư.
Câu hỏi này rất đơn giản, đơn giản đến không ngờ, Khi mới bắt đầu giờ học, rất nhiều cô trong đầu nghĩ đến những thứ cao siêu.
Đột nhiên bị chọn trúng khiến Lương Xuân Hoa hơi bất ngờ. Trương Thu đẩy nhẹ tay bà ấy một cái nhắc nhở: “Mẹ, mau đứng lên đi, bác sĩ kêu mẹ trả lời câu hỏi kìa”
Nhưng thực tế lại ngược lại hoàn toàn với tưởng tượng của cô, bầu không khí vô cùng vui vẻ, mọi người cũng rất chào đón cô.
Trước khi lui ra anh ấy cũng không quên nhân cơ hội: “Em gái cố lên nhé.”
Mọi người lại bị chọc cười.
Giang Niệm Tư là cố ý bắt bà ấy làm mẫu mà.
Lương Xuân Hoa lại kìm nén cơn giận, xách chiếc ghế đi lên hàng đầu tiên.
Những cô hoàn toàn chưa từng đi học liền xấu hỏ đỏ mặt, không phải sau chuyện đó thì sẽ có em bé sao?
DTV
“À, hóa ra lỗ tai cô không tốt, vậy cô ngồi trước mặt cháu đi ạ.”
Cô chỉ một trong hai cái vòng, Giang Niệm Tư hỏi: “Mọi người đều biết sau khi đàn ông và phụ nữa làm chuyện chăn gối với nhau, xác suất có em bé sẽ rất lớn, trong thời gian này chuyện gì xảy ra, làm sao để có em bé chứ?”
Bà ấy bất mãn bĩu môi, tính mở miệng nói không biết thì Trương Thu ở bên cạnh nói nhỏ: “Suất học bồi dưỡng của A Minh...
Đúng nha, chuyện gì xảy ra chứ?
Lương Xuân Hoa: “...
“1 Mặt cô mỉm cười, giống như chưa từng có xích mích gì với Lương Xuân Hoa.
“Tôi, tôi tôi tôi..”
Giang Niệm Tư lại hỏi: “Vậy con nít làm sao để vào được bên trong bụng phụ nữ? Câu hỏi này có người nào có thể trả lời hay không?”
Cô vẽ hai cái vòng lên trên bảng, vẽ rất tùy ý.
Sợ Giang Niệm Tư lúng túng, anh còn cố ý đi ra phía sau cùng.
Thiệu Dương dẫn Giang Niệm Tư và Từ Xán Xán đến trước mặt các cô, anh ấy nói chuyện với giọng điệu ôn hòa lịch sự: “Các chị, người này chính là giảng viên sẽ dạy lớp sinh lý cho mọi người hôm nay, cũng là trưởng khoa Đông y bệnh viện quân khu chúng ta - bác sĩ Giang, mọi người vỗ tay chào đón cô ấy nào.”
Giang Niệm Tư viết một câu lên trên bảng.
Người phụ nữa đó đứng lên trước đám đông, cười ha hả nói: “Hi hi, con nít sao, đương nhiên là từ trong bụng phụ nữ chúng ta chui ra rồi.”
“Chị Châu nói đúng thật, bác sĩ Giang quả thật là vừa đẹp lại vừa giỏi giang, sau này khi đến nhà quân đội của chúng tôi, bác sĩ Giang hãy chỉ dẫn cho chúng tôi nhiều nữa nha” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mỗi bà ấy rung nhẹ, đè nén cơn nóng giận trong lòng mà nói: “Đứa bé trong bụng người phụ nữa còn không phải là do sau khi làm chuyện chăn gối với đàn ông, khụ khụ ừm, mới có sao?”
Giang Niệm Tư khi này mới lặp lại câu hỏi vừa nãy: “Con khi nãy hỏi là đứa trẻ trong bụng người phụ nữa là làm sao có được, cô ơi, cô trả lời thử xem Hỏi thì không nói đi, còn phải đứng lên trả lời nữa chứ, điều này khiến Lương Xuân Hoa có cảm giác bị thua kém người khác.
“Mời cô đằng kia ạ, mời cô đứng lên trả lời thử câu hỏi này ạ.
Bà ấy không muốn thì cô vẫn nhất định muốn truyền kiến thức cho bà ấy.
Giang Niệm Tư gật đầu với bà ấy: “Ngồi xuống đi ạ.”
Cô tưởng là lớp học hôm nay sẽ khiến cho rất nhiều người không thích, thậm chí còn nghĩ tới bài giảng hôm nay vừa mới bắt đầu liền sẽ không vui vẻ gì rồi.
Bà ấy đành nhịn cơn giận trong lòng, cố gắng kéo ra một nụ cười khó coi: “Bác sĩ Giang, cô nói lại lần nữa đi, bà già như tôi lỗ tai không còn tốt nữa, khi nãy không nghe thấy.
Giang Niệm Tư gật đầu một cái: “Chị này nói rất đúng, con nít chính xác là được được sinh ra từ trong bụng người phụ nữ, mời chị ngồi xuống”
Thiệu Dương ngoài trừ đỏ mặt ra thì vẫn duy trì nụ cười lúc ban đầu.
Cô cười cùng mọi người rồi chào hỏi: “Như Chính ủy Thiệu khi nãy đã giới thiệu, tôi cũng sẽ không lãng phí thời gian giới thiệu lại, chúng ta hãy đi thẳng vào chủ đề ngày hôm nay nha “
Bây giờ anh ta cũng không dám nhận đó là em gái mình nữa rồi.
“Con nít là kết quả từ đâu mà có?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.