Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 183: Chương 183
Nhưng mà, anh đã không làm thế.
Đinh Hồng Mai liếc nhìn Thẩm Trình, biết anh tới đây vì chuyện gì, nhưng cố ý không đề cập đến chủ đề đó.
So với khoa Tây y, khoa Đông y có ít bệnh nhân hơn rất nhiều.
Bác sĩ bốc thuốc ở hiệu thuốc nhìn thấy cô, lịch sự chào chủ nhiệm Giang.
Sau khi Thẩm Trình nói xong, đứng thẳng trước mặt Đinh Hồng Mai, đôi mắt đen láy kiên định chân thành, khiến Đinh Hồng Mai dễ dàng tin lời anh nói.
Tiểu Kỷ đưa tay nhận lấy đơn thuốc, cười đùa với Giang Niệm Tư: “Chủ nhiệm Giang, cô kê thuốc này cho doanh trưởng Thường đấy à?”
Nếu chuyện này không được giải thích rõ ràng, anh e rằng con đường tiến đến hôn nhân sẽ còn rất dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ tới tương lai có thể cưỡi lên đầu lên cổ Thiệu Dương và Thẩm Trình làm mưa làm gió, anh ta đột nhiên cảm thấy hai em gái mình bị bọn họ nhớ thương cũng không phải chuyện xấu.
DTV
Thẩm Trình nhìn Đinh Hồng Mai bằng ánh mắt chân thành: “Bác, con để quần áo ở chỗ Tư Tư, con biết bác nhất định lo lắng Tư Tư sẽ bị con ức h**p. Con tới đây không phải để giải thích gì mà là để nói với bác rằng, con rất nghiêm túc với Tư Tư.”
“Hả?” Giang Niệm Tư khó hiểu nhìn cô ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà vỗ vai Thẩm Trình, như thể bà đã coi anh như con rể của mình.
Nhưng nhìn anh ta cười vui vẻ như vậy, mẹ Tư Tư có lẽ cũng không tức giận lắm mới đúng.
Giang Bằng Vũ nghi ngờ: “Cậu không đánh lại tôi à?”
Thẩm Trình thả anh ta ra.
Từ Xán Xán nhìn thấy Giang Niệm Tư lấy về một bó thảo dược, vội vàng hỏi cô: “Chủ nhiệm, chị định làm gì?”
Món nợ này, anh sẽ nhớ kỹ.
Giang Niệm Tư đi tới hiệu thuốc.
Còn có chuyện tốt như vậy ừ?
Nếu không phải anh ta vừa ngứa đòn, Thẩm Trình đã tin lời anh ta nói.
Tâm địa gian giảo dù có nói tốt cỡ nào cũng chỉ có thể lừa gạt một cô bé chưa từng trải qua chuyện gì trên đời.
Đinh Hồng Mai im lặng nhìn anh.
Tiểu Kỷ suy nghĩ một chút, quả thực là như vậy, đông y mà bọn họ học được, rất nhiều bài thuốc chữa bệnh và tác dụng của các loại thảo dược, không phải là sau khi tổ tiên thực hành, đã cố ý ghi lại cho thế hệ sau sao?
Đứa trẻ này dường như hiểu được điều mà người làm mẹ như bà lo lắng, sợ hãi và quan tâm nhất.
“Thuốc sản sinh t*nh tr*ng?” Từ Xán Xán biết bệnh của Thường Minh là gì, vừa nghe tên loại thuốc này đã biết nó có tác dụng rất mạnh.
Vì vậy Thẩm Trình đến tìm Đinh Hồng Mai.
Giang Bằng Vũ sờ đầu anh, nở nụ cười đắc ý.
Theo lý thì Giang Niệm Tư lấy thuốc để chữa bệnh cho Thường Minh, đến lúc đó chỉ cần lấy hóa đơn, bảo Thường Minh tự mình thanh toán là được.
Loại thuốc cô đưa cho cậu ta bây giờ cần phải điều chỉnh lại, nhưng thứ cô đến lấy chỉ là phương pháp điều chế.
DTV
Bà đã tin lời con gái mình nói, nhưng không nói thẳng ra.
“Cho tôi mười phút. Tiểu Kỷ chỉ đơn thuốc cho cô: “Đơn thuốc này có thể giữ lại được không?”
Thuốc chữa bách bệnh?
Giang Niệm Tư nghiêng đầu liếc nhìn: “Tại sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ đến lời nhờ vả của bác sĩ Đỗ và anh trai, Từ Xán Xán đột nhiên đưa tay ra giữ chặt Giang Niệm Tư lại: “Bác sĩ Giang, đợi đã, đợi em vài phút”
Được rồi, không thể nói chuyện nghiêm túc với đứa cháu trai này được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Niệm Tư đưa một đơn thuốc cho bác sĩ.
Haizzz, cũng phải mất tiền.
Mặc dù Thẩm Trình cảm thấy chuyện này chỉ là nhầm lẫn, nhưng vẫn cần phải giải thích rõ ràng.
Đứa trẻ này còn cố ý tới đây, bà còn tưởng anh sẽ giải thích chuyện giữa anh và con gái mình.
Sau khi lấy được phương pháp điều chế, Giang Niệm Tư quay lại phòng khám, nhưng bên trong vẫn không có người.
“Đại khái vậy...” Giang Niệm Tư cười nói: “Phải chờ bao lâu mới xong thế?”
“Tiểu Thẩm tới gặp Tư Tư à? Con bé đang ở bệnh viện”
Điều này thể hiện thái độ của anh.
Điều bà lo sợ là con gái mình mất đi sự trong trắng rồi, nhưng cuối cùng lại mất đi tình yêu và sự coi trọng của bạn trai.
Mặt khác, nếu ai đối xử tốt với con bà, bà cũng sẽ liều mạng để đối xử tốt với người ta.
Giang Niệm Tư cười nói: “Đơn thuốc này không thể tùy tiện sử dụng, nếu muốn biết cách chữa trị chứng suy nhược t*nh tr*ng, sau này tôi sẽ biên soạn một bản hoàn chỉnh cho mọi người”
“À, được thôi.” Tiểu Kỷ vui vẻ đồng ý, thấy Giang Niệm Tư không có ẩn ý giấu làm của riêng gì, không khỏi cảm thán: “Bác sĩ Giang, cô hào phóng thật.”
“Thật sao?” Thẩm Trình có chút khẩn trương: “Bác đang ở đâu vậy, anh dẫn tôi đi giải thích rõ ràng với bác ấy đi”
Đơn thuốc mà Giang Niệm Tư ban đầu kê cho Thường Minh là để bổ thận, lá lách và cơ thể.
Thẩm Trình nhếch môi với anh ta, nhẹ giọng nói: “Vì anh là anh trai Tư Tư, không so đo với anh.
Nụ cười của Đinh Hồng Mai dần dần trở nên hiền lành: “Đứa bé ngoan, bác tin con nói sẽ đối xử tốt với Tư Tư, nhớ kỹ lời hôm nay con nói nhé.”
Nghe tiếng cười ngốc nghếch của anh ta, trong đôi mắt đen láy của Thẩm Trình hiện lên ý cười.
Hôm nay bệnh nhân đến khám bệnh không nhiều, Giang Niệm Tư thấy thời gian bệnh nhân cuối cùng đăng ký, còn gần một giờ nữa mới tan sở.
“Tiểu Kỷ, tìm cho tôi những loại thuốc này, lát nữa tôi phải dùng.”
Nhưng lần này thì khác.
Nói xong cô ấy bỏ chạy như một cơn lốc.
Nếu ai dám làm tổn thương con bà, bà sẽ liều mạng với người đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô nhờ Từ Xán Xán trông chừng phòng khám, khi nào có bệnh nhân thì gọi cô.
Giang Niệm Tư cười nói: “Đông y cần phải truyền thừa, nếu như tổ tiên cũng che che giấu giấu, thì hiện tại đã không có đông y!”
“Làm thuốc chữa bách bệnh cho Thường Minh.
Là một người mẹ, điều bà lo sợ nhất không phải là con gái mình sẽ phát sinh quan hệ trước hôn nhân với bạn trai.
“Bác ơi, con tới tìm bác”
Giang Bằng Vũ lừa anh: “Đi lên thành phố rồi, cậu muốn đi xem xem sao?”
“Trước khi ở bên Tư Tư, mục tiêu của con chính là cưới được cô ấy về nhà. Con quý trọng cô ấy như quý trọng bộ quân phục này, sẽ không bao giờ từ bỏ. Vì vậy trước khi Tư Tư đồng ý kết hôn với con, con sẽ không làm gì tổn thương đến Tư Tư, xin bác đừng lo.”
Anh thậm chí còn không giải thích nhiều về chuyện kia, chỉ bày tỏ quyết tâm của mình với bà.
Bác sĩ muốn lấy thuốc ở hiệu thuốc cũng cần ghi chép lại.
Tiểu Kỉ cười nói: “Không có gì, chỉ là những bác sĩ khác ở khoa Y học cổ truyền Trung Quốc của chúng tôi bảo nếu cô đưa đơn thuốc của Thường Minh thì cho bọn họ giữ lại một bản thôi.
Chương 183: Chương 183
Đinh Hồng Mai là một phụ nữ nông thôn, trình độ học vấn thấp, bà chỉ biết, không ai có thể làm hại con mình.
Cô muốn làm ra thuốc sản sinh t*nh tr*ng.
Hai người trò chuyện cười đùa một lúc, sau đó Tiểu Kỷ sắp xếp dược liệu Giang Niệm Tư cần.
Tiểu Kỷ là cách mọi người thường gọi anh ấy, nhưng thực ra anh ấy đã ngoài ba mươi rồi.
Đôi mắt của Từ Xán Xán lập tức sáng lên: “Thuốc gì a?”
Thẩm Trình nghiêm mặt lại, không giống Giang Bằng Vũ đang cười toe toét, vẻ mặt của anh rất nghiêm túc và thận trọng.
Con nai ngốc nghếch, đó là vì anh ta chưa cưới được vợ về tay.
“Lãnh đạo đã từng nói, ai không lấy chuyện kết hôn là mục đích của việc yêu đương, thì đều là đùa giỡn lưu manh. Con là một người lính, trên vai có trách nhiệm nặng nề bảo vệ gia đình và đất nước. Con trung thành với đất nước, cũng sẽ chung thủy với người yêu mình”
“Tìm bác? Có chuyện gì sao?” Đinh Hồng Mai cười hỏi, hoàn toàn không nhìn ra được chút bất mãn nào trên mặt bà.
Người đã từng trải không cần phải có lời hẹn ước lớn lao gì, muốn biết ai là người gian xảo, ai là người chân thành, chỉ cần nói vài câu, nhìn họ là có thể cảm nhận được.
Từ Xán Xán vội vàng nói: “Chờ em gọi anh trai và bác sĩ Đỗ tới”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.