Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 180: Chương 180

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 180: Chương 180


Sau khi Trương Thu nói xong, cảm kích nhìn Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, cảm ơn cô, nhưng còn phải phiền cô kê thuốc cho tôi một lần nữa, thuốc tôi nấu cho Thường Minh, bị mẹ chồng tôi đổ đi rồi.”

Thời tiết nơi này lạnh, để áo khoác quân đội ở chỗ này, bà có thể hiểu được.

Cô hâm mộ nhìn Giang Niệm Tư và Giang Tuyết.

Hơi thở nghẹn lại ở ngực, thiếu chút nữa làm bà ta phát bệnh.

“} Cô nên giải thích thế nào đây?

“Vậy chị ngủ một lát đi, mẹ cũng nghỉ ngơi một chút đi, ngồi xe mệt mỏi, buổi tối con tới nhà ăn mua cơm cho hai người.

Tổng cộng chớp mắt ba lần, mới không xác định thò bàn tay nhỏ bé ra, run rẩy xách quần áo lên.

Mỗi lần đi ngang qua giới thiệu, đều có y tá và bác sĩ lễ phép gọi cô là chủ nhiệm Giang.

Ai nói sinh không ra con trai, thì nhất định là vấn đề của phụ nữ?

Trương Thu nói: “Thường Minh không biết, tôi còn chưa nói với anh ấy, không phải vấn đề của anh ấy”

Bộ quần áo này, phải nói là ngày đó sau khi thân mật với Thẩm Trình, cô có đi rót cho anh một ít nước, trật chân nên lao vào vòng tay anh, đổ thẳng nước lên quần áo của anh, khiến quần áo bên trong của anh ướt đẫm, đành phải cởi chúng ra để cô phơi khô.

Lỡ như không kết hôn thì sao?

Vì vậy bà cũng yên lòng.

Trời ạ, Tư Tư nhà cô cũng là đầu heo, vừa mới yêu đương, sao có thể như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bây giờ sự tình ầm ĩ tới mức này này, bác sĩ Giang đều chủ động ra mặt giúp cô, cô làm sao còn có thể tiếp tục chịu đựng.

Cùng tái xanh với bà ta, còn có Lương Xuân Hoa.

Nghịch lý.

“Có chừng mực hay không, mẹ hỏi sẽ biết, đưa cho mẹ.”

Quần áo của đàn ông xuất hiện ở chỗ ở của em gái, nói rõ điều gì?

Giang Tuyết thậm chí không dám nghĩ sâu xa.

Lời nói của cô tha thiết, Giang Niệm Tư nghĩ đến cái gì đó, nhíu mày: “Được, tôi biết rồi, cô đến chỗ bác sĩ Đỗ, tôi kê đơn thuốc cho Thường Minh, chỗ ông ấy có đơn thuốc dự phòng” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói thật sự quá tuyệt vời.

“A, đừng, đừng mà mẹ, Tư Tư em ấy có chừng mực”

Cái miệng nhỏ nhắn của Giang Tuyết như cái loa, trực tiếp quở trách một trận, miệng nói không ngừng nghỉ.

Ký ức ba hai một đột nhiên tập kích Giang Tuyết, cô lựa chọn bán đứng em gái, đưa quần áo qua: “Đây, mẹ nhìn kỹ đi.”

Bà lo lắng, thay đổi suy nghĩ lại, cho dù không đối xử như người yêu, Tiểu Thẩm cũng không phải người như vậy, không nhìn mặt tăng cũng nể mặt Phật, tốt xấu gì Bằng Vũ nhà bà còn ở chỗ này.

Giang Tuyết ngã lăn lộn trên giường, trở mình một lúc, bỗng nhiên bị một chiếc áo ba lỗ màu xanh quân đội hấp dẫn.

Cô và Thẩm Trình thực ra bắt đầu bằng cảm xúc, dừng lại ở lễ nghi *bắt đầu bằng cảm xúc, dừng lại ở lễ nghi: là quan điểm của Khổng Tử. Yêu thì được, nhưng không được vượt quá ranh giới của lễ nghi và pháp luật, theo miêu tả của bài thơ, ranh giới này chủ yếu dành cho giới quý tộc. Từ “dừng lại” ở đây không có nghĩa là dừng lại trong tình cảm mà có nghĩa là dừng lại trong phạm vi mà phép xã giao, pháp luật cho phép.

Cô trầm mặt hỏi Trương Thu: “Đồng chí Thường có biết chuyện này không?”

Bà ta tức giận đưa tay muốn nhéo lỗ tai cô ấy, Giang Niệm Tư nhìn thấy, kéo Trương Thu lại.

“Vậy con đi lấy nước nóng cho hai người.

Giang Niệm Tư ngẩng đầu nhìn Đinh Hồng Mai, khó khăn nói: “Mẹ”

Cô nhìn thấy hai mắt tỏa sáng, cô cũng muốn mắng th* t*c như vậy.

“Mẹ, hôm nay con sẽ không đi khám bác sĩ, con không có bệnh, thân thể Thường Minh không tốt, chúng ta sẽ trị liệu, nếu không cả đời chúng con cũng đừng nghĩ có con.

“Tuyết nhi, trong tay con cầm cái gì vậy?” Đột nhiên truyền đến tiếng của Đinh Hồng Mai, hơn nữa giọng điệu rất nặng nề.

Giang Tuyết mắng đến sảng khoái, mặt già của Đinh Hồng Mai tái xanh, con nhỏ c.h.ế.t tiệt này, đang nói lời vô sỉ gì vậy.

Trong lúc hai người trầm mặc, Giang Niệm Tư bưng nước ấm đi vào: “Mẹ, mẹ rửa chân” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đi dạo bệnh viện một lần, cuối cùng mới đưa hai người về chỗ ở.

Giang Tuyết nắm chặt quần áo không buông, Đinh Hồng Mai nói: “Ba..”

Đáng tiếc một thân kỹ năng của cô, đến trước mặt mẹ ruột, cứ như vậy không phát huy được.

Chính xác mà nói, Lương Xuân Hoa đó là đỏ qua xanh, xanh sang đỏ, sắc mặt biến đổi không ngừng, đó gọi là một cảnh tượng đặc sắc.

Giang Niệm Tư cũng không ngờ chị cô lại thẳng thắn dứt khoát như vậy.

Chuyện này có đáng tin không?

Đây chính là trưởng khoa đó.

Giang Niệm Tư cũng không để ý tới bà lão, trực tiếp dẫn Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai tiếp tục tham quan.

Cô cũng muốn nói cái gì đó.

Cô chớp mắt, lại chớp mắt, lại chớp mắt thêm cái nữa.

“Được.

DTV

Giang Niệm Tư vẫn luôn giữ hình tượng một cô gái ngoan.

Nếu đã như vậy, con trai sao lại là huyết mạch của đàn ông chứ?

Trương Thu kinh ngạc chưa bao giờ thấy mẹ chồng cô như vậy.

Bác sĩ chủ nhiệm là cái gì, bọn họ không hiểu, nhưng họ hiểu được từ chủ nhiệm này, nghe không tầm thường.

Giang Tuyết hoàn toàn trở thành người cuồng em gái, tự hào và kiêu ngạo, cũng tin chắc em gi thật sự thông minh và lợi hại.

Giang Niệm Tư: “..

Giang Tuyết “Bộp” một cái đem quần áo đè xuống dưới đùi, bắt gặp ánh mắt nghiêm túc của Đinh Hồng Mai, cô hoảng loạn muốn tìm cớ thay em gái.

“} Đinh Hồng Mai vươn tay về phía cô: “Đưa quần áo cho mẹ.”

Bà lo lắng ngộ nhỡ Thẩm Trình không còn cư xử với con gái như người yêu, con gái sẽ sẽ bị cách chức.

Chương 180: Chương 180

Trương Thu xoay người chạy đến phòng khám của bác sĩ Đỗ, cũng không để ý Lương Xuân Hoa.

Đừng nói Lương Xuân Hoa, bác sĩ và bệnh nhân đi ngang qua vây xem đều sợ ngây người.

Vẻ mặt này của con gái, vừa nhìn đã biết là đang chột dạ, Đinh Hồng Mai đột nhiên cảm thấy choáng váng.

Giang Tuyết nằm trên giường duỗi lưng một cái: “Mệt quá đi, Tư Tư.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến lúc này, Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai mới biết Giang Niệm Tư vừa đến đã lên làm bác sĩ chủ nhiệm.

Nhưng đây là áo ba lỗ mùa hè mặc, người nào ra cửa sẽ tùy tiện cởi áo ba lỗ mặc ở bên trong ra?

Cô đặt chậu chân bên chân Đinh Hồng Mai, vừa ngẩng đầu, nhìn thấy áo ba lỗ trong tay bà.

Giang Niệm Tư hoàn toàn không biết suy nghĩ ngổn ngang trong lòng mẹ cô.

Tuy rằng hiện tại đã là mùa xuân, nhưng đầu xuân nơi này, so với đầu đông còn lạnh hơn.

Nhưng mà nói thật đúng là có đạo lý.

Dưới lầu có phòng nước, Giang Niệm Tư bưng chậu xuống dưới lầu lấy nước nóng, nước trong ấm trong bình đã hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lương Xuân Hoa bị người ngoài chọc giận gần c·h·ế·t, không nghĩ tới con khốn Trương Thu này cũng dám gây gổ với bà ta.

Nghe cô hỏi chồng mình, trong lòng Trương Thu hốt hoảng trong nháy mắt, Lương Xuân Hoa cũng như vậy.

Đinh Hồng Mai cởi giày: “Mẹ rửa chân trước.”

Giang Tuyết ngồi bật dậy, đôi mắt xinh đẹp trợn to.

“Nói đi, cái áo này là sao?” Đinh Hồng Mai không đợi cô lên tiếng đã chủ động hỏi.

Cái này thật sự là xấu hổ muốn c·h·ế·t.

Ngược lại Đinh Hồng Mai có chút lo lắng, sợ con gái là bởi vì trở thành người yêu cùng Thẩm Trình mới có cơ hội như vậy.

Nàng đem quần áo kéo lại, quần áo của đàn ông!

Cô nuốt một ngụm nước miếng, lắp bắp nói: “Có thể, có thể là anh.

DTV

Đã làm rất nhiều việc giữa những người yêu nhau, nhưng chuyện nên xảy ra giữa vợ chồng, tuyệt đối chưa làm qua.

Đinh Hồng Mai cầm áo ba lỗ chỉ thuộc về đàn ông, suýt không thở nổi.

Lương Xuân Hoa không tìm được phương hướng, một bên kiêng kỵ Giang Niệm Tư hỏi Thường Minh, là muốn gây khó dễ cho con trai, một bên lại tức giận bản thân bị người ta mắng đầy đầu, còn không dám cãi lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 180: Chương 180