Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 151: Chương 151
Và ngay khi cô trở về sau chuyến đi dài, điều đầu tiên cô làm là tìm đến gặp anh.
DTV
Giang Niệm Tư tự nhiên thấy anh quá ngốc rồi.
Lúc cô vừa mở cửa thì Thẩm Trình liền tỉnh dậy, anh ấy tưởng rằng nửa đêm rồi còn có người dũng cảm như vậy, dám xông vào phòng mình. Anh còn đang chuẩn bị tấn công thì đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc.
Điều này khiến cho Thẩm Trình khó có thể không suy nghĩ nhiều.
Những ngón tay có khớp nối rõ ràng đan vào nhau, ngón tay anh mảnh khảnh và khỏe mạnh, nắm chặt lấy tay cô.
Tiếp theo đó là sự ngây ngất và phấn khích lạ thường.
Giang Niệm Tư cho rằng tình cảm của cô với Thẩm Trình đã trở nên bình thản như những đôi yêu nhau lâu.
Thấy anh ấy quá ngốc nghếch, khóe miệng Giang Niệm Tư nhếch lên, cô cười nói: “Em nói, em đang hôn bạn trai của mình, như vậy có được không?”
Chuyện này hơi khó xảy ra......
Sợ anh ấy ngủ rồi nên Giang Niệm Tư không gõ cửa mà nhẹ nhàng đưa tay đẩy cửa đi vào.
Thẩm Trình ngồi ở trên giường, ngơ ngác nhìn cô: “Bác sĩ Giang, tôi có thể hỏi em một vấn đề...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giọng cô nhẹ nhàng, khi nhéo mặt anh, cô cúi xuống sát vào anh, đến nỗi khoảng cách giữa cô và anh không quá một nắm tay.
Giang Niệm Tư cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ là ảo giác?
Mãi cho đến khi cô nghe thấy giọng nói kìm nén và phấn khích của anh, cô mới nhận ra rằng hoá ra mình đối với anh ấy, không chỉ có những cảm xúc bình đạm cô đã nghĩ.
Giang Niệm Tư nhìn qua đôi mắt mờ mịt không hiểu gì thì đã đoán được tất cả suy nghĩ của anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô sẽ không làm ra hành động như vậy với những người cô không quan tâm.
Anh dùng hết sức lực đè nén h*m m**n của mình lại, dùng hai tay giữ chặt vai cô rồi từ từ đẩy cô ra.
Anh nhìn bóng lưng Giang Niệm Tư một lát rồi dùng ngón tay mình, từng chút một quấn quanh những ngón tay mềm mại của cô.
Phòng bệnh tối om, Giang Niệm Tư cẩn thận đi đến bên giường.
“Hȧ?”
Cuối cùng cũng là không nhịn được nữa, Giang Niệm Tư cười lớn, giơ tay nhéo mặt anh, giọng điệu chán ghét nói: “Đội trưởng Thẩm, anh nói chuyện tình cảm thật ngô nghê quá!”
Một lời nói đơn giản có thể dễ dàng lấy đi mọi cảm xúc của Thẩm Trình, hạnh phúc đến quá nhanh và đột ngột khiến anh có chút bối rối.
Vì vậy, rõ ràng là cô cũng thích anh và sẵn sàng cho anh một cơ hội...
Cô quay đi, từng bước một đi lên lầu rồi tìm kiếm số phòng trong trí nhớ của mình, đi tới cửa phòng Thẩm Trình.
Anh ấy ngủ rồi à?
DTV
Chương 151: Chương 151 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Niệm Tư lặng lẽ xoay người, đang định rời đi thì ngón tay của cô đột nhiên bị người nắm lại.
Nhìn đôi mắt hạnh sáng ngời của cô, trái tim Thẩm Trình tan chảy trong ánh mắt dịu dàng đó.
Cô khẳng định được rằng anh vẫn luôn mong chờ Cô.
Thẩm Trình hưng phấn đến nỗi không thể diễn tả bằng lời, anh ngơ ngác nhìn cô một lúc lâu mới thốt lên được một câu, vẫn là ngốc nghếch.
Giang Niệm Tư vỗ đầu mình một cái, không thể suy nghĩ linh tinh, nếu không phải như vậy thì sao?
Thẩm Trình siết c.h.ặ.t t.a.y cô, giọng nói trở nên căng thẳng: “Giang, bác sĩ Giang... em như thế này, là có ý gì?”
“Bác sĩ Giang... em đến đây để gặp tôi à?” Anh vừa tỉnh dậy, giọng nói trầm thấp trêu chọc khàn khàn pha lẫn chút mê hoặc, yết hầu cuộn lên lăn xuống, dường như không thể tin cảnh tượng trước mắt mình là sự thật.
Giờ cô như thế này làm cho anh cảm thấy mình đang chìm trong một không gian mơ màng.
Sau cuộc chia ly nho nhỏ, cảm giác thẹn thùng và phấn khích khi vừa gặp người ấy ập đến trong lòng Cô.
Anh còn tưởng cô không có ý định quay lại nữa.
Anh không thể tin quay lại nhìn Giang Niệm Tư, tự hỏi tại sao em gái anh lại nhẫn tâm từ bỏ anh.
“Bác sĩ Giang, em nói lại một lần nữa đi..”
Hiện tại đến lượt Giang Niệm Tư há mồm ngơ ngác.
Còn về phía Thẩm Trình, khoảnh khắc cô gái anh thích đột nhiên tiến đến gần và bất ngờ hôn anh, anh cảm thấy mình đã mất đi khả năng suy nghĩ, cả cơ thể lẫn trí óc đều trở nên lâng lâng và trôi bồng bềnh trong không trung.
Giang Bằng Vũ chưa kịp nói xong đã bị Hứa Quan Quan kéo đi.
Giang Niệm Tư thở dài, cô tuy đã cố gắng hết sức để thực hiện những điều mình hứa với người khác, nhưng mà tình huống không cho phép.
Âm thanh giống như tiếng trống đang đập, có độ rung rõ ràng.
Hứa Quan Quan đi vòng qua nắm lấy cổ áo Giang Bằng Vũ, quay đầu nhìn Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, tôi có thể đưa anh ấy đi được không?”
Vì vậy, giữa đồng nghiệp và anh cả, cô đã dứt khoát lựa chọn những đồng nghiệp tương lai của mình.
Chủ động tránh sang một bên nhường đường cho Hứa Quan Quan, Giang Niệm Tư cười nói: “Bác sĩ Hứa cứ tùy ý an bài, tôi không phản đối.
“Ừ, em đã đánh cắp trái tim của anh rồi” Đôi mắt đen của Thẩm Trình dường như sáng lên trong đêm, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, anh hưng phấn bật dậy khỏi giường.
Giang Niệm Tư không hề khẩn trương, nhưng trong lòng lại có một chút xấu hổ.
Thẩm Trình ngơ ngác nhìn cô.
Hôm nay cô ấy thực sự đã về vừa kịp lúc.
Niềm vui bất ngờ sau một ngày thất vọng mất mát là điều mà người khác khó có thể cảm nhận được.
Tại sao cô lại thấy anh trai mình đỏ mặt?
Cô dịu dàng nói: “Nếu không phải đến gặp anh, thì chẳng lẽ ban đêm em muốn đến phòng bệnh của anh để trộm đồ của anh hay sao?”
Từ “không?” cuối cùng bị chặn lại trong miệng, chưa kịp nói ra.
Chuyện đó xảy ra khi nào?
Nhưng khi thấy ánh mắt nóng rực của anh, Giang Niệm Tư cũng không hỏi gì nữa, cô hiểu anh rất nghiêm túc khi nói ra những lời yêu đương tr*n tr** như vậy.
“Không phải em đã đồng ý với anh từ lâu rồi sao?”
Giang Niệm Tư là người có thể tùy ý hành động theo tâm trạng, người đàn ông trước mặt có khuôn mặt rất tuấn tú, lại đang lộ ra ánh mắt ngây thơ nhìn về phía cô, cô thừa nhận mình đã bị quyến rũ.
“Đừng nói là anh không biết... không biết rằng lúc trước khi rời đi, em đã đồng ý làm bạn gái của anh rồi đấy chứ?”
Là cô ấy.
Cô vốn muốn cho anh ấy một bất ngờ.
Từ lâu?
Mùi hương làm m.á.u anh sôi trào lên.
Thẩm Trình mở mắt ra, đôi mắt hoa đào quyến rũ của anh ấy vào ban đêm càng thêm quyến rũ, nốt ruồi ở khóe mắt khiến anh giống như yêu tinh chuyên đi khóa hồn người khác.
“Em, em đã đồng ý làm bạn gái của anh rồi sao?”
Anh biết ý cô là gì, nhưng anh chính là muốn hỏi cho rõ.
Vậy hoá ra là chuyện đã xảy ra lúc trước khi cô quay về nhà.
Trong ánh sáng lờ mờ, Giang Niệm Tư nhìn thấy Thẩm Trình đang nhắm mắt lại, thở đều đều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể, đương nhiên là có thể.
Làm thế nào mà anh có thể nói ra câu hỏi này?
Giang Niệm Tư không hiểu tại sao Giang Bằng Vũ lại sợ Hứa Quan Quan như vậy, nhưng Hứa Quan Quan có lẽ sẽ không ăn thịt anh trai mình.
Trong đầu Giang Niệm Tư tràn ngập nghi vấn, dấu vết xấu hổ vì lời nói yêu đương phù phiếm ban nãy đã hoàn toàn biến mất.
Quay lại nhìn anh, cô chỉ muốn hỏi anh, anh có đang nghiêm túc không đấy?
Bạn trai! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhưng tôi thì có ý kiến..... A!”
Cô ấy đã đến.
Nếu có thể thấy màu đỏ trên làn da ngăm đen của anh ấy, đại khái đó phải là biểu hiện của việc anh ấy đang rất thẹn thùng có phải không?
Giang Niệm Tư nghiêng đầu, áp môi mình vào mỗi anh, sau đó nghe thấy rõ ràng từng nhịp tim mạnh mẽ của Thẩm Trình.
Bây giờ người ta đã ngủ rồi, hẹn gặp lại anh vào ngày mai vậy.
Nhan sắc là thứ rất quan trọng.
Thẩm Trình biết rõ về cô, bình thường tuy cô luôn nói chuyện nhẹ nhàng với mọi người nhưng cô lại có chút xa cách, có chút hơi khó gần, thuộc loại cho người ta cảm giác cao lãnh mà dịu dàng.
Đôi môi hồng mềm mại của cô nhẹ nhàng cọ vào môi anh, Giang Niệm Tư đưa tay ra vòng qua cổ anh, nhỏ giọng nói vào tai anh: “Em đang hôn bạn trai của em.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.