Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 145: Chương 145

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Chương 145


“Bác sĩ Giang, hay là để tôi suy nghĩ một chút, ngày mai tôi sẽ cho cô một câu trả lời”

Cậu ta vội vàng đi tới mở cửa.

Lưu Vân Cường đã sớm lăn lộn ở trong các hội nhóm buôn bán của Hồng Kông, không chỉ ở khu vực thương mại mà trong còn có sự tham gia của nhiều thế lực ngầm.

Trợ lý Hứa nghe thấy một tiếng “thình thịch” trong lồng n.g.ự.c mình.

Nhưng nếu cô ta từ chối, thì cùng đồng nghĩa là cô ta sẽ không thể gây ra bất kỳ rắc rối nào trong tương lai.

Triệu Phương Như tuy có tài tiếp thị nhưng tầm nhìn lại có phần nông cạn.

Ngày nay, ngành may mặc ở các Hồng Kông đang bùng nổ, đồng thời lại có đến hàng trăm chỗ đang phát triển ở đại lục, đó là cơ hội lớn để mở rộng kinh doanh.

Nếu cô ấy thực sự muốn trở thành đối tác lâu dài với sếp của mình, làm sao cậu ta có thể có được chỗ đứng trước mặt sếp nữa?

Triệu Phương Như là người đầu tiên giúp cô quảng bá kem dưỡng trắng, nếu cô không trao cơ hội này cho cô ta trước, sau này Triệu Phương Như chắc chắn sẽ bất mãn.

Trợ lý Hứa vội vàng đến cửa hàng quần áo của Tuyết Niệm.

Nghe thấy tiếng gõ cửa đều đặn và có trật tự, đầu óc trợ lý Hứa quay cuồng, trong lúc nhất thời có chút bối rối.

Đứng trên đường nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, trợ lý Hứa có cảm giác như mình nhìn thấy ma.

Lý do phải thật hợp lý, nếu không ông chủ nhất định sẽ không bị lừa.

Ở thời đại này, đề xuất của Giang Niệm Tư là quá táo bạo đối với Triệu Phương Như.

Lưu Vân Cường im lặng không lên tiếng.

Trợ lý Hứa cảm thấy vô cùng áy náy, không dám ngẩng đầu lên, chỉ cúi đầu đáp: “Vâng, lão đại, tôi đã đi xung quanh hỏi rất rõ ràng rồi”

Điều này thực sự quá khó khăn đối với Triệu Phương Như.

Người quản lý mà cô mong muốn không chỉ là người có thể làm việc bán thời gian mà phải là người có năng lực, cống hiến hết mình cho sự nghiệp.

Khởi nghiệp vốn dĩ có nhiều rủi ro, cô ta không muốn chấp nhận rủi ro này, thì đó cũng là điều mà Giang Niệm Tư tôn trọng.

“Mọi chuyện thế nào rồi? Cậu đã tìm ra chủ cửa hàng quần áo Tuyết Niệm là ai chưa?”

Cô không muốn sau này cô ta náo loạn gây rắc rối, thậm chí cũng không có lý do để nói xấu mình với người khác.

Tuy nhiên, trước khi cậu ta kịp suy nghĩ xong, Lưu Vân Cường đã đi đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe được lời của cô, Triệu Phương Như là người vốn luôn lấy lời của Giang Niệm Tư làm tiêu chuẩn, lại bắt đầu do dự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho nên, cái người gọi là bác sĩ Giang kia, chắc chắn không được phép hợp tác với ông chủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ đến đây, trợ lý Hứa nhanh chóng xoay người đi về phía nhà khách.

Nghĩ tới dáng vẻ Giang Niệm Tư tức giận và không muốn tha lỗi cho mình, hai mắt trợ lý Hứa tối sầm lại.

Giang Niệm Tư cũng không hy vọng cô ta sẽ đồng ý, bởi vì mục đích của cô cũng không phải là mong cô ta đồng ý.

DTV

Vào lúc đó, đầu óc cậu ta như thành bã đậu, trở nên hồ đồ, cậu ta chỉ có một suy nghĩ: cố gắng rất lâu thì cuối cùng cậu ta mới nhờ được họ hàng giới thiệu đến làm việc cho Lưu Vân Cường, nhất định không thể bị đuổi đi.

Anh ta biết đến cửa hàng quần áo của Tuyết Niệm vì lúc anh ta đang họp mặt gia đình vào dịp Tết Nguyên Đán, đã nhìn thấy cấp dưới của anh họ anh ta đi theo và người ấy mặc một bộ quần áo may đo nhìn rất đẹp.

Ánh mắt Lưu Vân Cường tối sầm lại: “Cậu xác định là đã hỏi rõ ràng sao?”

Chương 145: Chương 145

Phong cách thiết kế hoàn toàn khác biệt khiến anh ta nhìn ra ngay một cơ hội kinh doanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lưu Vân Cường cau mày, người này làm sao có thể rời đi?

“Sếp, tôi đã hỏi rồi. Bà chủ tiệm quần áo Tuyết Niệm không có ý định tiếp tục kinh doanh cửa hàng nữa. Nghe mọi người kể lại rằng cô ấy nói ở nhà có chuyện lớn xảy ra. Cô ấy đã thu dọn đồ đạc và rời khỏi trấn Kỳ Thạch. Cô ấy đã vội vã rời đi. Cô ấy không phải là người ở địa phương nên không ai biết quê cô ấy ở đâu”

“Được thôi.” Giang Niệm Tư cũng không khuyên nhủ lôi kéo gì cô ta.

Chỉ là ông già nhà anh ta rất nghiêm khắc nên dù có giao lưu với các thế lực ngầm thì cũng không thực sự nhúng tay vào mà chỉ xưng danh là anh em với bọn họ mà thôi.

Giang Niệm Tư nói: “Tôi muốn mở rộng việc kinh doanh kem dưỡng trắng da, chỉ dựa vào đồng nghiệp trong nhà máy của cô thôi thì chắc chắn không thể mở rộng kinh doanh được. Tôi thấy cô rất có tài buôn bán tiếp thị nên muốn đề nghị cô nên nộp đơn nghỉ việc. Hãy ra ngoài và quảng bá kem làm trắng da đến nhiều đối tượng hơn”

Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Lưu Vân Cường, lời bào chữa của trợ lý Hứa bật thốt ra mà không cần suy nghĩ.

Người đi mất rồi?

Giang Niệm Tư luôn chú ý đến việc làm cho người khác tâm phục khẩu phục.

Để ngăn chặn những rắc rối về sau, Giang Niệm Tư đã cố tình đưa ra lựa chọn vô cùng khó khăn này cho cô ta.

Lưu Vân Cường bước vào phòng rồi giơ tay đóng cửa lại.

Không, không thể nào?

Xét cho cùng, công việc ở thời đại này có thể giống như một cây củ cải lớn hoặc một cái hố, không ai có thể đảm bảo lãi lỗ khi kinh doanh.

Sau một hồi hỏi thăm, anh ta được biết cấp dưới của anh họ tôi đến từ đại lục và nói rằng bộ đồ được sản xuất ở đất liền.

Càng nói nhiều, trợ lý Hứa càng có khả năng giành chiến thắng.

Mặc dù tiền hoa hồng bán kem làm trắng da cao hơn lương nhưng lương của cô ta là thứ ổn định và không thay đổi.

Giang Niệm Tư sau khi ghi lại kích thước, liền chuẩn bị đóng cửa lại rồi quay về.

Anh ta từ Hồng Kông đến đây với mục tiêu trở thành chủ cửa hàng quần áo Tuyết Niệm, làm sao bà chủ lại có thể rời đi mất rồi?

Nếu cô ấy muốn phát triển hơn nữa, chắc chắn Giang Niệm Tư sẽ cần một người quản lý trong tương lai.

Cô ấy có phải là chủ cửa hàng quần áo của Tuyết Niệm không?

Trong đầu cậu ta vô cùng bối rối, sau khi trở về nhà khách, cậu ta muốn suy nghĩ kỹ xem mình có thể tìm lý do gì để đưa ông chủ đi khỏi đây.

Ở trong vòng tròn đó đã lâu, nên khi Lưu Vân Cường đối mặt với cấp dưới của mình, xung quanh chỉ có một khí thế toả ra sự uy h.i.ế.p và áp bức.

Trợ lý Hứa lặng lẽ ngước mắt liếc nhìn Lưu Vân Cường, thấy anh ta nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu ta biết ông chủ có vẻ đã tin lời mình rồi, vội vàng đánh bài thuyết phục, nhân lúc chuyện đang còn nóng.

Anh ấy đã từ bỏ nhiều thứ và đến đây bằng mọi cách chỉ để nắm bắt cơ hội trong ngành may mặc.

Trợ lý Hứa một mạch quay trở về, trong đầu có rất nhiều chuyện đang xoay mòng mòng, bọn chúng xoắn lại với nhau, khiến cậu ta lo lắng.

“Lão đại, chúng ta ở Hồng Kông có quá nhiều chuyện phải trì hoãn, sao không quay về đó trước đi? Chờ ở đây mãi cũng không phải là một biện pháp tốt, dù sao cũng không biết phải mất bao lâu chủ cửa hàng quần áo Tuyết Niệm mới quay lại. Có thể phải mất đến vài tháng nữa, chủ cửa hàng quần áo Tuyết Niệm mới trở lại”

Triệu Phương Như không quên mục đích đến đây của mình, sau khi đặt mua một bộ quần áo cho cháu trai, cô ta rời khỏi cửa hàng quần áo Tuyết Niệm.

Anh ta có hứng thú hỏi thăm, may mắn thay, cấp dưới vẫn nhớ ra nơi anh ta mua quần áo.

Nếu cô ta chấp nhận cơ hội, Giang Niệm Tư có thể đảm bảo rằng Triệu Phương Như sẽ không phải lo lắng về chuyện tiền lương.

Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ việc ở nhà máy chỉ để làm riêng công việc này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hiện tại trợ lý lại nói cho anh ta biết đối phương đã mất tích?

DTV

Cậu ta bị sốc đến mức đồng tử đã giãn ra nhiều lần.

Vị trí công việc mà mọi người đang nhắm tới này không phải là thứ có thể từ bỏ chỉ bằng cách nghỉ xin việc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Chương 145