Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Thanh Tri Hứa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79
Sau khi cô cất bức thư đi, cô bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí đêm nay sao mà im lặng đến kỳ lạ.
Khương Tuệ Ninh ngay lập tức nhận thấy sự thay đổi của anh, cô lập tức tỏ ý hiểu: “Nhưng mà cô bạn đó trông cũng rất dễ thương.”
Quý Thần Nham đang xem qua một số tài liệu của ba Cục phương Bắc, bởi vì anh chỉ cần hiểu biết một vài người có thân phận đặc biệt, cho nên anh cũng không đến thư phòng ngồi.
“Hôm nay em thấy hơi mỏi mắt, không muốn đọc sách.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Tuệ Ninh đi đến bên cạnh của Quý Thần Nham, ngồi xuống cạnh anh, cô cảm thấy có hơi buồn chán, muốn tìm đề tài nào đó để nói.
Chương 79
Tuy nhiên, cả người Khương Tuệ Ninh giống như có con sâu vậy, cứ lảng vảng bên cạnh anh, mùi thơm thuộc về cô cũng luôn phả đến phả đi xung quanh anh, điều này gây ảnh hưởng rất lớn đến sức tập trung của anh.
Nhưng sau khi đọc quyển sách dài tập đó, cô đã mất hứng thú với những quyển sách khác, cũng không muốn đọc chúng lắm.
Cái miệng của cô luôn không ngừng nói chuyện, nhưng đa số đều là nói những điều nhảm nhí, nhưng có một câu cô ấy nói rất hay, chính là người có đầu óc thông minh thường có phản ứng chậm, cho nên chữ viết rất xấu.
“Vâng, vâng.” Khương Tuệ Ninh vừa thấy tình hình tốt liền lập tức ngoan ngoãn nghe lời, nhanh chóng cất bức thư vào trong hộp, giờ Quý Thần Nham cũng đã nhìn thấy rồi, cô chắc chắn là không thể vứt nó đi được nữa, nếu làm như vậy không phải đang xác nhận rằng đây đúng là một bức thư tình sao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô lại hiểu thành Quý Thần Nham đang giật mình hiểu ra.
Ánh mắt của Quý Thần Nham nhìn cô càng trở lên quái lạ.
Quý Thần Nham cảm thấy cô vợ của mình mỗi ngày đều có rất nhiều lý do nhỏ khác nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bầu không khí này có chút không ổn rồi.
Cô ấy đúng là có một đống thông minh, giống như là dùng mãi cũng không hết.
“Vậy em cất nó đi đi.”
Cũng may hồ sơ còn lại không nhiều lắm, Quý Thần Nham đặt hồ sơ lên trên đùi của mình, nửa người dựa vào sô pha, nhìn thoáng qua cô gái đang ngồi buồn chán ở bên cạnh, nói: “Không phải em thích đọc sách sao, có thể đến thư phòng lấy một quyển sách để đọc.”
Khương Tuệ Ninh bị câu nói không biết là khen hay chê của anh khiến cho bối rối, cô cười khan: “Ha ha ha, anh nói như vậy xem ra cũng đúng, lúc em đi học cũng không thân với cô ấy, vậy mà cô ấy vẫn có thể nói ra câu ‘thích em như thích chính bản thân cô ấy’, quả thật là quá khoa trương rồi.”
Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ bối rối của cô, anh im lặng hai giây rồi nói: “Tình cảm dạt dào không chân thật nhưng những gì mà em đã biết ngày hôm đó.”
Nhìn đi, bức thư này thực ra là cho con gái viết, tâm tư của con gái thường hay tỉ mỉ cẩn thận hơn con trai, thường xuyên viết cho nhau những lời nói sến súa như vậy cũng là chuyện rất bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đau mắt sao?” Quý Thần Nham dứt khoát đóng tập tài liệu lại, đặt ở trên cái bàn nhỏ bên cạnh, sau đó lại lấy ra quyển sách giáo d·ụ·c công dân đưa cho cô nói: “Xem cái này có thể giúp cho đôi mắt càng khỏe hơn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhắc đến chuyện này, Khương Tuệ Ninh cảm thấy có chút khó chịu, quyển sách dài tập kia biến mất rồi, cô đã tìm kiếm mọi ngóc ngách trong giá sách, cuối cùng cũng không tìm được quyển sách kia, cô có lý do để nghi ngờ rằng Quý Thần Nham đã cất quyển sách kia đi đâu rồi.
Nhưng cô cũng không thể hỏi thẳng ra như vậy được, làm như vậy có vẻ như là trong đầu cô chẳng có chút chất xám nào vậy.
Quý Thần Nham nghe xong những lời nói của cô, ánh mắt anh có chút kỳ quái, đang muốn nói cái gì, nhưng sau lại không nói nữa.
Hơn nữa mở mồm liền ra, dường như không có gì ảnh hưởng đến tốc độ chuyển động của đầu cô.
Khương Tuệ Ninh:…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.