Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Thanh Tri Hứa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 496
“Tàu lượn siêu tốc được không? Thủ trưởng Quý sẽ không thấy sợ nhỉ?”
Sáng sớm hôm nay, cậu ấy cũng đã thay quần áo, chuẩn bị đi đến công viên giải trí tìm Đường Đường, nhưng sau đó bố cậu ấy đột nhiên gọi điện thoại đến đây, nói rằng mẹ của cậu đang bệnh nặng, cho nên cậu ấy lại bỏ đi không nói lời nào với Đường Đường thêm một lần nữa.
So với tàu lượn siêu tốc thú vị, loại hình trò chơi này có rất ít người muốn chơi, nhưng các bậc phụ huynh vẫn nhịn không được muốn thử một chút.
Buổi chiều Quý Thần Nham mới đến, anh đã đặc biệt thay một bộ quần áo khác, kiểu trang phục hưu nhàn khi ở nhà.
Điềm Điềm đưa bạn mình đi chơi, còn Đường Đường thì vẫn đứng trước cửa nhìn ngó xung quanh.
Tàu điện siêu tốc chính là đường ray uốn lượn được treo trên không, ngoại trừ việc nó sẽ xoay tròn 180 độ ra thì cũng tương tự giống như đi xe lửa bình thường.
Chơi đùa cả buổi sáng, Điềm Điềm và Đường Đường cũng mệt mỏi rồi, sau khi ăn cơm trưa xong, Quý Tử Thư đã dẫn hai đứa đến phòng nghỉ để ngủ trưa, các bạn học của họ cũng đã về nhà rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tất nhiên, cuối cùng Tô Ngự cũng không thể đến cuộc hẹn với Đường Đường, từ sau khi cậu ấy học cấp 2, đã chuyển về Bắc Kinh, nhưng mà cũng không sống trong đại viện nữa mà là ở nhờ nhà của dì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 496
“Vâng ạ.” Đường Đường không thích giao lưu kết bạn như Điềm Điềm, cho nên cô bé cảm thấy bạn tốt nhất của mình chỉ có Tô Ngự, nếu như anh ấy không đến thì cô bé sẽ cảm thấy rất buồn.
“Em muốn chơi trò gì, anh chơi cùng em.” Quý Thần Nham nhớ Khương Tuệ Ninh đã từng nói rằng những cặp đôi yêu nhau nhất định phải đến công viên giải trí chơi.
“Anh không sợ, em sẽ sợ sao?” Quý Thần Nham nghĩ thầm, nếu anh mà thấy sợ thì anh làm binh trong Không quân hai năm liền uổng phí rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lúc nhất thời, toàn bộ công viên giải trí đều tràn ngập tiếng nói cười và tiếng la hét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hôm qua con đã gọi điện thoại cho anh Tô Ngự, anh ấy nói sẽ đến, nhưng bây giờ vẫn chưa thấy đến.”
Mãi cho đến khi Khương Tuệ Ninh đi đến đó, cô bé mới miễn cưỡng đi theo mẹ vào trong.
Lúc anh đến, Quý Tử Thư cũng đã để trống công viên rồi, hiện tại sự an toàn của anh là quan trọng nhất, bên cạnh lại không có lính cần vụ đi theo, tất nhiên phải cẩn thận hơn rất nhiều.
Khương Tuệ Ninh xoa đầu con gái, nói: “Có lẽ là anh Tô Ngự của con đang bận việc gì nên đến muộn một chút, chúng ta đi vào trong trước nhé, bao giờ Tô Ngự đến, mẹ sẽ bảo thằng bé đi tìm con, được không?”
“Sao thế?” Khương Tuệ Ninh ngồi xổm xuống, đau lòng nhìn dáng vẻ buồn bã của con gái.
Những người còn ở lại cũng không nhiều, hơn nữa thời tiết mấy ngày nay tương đối nóng, khu vui chơi vẫn chưa chính thức khai trương cho nên người trong khu vui chơi cũng ít.
Đường Đường từ nhỏ đã là đứa trẻ kiệm lời, nhưng mà đứng trước mặt mẹ mình, cô bé vẫn không giấu được tâm sự của mình, có chút thất vọng nói: “Mẹ ơi, có phải anh Tô Ngự không thích con không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Tuệ Ninh hoàn toàn quên mất chồng của cô từng phục dịch trong quân đội nào.
Tất nhiên, đây chỉ là những gì được viết trong phần giới thiệu, trên thực tế, Khương Tuệ Ninh rất sợ những thứ như thế này, trước đây, lúc cô đến công viên giải trí cũng chỉ dám chơi vòng quay ngựa gỗ và xe ô tô đụng, chứ cô không dám chơi những trò chơi cảm giác mạnh như tàu điện siêu tốc.
“Đường đường sao thế? Con đang đợi ai à?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.