Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 276

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 276


Cả nhà đều vui vẻ, một nhà đều hòa thuận, bên ngoài gió tuyết cũng cuốn quanh bệ cửa sổ, như thể muốn được hòa cùng với bầu không khí đoàn viên này vậy.

Chương 276 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chờ sau khi mọi người ngồi xuống, Quý Thần Nham mang ra một bình rượu trắng, sau đó rót rượu cho hai người cha, rồi lại tự đổ cho chính mình một ly.

“Bác Quý, năm đó Thần Nham cũng là một người anh hùng của chúng tôi, nó cứu người, chúng tôi cứu nó, đây đều là điều hiển nhiên.”

Bữa cơm được người một nhà chuẩn bị cả buổi chiều, món ăn sở trường của dì Lưu có miền nam lẫn miền bắc, Nghiêm Bội Lan chuẩn bị một ít đặc sản phương bắc, còn Tôn Hội Vân lại chuẩn bị một ít đặc sản Nam Thành.

Vốn dĩ nhóm bên các người mẹ là uống trà sữa do Khương Tuệ Ninh chuẩn bị, xong Nghiêm Bội Lan lại nói hôm nay vui vẻ, nên bảo Quý Tử Thư mở rượu vang đỏ.

Một bàn tiệc lớn là sự kết hợp của hai miền nam bắc, nhưng lại không có vẻ đột ngột.

Cậu thấy Khương Tuệ Ninh nhướng mày cười đắc ý nhìn mình mới chạy lên lầu.

Quý Tử Thư hoảng sợ, còn tưởng là cha muốn tính sổ, lập tức đứng yên không dám cử động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi uống xong, Nghiêm Bội Lan bắt đầu mời mọi người ăn cơm,”Mọi người ăn cơm tự nhiên, đều là người một nhà, hôm nay là ngày tết cũng không nên nói những chuyện không vui nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quý Trung Đình trước tiên kính Khương Kiến Dân một ly,”Chú Khương, trước tiên tôi kính chú một ly, cảm ơn công lao của chú đã nuôi dạy được một người con gái như Ninh Ninh rồi gả đến nhà họ Quý chúng tôi, và cho chúng tôi một người con dâu tốt như vậy.”

Quý Thần Nham lại đứng dậy rót rượu cho hai người cha, Quý Trung Đình tiếp tục nói,”Ly thứ hai này tôi vẫn phải kính chú Khương, năm đó Thần Nham nhà chúng tôi ở Nam Thành, hai mạng này của nó đều là do nhà chú cứu về, phân tình này dù cho có cả đời thì nhà họ Quý chúng tôi cũng trả không xong được.”

“Vâng.” Quý Tử Thư thấy cha chỉ nói một câu này, cậu còn sửng sốt một chút, cuối cùng lặng lẽ giơ ngón cái lên với Khương Tuệ Ninh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bác Quý, bác khách khí quá rồi, là Ninh Ninh nhà em có phúc khí.”

Nhớ lại chuyện trước đây, hai người cha khó có khi lại lộ ra một vẻ mặt yếu đuối như vậy.

“Lên lầu lấy bình rượu ở quầy rượu xuống.”

Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Quý Thần Nham đã uống vài ly rượu, thì lại giúp anh gắp thêm vài món đồ ăn, sau đó còn nhỏ giọng nói anh ăn chút gì đi, uống rượu không sẽ rất khó chịu.

Bộ dạng Khương Tuệ Ninh luyến tiếc đồ ăn, nhìn thế nào cũng thật sự vô cùng đáng yêu.

Hai người chạm ly với nhau, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Ly thứ ba này thì cả nhà cùng nhau nâng ly, chúc cho năm mới đoàn viên tràn đầy hạnh phúc.

Nghiêm Bội Lan cũng nhìn về phía Tôn Hội Vân, hai người họ nhìn nhau một chút, trong mắt đều là cảm kích và cùng biết ơn với duyên phận này.

Quý Tử Thư đi ra khỏi phòng bếp, nhìn cha mình đang nói chuyện với Khương Tuệ Ninh, không biết cô đang nói cái gì mà trong mắt cha anh tươi cười, cố tình cậu vừa liếc mắt nhìn cha một cái, cũng đúng lúc cha ngẩng đầu lên.

Nghiêm Bội Lan và Tôn Hội Vân cùng nhìn thấy nhưng không nói gì, mà lúc cúi đầu dùng bữa thì cả hai không nhịn được cười nhẹ.

Cuối cùng trên bàn chỉ còn lại Khương Tuệ Ninh uống trà sữa, ngay cả Quý Tử Thư cũng được cho phép uống một ly rượu đỏ.

Thấy Quý Thần Nham đã ăn đồ ăn, Khương Tuệ Ninh lại giúp Quý Tử Thư chọn một ít, còn cố ý cho cậu nếm thử lạp xưởng và thịt khô được mang từ Nam Thành qua đây.

Tôn Hội Vân cũng nói,”Đúng vậy, dùng bữa thôi.” Nói xong bà lại múc cho con gái thêm một bát canh.

“Cậu ăn có quen không?” Khương Tuệ Ninh hỏi cậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dì Lưu còn nói sang năm là năm rồng, Khương Tuệ Ninh đang mang thai chính là Long Bảo Bảo, nên đã cố ý làm màn thầu hình con rồng nhỏ, còn có mấy con lợn con trắng trẻo mập mạp.

Ánh mắt hai người giao nhau, cha gọi cậu lại: “Quý Tử Thư.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 276