Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 907: Chương 907

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 907: Chương 907


Còn chưa nói dứt lời, một nắm đ.ấ.m đã vung tới, nhắm vào giữa mũi Kim Woo Jung, Kim Woo Jung chỉ cảm thấy mũi đau điếng, m.á.u tươi chảy xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đoàn người giáo sư Johnson đều là đồng nghiệp trên máy bay lúc trước, có quan hệ rất tốt với Lạc Di nên đương nhiên sẽ che chở người một nhà.

Những người khác cũng thấy chướng mắt: "Rõ ràng là thấy con gái nhà người ta còn nhỏ dễ bắt nạt nên mới ăn vạ đây mà, làm người vô đạo đức quá."

Kim Woo Jung hoàn toàn không ngờ cô lại phản ứng như thế, tức méo miệng, sao cô có thể quên ông ta được? Chắc chắn là đang giả vờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kim Woo Jung đau tới mức mặt mũi vặn vẹo, nhân viên đi theo đều xúm lại hỏi thăm.

Ông ta nhìn khuôn mặt quá trẻ tuổi của Lạc Di, ánh mắt lóe lên.

"Chúng ta không quen biết thì lấy đâu ra thù hằn cá nhân?" Lạc Di kinh ngạc mở to hai mắt, trông đầy ngơ ngác: "Ông viện cái cớ chẳng đáng tin chút nào."

Nhưng tại sao lại đi chung với đám người nước ngoài này? Chẳng lẽ là sính ngoại, đi nịnh hót những người nước ngoài đó?

Chương 907: Chương 907

"Lão già háo sắc đã bước một chân vào quan tài nên soi gương nhiều một chút đi, không tự xem thử mình là cái thá gì, chẳng lẽ chỗ này là nơi cho ông làm càn à?"

Người đi cùng còn vừa ăn cướp vừa la làng, đúng là phẩm hạnh quá tệ.

Đối mặt với sự chỉ trích những giáo sư này, rõ ràng khí thế của đối phương đã yếu đi, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu thôi.

"Leyi? Đây là tên cô ta sao? Sao cô ta có thể xuất hiện ở đậy vậy?"

Lạc Di dẫm mạnh xuống một cái không chút do dự, đối phương bị dẫm lên mu bàn chân, phát ra tiếng hét thảm thiết: "Á á á."

Khách sạn này được ban tổ chức bao trọn, vậy nên những người có thể xuất hiện tại đây toàn là tinh anh trong giới học thuật khoa học, thân phận địa vị không tầm thường.

Lúc này Lạc Di mới thấy rõ mặt mũi ông ta thế nào, không phải đây là gã bác sĩ Hàn Quốc kia sao?

Cửa thang máy vừa mở, có vài người đàn ông đi ra, lúc đi ngang qua nhau thì cánh tay của Lạc Di bị người túm lại: "Cuối cùng cũng tóm được cô rồi."

"Đồ lưu manh, dám sàm sỡ con gái trước công chúng, gan quá nhỉ."

Chắc là vị giáo sư Trung Quốc nào đó dẫn cháu gái đi theo để mở mang tầm mắt, mà chỉ cần là người Trung Quốc thì ông ta cần gì phải sợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù Kim Woo Jung không biết thân phận của những người này, nhưng nhìn thôi cũng biết không phải người thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Liên quan cái rắm gì tới ông?" Một vị giáo sư đáp lại.

"Trước mặt chúng tôi mà còn dám d* x*m như thế, chứng tỏ bình thường ông ta phách lối thế nào, kẻ khốn kiếp như thế nên nhốt lại mới phải."

Ông ta gào lên vô cùng lớn tiếng, cả người Lạc Di run lên, hiển nhiên là bị giật mình, mấy vị giáo sư lập tức trừng mắt nhìn ngược lại, gào cái gì?

Kim Woo Jung nghiến răng, trên trán toát mồ hôi lạnh: "Các vị à, các vị không biết tình huống cụ thể thôi, tôi và cô ta có thù hằn cá nhân..."

"Cô lặp lại lần nữa, rốt cuộc cô có biết tôi hay không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn có một sinh viên trẻ tuổi chỉ vào Lạc Di giận dữ mắng mỏ: "Đi đường mà không có mắt nhìn à? Nếu giáo sư Kim có vấn đề gì thì cô c.h.ế.t chắc đấy."

Bất chấp tất cả, úp một chậu phân lên đầu đối phương, chiếm quyền chủ động trước rồi tính.

Hai mắt Lạc Di hiện lên sự lạnh lùng, lập tức lùi ra sau lưng giáo sư Johnson, vẻ mặt sợ hãi: "Thầy ơi, có người muốn sàm sỡ em."

Không biết Tiêu Thanh Bình đến đây từ khi nào, anh đang nhìn Kim Woo Jung bằng ánh mắt lạnh lùng.

Giáo sư Johnson là người đầu tiên không đồng ý: "Không thể nào, tính tình Leyi tốt biết bao, sao tự dưng lại nhục nhã ông làm gì? Ông làm chuyện gì xấu à?"

Lạc Di càng mờ mịt hơn: "Ông... Ông là siêu sao à? Ôi ngại quá, tôi không theo dõi người nổi tiếng."

Hơn nữa, đối phương làm sai trước mà, táy máy kéo con gái lại là tính làm gì?

Kim Woo Jung đảo mắt: "Là thế này, cô gái này... Chủ động quyến rũ tôi, sau khi bị tôi từ chối dứt khoát thì thẹn quá thành giận, mắng nhiếc tôi một hồi, rải rác những lời đồn có liên quan tới tôi..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 907: Chương 907