Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 445: Chương 445
Chương 445: Chương 445
Lạc Di ho nhẹ một tiếng, bắt đầu ngâm thơ với giọng điệu trong trẻo: “Có cây tên lăng tiêu, dây leo khoe mĩ miều. May gặp nhờ cây lớn, vươn mình trăm thước cao… Sớm hoa còn mây lướt, chiều củi đất tiêu điều. Nhắn ai người lập chí, đừng học giống hoa leo.”
Vậy nên nói đi nói lại, Lạc Di mới chính là mục tiêu mũi kiếm của Sư tỷ Thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người ngất xỉu, phong cách này cũng quá độc đáo rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lạc Di trợn trắng mắt: “Đây là lần người thành thật bị bôi đen thảm nhất.”
Ai muốn nghe chút chuyện vô nghĩa ấy của cô ta, có ai mà không phải trải qua như vậy mới đi được đến đây. Ở thời đại này, người tài mà không khổ có rất ít.
Ông Mạc khẽ gật đầu: “Bài thơ ‘Lăng Tiêu Hoa’ này của Bạch Cư Dị khá phù hợp với hoàn cảnh đấy. ‘Đừng học giống hoa leo’, các em hiểu chưa?”
"Là cô quấn lấy tôi, tôi đã lịch sự từ chối rồi nhưng cô giả vờ không hiểu, cũng đừng kéo người vô tội xuống nước, Lạc Di chỉ là đàn em khoá dưới của tôi, tôi và cô ấy không có gì hết."
Giống như một tia sấm sét đánh xuống, tiếng thở hổn hển vang lên, mọi người đều tràn đầy sợ hãi.
Vì một người đàn ông mà cãi nhau ầm ĩ, nếu làm lớn chuyện này lên, chẳng lẽ danh tiếng của sư tỷ Thường sẽ tốt lên sao?
Mọi người: “...”
Lạc Di vốn không muốn làm mọi chuyện trở nên quá tồi tệ, nhưng Sư tỷ Thường nhất quyết muốn chiến với cô đến cùng, vậy thì chiến thôi.
Thường Mẫn là người thành thật sao? Thật nực cười, rõ ràng là người chuyên gây chuyện thị phi.
“‘Cành cao’ đột nhiên muốn ngâm một bài thơ.” Lạc Di giơ tay lên, vừa khôi hài vừa ngốc nghếch: “Tặng cho sư tỷ Thường." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sư tỷ Thường có thể thi đỗ vào được một trường đại học danh tiếng như thế này, chỉ số IQ chắc chắn không có vấn đề gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt Lạc Di trở nên lạnh lùng, cô đã cho cô ta cơ hội rồi nhưng người ta lại lơ đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sư tỷ Thường cười khẩy: "Anh được đó, leo được lên cành cao rồi thì đá tôi, bây giờ anh nói gì cũng được hết.”
"Phía sau cô là người nào? Nói đi.”
Thủ đoạn g.i.ế.c địch một nghìn, g.i.ế.c mình tám trăm này thực sự không phải là điều mà một người thông minh sẽ làm.
“Hiểu, hiểu rồi ạ.” Mọi người lần lượt đáp.
Sư tỷ Thường híp mắt lại: "Lạc Di, cô cao cao tại thượng thật đấy, làm việc sai trái cũng có người bảo vệ.…”
"Thầy ơi, em nghi ngờ sau lưng chị ta có tổ chức gián điệp, chị ta đã bị xúi giục, lên kế hoạch phá rối việc giảng dạy bình thường của trường, hủy hoại danh tiếng của trường, còn có khả năng là đang nhắm vào em, phải điều tra rõ.”
Đừng nhìn có vẻ rất văn chương nhưng thực chất lại là hai cái tát vào mặt.
Học bá mắng người không dùng một từ bậy bạ nào, ngầu!!
"Nhân lúc tâm trạng tôi còn tốt thì nói thật ra đi, nếu không thì hừm."
Lời này bất ngờ nói ra làm sắc mặt sư tỷ Thường thay đổi mạnh mẽ: "Cái gì? Tôi không hiểu ý của cô."
Đàn anh Thiệu sắp bị làm cho tức c·h·ế·t, không dễ gì anh ấy mới có cơ hội ở lại trường học nhưng bây giờ đã bị Thường Mẫn phá hỏng hết.
Dù ở thời đại nào thì trong mối quan hệ nam nữ, đàn ông thường chỉ dính một thân tanh, bị mắng vài câu là xong nhưng còn phụ nữ thì lại bị mất hết danh tiết.
Lạc Di sớm đã cảm thấy sự tình không hề đơn giản, sư tỷ Thường vừa bước vào đã gây khó dễ cho cô, nếu lý do chỉ vì một người đàn ông thì không thuyết phục cho lắm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.