Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 195: Chương 195
Thầy trò đổi ba chuyến xe mới tới được trường trung học Kiến Hoa, địa điểm thi lần này.
Vương Hoa đã thực sự nóng máu: “Mày nói ai dị hợm?”
Trong cơn giận dữ, Vương Hoa vung tay tát mạnh về phía cô, không gian quá chật hẹp, thân thể không di động được, Lạc Di muốn né cũng không né được.
Lạc Di cảm thấy rất kì quái, vì sao người này liên tục nói là thân thích? Dường như chuyện này có chỗ nào đó không ổn lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Hoa đang đà ngã xuống, không kịp đề phòng, bị ói ra đầy người.
Lạc Di vòng tay ôm chính mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch ra: “Thưa thầy, em đáng yêu như vậy, áp lực phải chịu cũng rất lớn đó.”
Cổng trường cũng là một trạm dừng, Lạc Di được Tiêu Thanh Bình che chở lách qua đám đông đi xuống, toàn thân đầy mồ hôi, hết sức chật vật.
“Tôi họ Lạc, anh họ Vương, không phải thân thích cũng không phải bạn bè, anh cố tình lôi kéo như thế, rốt cuộc là có ý gì? Thầy ơi em sợ quá.”
Vương Hoa bỗng chỉ tay về phía Lạc Di: “Không cần làm phiền thầy đâu ạ, Lạc Di là thân thích nhà em, để em ấy đi với em là được.”
Lạc Di sao chịu có liên quan gì tới người này: “Thưa thầy, em là nữ, anh ta là nam, sách vở đều nói nam nữ có khác biệt, không tiện ở chung, anh ta lớn tuổi hơn em, lẽ ra nên biết điều này mới phải, vì sao còn nói vậy nhỉ? Chẳng lẽ…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ọe!” Bà cụ bên cạnh bỗng nhiên ói ra, chắc là do say xe, ói đến ch** n**c mắt.
“Dọc đường đi thầy cô đã quá vất vả rồi, em không muốn làm phiền thầy thêm ạ.” Vương Hoa sầm mặt nhìn về phía Tiêu Thanh Bình, “Hay là để bạn Tiêu đi cùng em đi, bạn này là nam, thế là được rồi đúng không ạ?”
Chương 195: Chương 195
Cậu ta nghệt mặt, mắt trợn to như thể không dám tin, đầu óc trống rỗng.
Cậu ta khó chịu thì đừng ai tưởng được dễ chịu.
Diện mạo cô xinh xắn đáng yêu, lúc này lại lộ vẻ sợ sệt, thầy cô nhìn thấy đều thương.
Nhưng người chật vật nhất phải là Vương Hoa, cậu ta bị ói ra khắp người, toàn thân bốc ra thứ mùi chua chua thối hoắc.
Thầy giáo cũng phải thay đổi sắc mặt, vội che trước người Lạc Di, quả thực ở đời có quá nhiều b**n th**, đề phòng không bao giờ thừa.
“Trò Vương, để thầy đi cùng em đi.”
Học sinh mười mấy huyện đều tụ tập tại đây, quyết phân thắng bại, rất nhiều trường đã tới sớm.
Cậu ta càng cố sức giật tay về càng bị túm đau, tức quá quát lên: “Bỏ ra.”
Tiêu Thanh Bình phản xạ cực nhanh, lập tức túm c.h.ặ.t t.a.y Vương Hoa, Vương Hoa muốn rút tay về nhưng giãy giụa mãi vẫn không rút được.
Ánh mắt cậu ta lóe lên đầy ác ý.
Vương Hoa uể oải như không muốn sống, mặt ỉu xìu mệt mỏi.
Chẳng phải lúc này mau chóng đi thay đồ tắm rửa để vào trường thi mới là thượng sách sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Thanh Bình nhẹ nhàng thả tay, Vương Hoa mất trọng tâm, ngã người ra sau.
Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Vương Hoa, ai cũng thấy kì quái, Lạc Di chưa nói gì, nhưng ai mà không giỏi tưởng tượng bậy bạ nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A a a a.
Tiêu Thanh Bình nhíu mày, người này cố tình gây chuyện trước khi thi, có mưu đồ gì chăng?
Không một ai dám đến gần chỗ cậu ta, mọi người đều phải dạt ra mấy bước, thật sự là quá thối.
Bẩn quá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lạc Di hất cằm, nói rất hùng hổ: “Là mi đó, chính là mi.”
Vương Hoa tức điên rồi, cậu ta gào lên: “Chúng ta là họ hàng thân thích, đến cả thân thích cũng không muốn giúp à?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.