Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1194: Chương 1194

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1194: Chương 1194


Lạc Di đã cứu cô ta, nhưng nhà họ Quách vẫn chưa biểu thị thành ý gì, đây không phải là phong cách của hào môn, thế nên phải nhân cơ hội này bù đắp lại.

"Chắc chắn rồi, cô ấy xinh đẹp như vậy mà, trông rất giống mẹ cô ấy."

Quách Vịnh Văn cũng lấy ra một chiếc hộp gấm, bên trong có một chiếc vương miện phượng hoàng bằng vàng: "Đây là quà của cha tôi, chúng tôi thay mặt ông ấy chúc cô tân hôn vui vẻ."

"Có gì phải lo lắng?" Ngô Tiểu Thanh có chút nói không nói nên lời: "Sau khi kết hôn thì cũng vẫn sống dưới mí mắt chúng ta, ăn cơm thì chỉ cần hét một tiếng là nghe thấy."

Lạc Di đi mấy bước rồi dừng lại trước một cánh cửa, cô nhẹ nhàng gõ cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lạc Di đến nhà hàng xóm, hai chị em Quách Vịnh Thi sống bên cạnh, lần trước cùng nhau chơi ở Quảng Thành rất vui vẻ và đã hừa từ lâu khi nào đám cưới sẽ mời họ đến tham dự.

"Em cũng bá đạo thật đấy, Tiểu Di giống em."

Ngô Tiểu Thanh nhẹ nhàng dựa vào bên người ông: “Con gái lớn thì phải gả chồng, anh nên nghĩ thoáng ra một chút, đừng đêm nào cũng thức trắng.”

Helen đảo mắt nói: "Linda, lần trước các cô bay sang Trung Quốc chỉ để gặp Leyi thôi sao, rốt cuộc là có chuyện quan trọng gì thế?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chưa có, nó nói mấy năm tới muốn phát triển sự nghiệp, qua mấy năm nữa lại bàn tiếp, con có đói không? Hay là đi ăn gì đó đi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Linda cũng coi như đã trưởng thành hơn, cô ta tỏ ra vẻ mặt ngây thơ: "Tất nhiên."

Lạc Quốc Vinh đáp lại một tiếng, ông nhìn con gái vội vã rời đi rồi lặng lẽ thở dài.

Lạc Di có chút kinh ngạc: "Ngài Quách khách khí quá rồi."

Bach muốn nói với cô mấy câu nhưng người quá đông nên đành phải nhịn lại.

Lạc Di búi tóc lên, cô soi gương một lúc rồi mới mở cửa bước ra ngoài.

Cánh cửa nhanh chóng mở ra, phòng khách đã chật kín người, Lạc Di bày tỏ lòng biết ơn đối với từng người một, cảm ơn mọi người đã vất vả từ xa xôi đến đây tham dự hôn lễ.

Đội ngũ tổ chức đám cưới HK lần này cũng do hai chị em nhà họ Quách giới thiệu.

Mọi người lần lượt gửi lời chúc phúc tặng quà, bầu không khí vui mừng náo nhiệt.

"Đúng vậy đúng vậy, mẹ cô ấy vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, lại còn nói tiếng Anh rất trôi chảy nữa, rất tuyệt vời."

"Ok."

Lạc Quốc Vinh vẫn rất là u sầu, an ủi thế nào cũng không được, cuối cùng Ngô Tiểu Thanh tức giận nói: “Đám cưới ngày mai nếu anh mà dám khóc huhu, xem em xử lí anh thế nào, kết hôn là chuyện lớn, cả đời chỉ có một lần, chỉ cho phép cười."

Cô không có giao thiệp cá nhân gì với những hào môn hk, chỉ là có chút quan hệ với Quách Vịnh Văn nên chỉ mời hai chị em bọn họ.

Lạc Di nhận được một đống quà, cô cong cong lông mày, trò chuyện được hơn nửa tiếng rồi cô đứng dậy nói: "Thật ngại quá, tôi phải đi gặp những vị khách khác nữa, hẹn gặp lại vào bữa tối."

"Thật sự đơn giản vậy sao?"

Ngay khi cô rời đi, mọi người liền bắt đầu bàn tán: "Tôi thật nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ Leyi mặc váy cưới, nhất định sẽ làm cho mọi ngược ngạc nhiên vì quá đẹp."

Lạc Di có chút kinh ngạc, hóa ra là vậy.

"Không ạ, con đi gặp bạn các bạn con trước."

Hai chị em tặng Lạc Di một bộ trang sức kim cương làm quà cưới, ra tay rất hào phóng.

Gia đình Damon, gia đình Robert, hai vợ chồng Bach, Helen, Ada, Joe và Richard đều thành một nhóm mà đến đây.

Đây là lời thăm dò, Linda biết rõ điều đó, tay cô ta gẩy nhẹ vào ghế sofa, mặt không đổi sắc: "Chỉ là đến chơi với cô ấy thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vậy sao không đợi thêm một thời gian nữa, đợi đến lúc đám cưới Lạc Di rồi mới đến?

Cô nhìn Lạc Quốc Vinh đang ngồi trong phòng khách nói: "Cha, có chuyện gì thì cứ dặn dò với nhân viên, dưới mắt cha hiện quầng thâm rồi."

Helen hoàn toàn không tin, theo tin tức của cô ta thì cả nhà Linda đều bay tới đây, thật sự chỉ là đến chơi thôi?

Quách Vịnh Văn cười nói: “Cô cứ coi như là quà cảm ơn, không cần để trong lòng”

Lời này vừa nói ra, mọi người đều im lặng, ai cũng giương mắt nhìn chằm chằm Linda.

Nửa đêm bà tỉnh dậy thì nhìn thấy người đàn ông đang ngồi thẫn thờ ngoài ban công, cả người bơ phờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô nhận lấy thì mới làm cho người ta yên tâm : "Nếu cần gì thì cứ nói với nhân viên, đừng khách sáo."

Chương 1194: Chương 1194

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1194: Chương 1194