Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1108: Chương 1108
Khuôn mặt tươi cười của Cao Minh nứt ra, ông ta bắt đầu hoảng sợ: "Viện trưởng, sao cô lại tùy tiện như vậy? Cô cũng không còn trẻ nữa, lẽ ra phải hiểu chuyện, đơn từ chức này tôi coi như chưa nhìn thấy..."
"Cô nghĩ thông là được rồi..." Cao Minh tưởng rằng đó là một tờ giấy ghi mật mã, cúi đầu nhìn xem, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Cái gì? Đơn từ chức?"
Lạc Di nhanh chóng thu dọn đồ đạc cá nhân, lấy một chiếc hộp cứng rồi bỏ tất cả vào: "Đúng, đơn từ chức, mau tuyển người khác đi."
Hay là báo cáo với tổ chức để tổ chức ra mặt?
Mấy người nhìn nhau nói: "Dù sao đây cũng không phải việc của chúng tôi, là vấn đề nội bộ của các ông."
Nghe thấy động tĩnh, mọi người đều nhìn sang: "Lạc Di, cô đây là?"
"Đúng vậy, chúng ta không biết gì cả, Lạc Di đi rồi, chúng tôi vẫn phải tiếp làm việc, mau cho chúng tôi vào."
Một mình cô có thể hoàn thành hạng mục, sao còn cần hợp tác với họ? Giúp họ dát vàng lên mặt? Xóa đói giảm nghèo? Mục đích thành lập Viện nghiên cứu này không phải là để không bị người khác hạn chế sao?
Dù Lạc Di không còn ở đây, bọn họ cứ đi xem trước, nói không chừng sẽ có thu hoạch lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông ta vẫn muốn ngăn cản nhưng bị vệ sĩ ngăn cản, ông ta sợ hãi nhảy dựng lên.
Đơn từ chức: Tôi còn quá trẻ để đảm nhận công việc này, tôi đã phản bội lòng tin của tổ chức, xin được từ chức. -Lạc Di.
“Ông chờ một chút.” Lạc Di mở máy tính lên, viết mấy dòng chữ, một lúc sau, máy in nhả ra một tờ giấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lạc Di đặt máy tính của mình vào hộp giấy, vẻ mặt rất bình tĩnh: “Tôi đã gửi email cho Bộ trưởng Bộ Công nghệ thông tin và Cục An ninh Quốc gia, tôi đang chờ tổ chức sắp xếp bàn giao, thứ lỗi cho tôi tạm thời không thể nói cho ông biết bí mật trong viện, ông cứ chờ đi, đừng nóng vội, cái gì của ông thì sẽ là của ông.”
Cao Minh lo lắng, không biết xử lý hậu quả như thế nào, đám người này chỉ muốn được lợi, trong lòng thầm tức giận: “Tôi không có mật khẩu, không vào được."
Chương 1108: Chương 1108
Chẳng ai như Lạc Di, không tranh không cải, chỉ phủi m.ô.n.g bỏ đi, để lại một mớ hỗn độn.
Cô luôn từ chối, chẳng phải cùng một hội với Cao Minh sao.
Cô chăm chỉ làm việc không phải để một quan chức đứng ra kiểm soát mọi hành động của mình.
Cô cười tươi như hoa nói: "Tạm biệt mọi người."
Ôi, tùy hứng, quá là tùy hứng!
Cô ôm chiếc hộp rời đi, không muốn ở lại thêm chút nào.
"Cô ấy tính tình trẻ con, tôi sẽ thuyết phục cô ấy, ngày mai cô ấy sẽ quay lại."
"Mọi việc cứ theo quy định mà làm." Mạc Cẩm Tú không nói đùa, cô ấy xoay người muốn rời đi.
Lạc Di bước đi không chút lưu luyến.
Người trong hệ thống luôn tuân thủ theo quy củ nề nếp, dù có trở mặt cũng không thể không nể nang vỗ thẳng mặt như thế, làm loạn hết cả lên.
Lạc Di đi thẳng xuống lầu, vừa lúc gặp phải mấy người đàn ông, bọn họ tụ tập lại không biết đang nói gì, sắc mặt có chút khó coi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cao Minh miệng đắng nghét, ông ta chưa từng gặp người nào tùy hứng như vậy, nói không muốn làm là không làm.
Ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng ông ta cũng rất hoảng, không biết tiếp theo phải làm thế nào, sao lại không hành động như bình thường? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không được, chẳng may Lạc Di nói với tổ chức mấy điều không tốt về ông ta, cũng chẳng có gì tốt cho ông ta.
"Ông ấy là Phó viện trưởng..."
Được rồi, để cho bọn họ tự chơi, bổn tiểu thư không chơi cùng nữa.
Lạc Di cầm lên đưa tới: "Cầm lấy."
Cấp trên yêu cầu ông ta chăm sóc tốt cho Lạc Di, thay cô đảm nhiệm bớt công việc, làm sao Lạc Di nói không làm là không làm luôn?
Có người cau mày nói: "Để nhân viên bên trong ra mở cửa, Lạc Di không ở đây, ông to nhất, ông có thể ra lệnh.”
Cao Minh thấy cô nghiêm túc, trong lòng cảm thấy khó chịu: "Viện trưởng, cô đừng đi, có chuyện gì từ từ nói."
Khi Cao Minh chạy xuống, không thấy Lạc Di đâu nữa, mấy kỹ thuật viên vây quanh Cao Minh hỏi thăm tình hình.
Cao Minh cũng nghĩ vậy, nhưng Mạc Cẩm Tú nói thẳng: "Không có chỉ thị của Viện trưởng, không ai được phép vào trong, nếu không sẽ bị coi là gián điệp."
Khi Lạc Di nhìn những người này, đôi mắt cô lóe lên, đây là những nhà nghiên cứu từ các Viện nghiên cứu dưới danh nghĩa Viện Hàn lâm Khoa học, họ muốn hợp tác với cô với nhiều lý do khác nhau, nhưng không phải tất cả các nhà nghiên cứu khoa học đều chân thành, một số còn quá ích kỷ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tôi từ chức rồi, từ nay trở đi tôi chỉ là một người bình thường, muốn chơi thì chơi, muốn đi đâu thì đi."
Vừa rồi nói cô còn trẻ, giờ lại nói cô không còn trẻ, đúng là lật lọng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.