Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1087: Chương 1087
Được rồi, là người yêu, không phải lưu manh trêu chọc.
Ánh mắt một nữ sinh lộ ra mơ ước, một tình yêu thật đẹp.
Chuyện này quan trọng là do đàn ông, nếu thái độ của người đàn ông kiên định, lâu dài, đằng gái sẽ bỏ cuộc.
Đều là các thanh niên mới tốt nghiệp, có nhiệt huyết, có lý tưởng, tràn đầy cảm xúc mạnh mẽ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Thanh Bình không nhịn được phản bác: “Anh lạnh lùng với em lúc nào?”
“Được.”
Có ai không có những lúc cảm nắng đâu chứ, có lúc chỉ là bị cuốn hút thôi.
Một nam sinh nhiệt tình gọi: “Bác sĩ Tiêu, nếu không ngại thì ngồi chung bạn đi.”
“Thật hay giả thế?” Mọi người không hẹn mà cùng lên tiếng.
Điều này chứng minh mắt nhìn của cô rất tốt, đúng không?
Đồng thời, cô cũng có không ít người theo đuổi, Tiêu Thanh Bình cũng chưa từng đề cập tới, sự tín nhiệm dành cho nhau đủ dày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Thanh Bình nhìn về phía Lạc Di, cô khẽ gật đầu. Hai người nắm tay đi tới, kéo thêm hai cái ghế, chen chúc với nhau.
Tiêu Thanh Bình tự nhiên ôm lấy cô, hôn cô: “Em quyết định thời gian đi, anh sẽ xin nghỉ.”
Chương 1087: Chương 1087 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô sáng sủa, thích cười, nói năng lịch sự, nói gì cũng hiểu, đã nhanh chóng hòa đồng với mọi người.
Lạc Di bày tỏ không đồng ý, bọn họ là những bé ngoan tuân theo quy tắc.
Cô đã quen rồi, tài hoa, khí chất, tướng mạo của Tiêu Thanh Bình đều đứng đầu, nên có nhiều nữ sinh thích anh.
Tiêu Thanh Bình giới thiệu rất tự nhiên: “Bạn gái tôi, Lạc Di.”
Được rồi, ánh mắt của tiến sĩ Tiêu rất tốt, Tôn Vũ Tĩnh kém hơn vị này.
Lạc Di cười duyên chào hỏi mọi người, trao đổi tên hỏi. Cô cố ý nhìn cô gái tên Tôn Vũ Tính nhiều chút.
Cô vô tình liếc qua ngoài cửa xe, người xe trên đường không nhiều, đèn đường mờ tối, bóng cây hai bên lúc sáng lúc tối.
Mọi người đều sợ ngây người: “Hai người quen nhau từ nhỏ sao?”
“Sao thế?”
Cô là người bạn duy nhất của anh, cũng là ánh sáng duy nhất trong thế giới đen tối của anh, khiến anh không nhịn được mà đến gần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiến sĩ Tiêu luôn du học ở nước ngoài, hai người yêu xa, rất vất vả đúng không?”
“Tiến sĩ Tiêu, đây là?” Nam sinh kia vô cùng tò mò.
“Tiến sĩ Tiêu, bạn gái anh rất đẹp, rất có khí chất, rất xứng với anh.”
Trên vỉa hè, một đôi trái gái đang dây dưa với nhau. Cô đang định kêu dừng xe, lại phát hiện hai người kia ôm nhau thật chặt.
Mọi người sợ ngây người, hóa ra tiến sĩ Tiêu cũng biết cười! Một phát hiện bất ngờ! Ngày mai phải lên đơn vị tuyên truyền mới được.
Trương Dương cười lớn: “Ha ha ha, tiến sĩ Tiêu yêu sớm.”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn cô gái đang cúi đầu, như có chút tiếc nuối, lại có chút thương hại.
Lạc Di không màng đến chuyện cất điện thoại đi: “Nói là ngày gia đình, phải về nhà cùng nhau ăn cơm.”
Tiêu Thanh Bình nhìn sang, là nhân viên mới vào đơn vị, có nam có nữ, bốn năm người.
Ánh mắt Tiêu Thanh Bình rất dịu dàng, anh khẽ cong khóe miệng lên: “Đúng vậy, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.”
Trương Dương cười hì hì nói: “Lạc Di, cô không biết tiến sĩ Tiêu ở trong đơn vị nghiêm túc thế nào đâu, trước giờ đều không cười, chúng tôi sợ anh ấy lắm.”
Tiêu Thanh Bình muốn dùng nước nóng rửa đũa, Lạc Di cười híp mắt nói chuyện với mọi người.
Bỗng nhiên, ánh mắt cô đông lại, cô ghét sát mặt vào cửa kính xe.
Lời nói này khiến Tiêu Thanh Bình xuôi tai: “Cảm ơn.”
“Không sao cả.” Lạc Di kéo tay Tiêu Thanh Bình, tựa đầu vào vai hắn: “Hôm nào anh rảnh? Em muốn mang cả nhà đi kiểm tra sức khỏe.”
Không vạch trần, bỏ qua là được.
Mọi người vốn cho rằng cô chỉ có gương mặt xinh đẹp thôi, nhưng giờ lại phát hiện, cô hiểu biết rất nhiều, kiến thức rất rộng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không đâu, anh ấy chờ tôi lớn rồi mới tỏ tình.”
“Đều ở đây à.”
Lạc Di nhớ lại khi bọn họ còn bé, mí mắt cong lên: “Khi còn bé, anh ấy cũng rất lạnh lùng.”
Trong tiệm ăn khuya đã đầy người, không còn chỗ trống. Đang lúc hai người khó xử, có tiếng người kêu lên: “Tiến sĩ Tiêu.”
Chỉ cần không bám ví dây dưa không buông, trước giờ Lạc Di đều không để ý đến.
“Thật.” Tiêu Thanh Bình chính miệng thừa nhận, vẻ mặt anh khi nhớ tới chuyện cũ ôn hòa hơn nhiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.