Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Nhan Manh Manh Manh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 196: Chương 196
“Anh mặc kệ, Mộc Vân, anh không thể sống thiếu em được.” Đào Nghị Nhiên cũng không thèm để ý đến xung quanh vẫn còn có người, cứ thế đem cô ấy ôm chặt vào lòng.
“Mộc Vân!” Đào Nghị Nhiên đuổi theo, nhưng sớm đã không nhìn thấy được bóng dáng của cô ấy nữa rôi.
“Mà anh lại càng không bởi vì chuyện thân phận thiên kim thật mà yêu cô ấy được!” Ngữ khí của anh ấy vô cùng kiên quyết.
Hoàn cảnh sống có ảnh hưởng rất lớn đối với một người, lúc đó cô ấy chắc chắn sẽ giống như Cố Nghiên đã từng trong quá khứ, bị tẩy não triệt để, cam nguyện dâng hiến tất cả những gì bản thân có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng cô ấy không thể.
“Chúng ta sẽ không gặp gỡ, mãi mãi sẽ chẳng bao giờ gặp được nhau, anh có biết không hả?” Tần Mộc Vân rít gào giọng nói ra chuyện làm con người ta tuyệt vọng.
Cô ấy dựa vào cái gì để chiếm giữ thân phận của người khác, lại dựa cái gì để công khai đường hoàng chiếm đoạt vị hôn phu của người khác chứ.
Thậm chí là từ này về sau, mỗi lần cô ấy đều sẽ trốn anh ấy, đến ngay cả người nhà họ Tần cô ấy cũng trốn.
Anh ấy cũng giống như cha mẹ nhà họ Tần vậy, đều không nên thuộc về cô ấy!
Cô ấy nói với anh ấy: “em sẽ chỉ mãi đợi ở trong cái thôn núi kia, bị cha mẹ mang theo quan niệm trọng nam khinh nữ mà làm coi như vật mua bán vậy, bán cho một nhà chồng với mức giá cao nhất, sau đó sống những ngày tháng sống không bằng c·h·ế·t!"
Những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống hõm cổ của cô ấy, nóng đến nỗi làm cho toàn thân cô ấy phát run. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh vốn không nên thuộc về em!” Tần Mộc Vân khóc nghẹn ngào nói, tình cảm lại một lần nữa đổ vỡ rồi, trái tim đau đến nỗi không đứng dậy nổi, chỉ có thể nổi xổm ở dưới đất.
Quãng đời về sau, cô ấy sẽ vẫn cứ yêu anh ấy, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
“Em không được rời xa anh, cầu xin em đấy...” Khóe mắt anh ta cũng phiếm hồng, nước mắt không kìm được mà rơi xuống.
Cô ấy sợ cô ấy sẽ mềm lòng, sợ rằng sẽ nhịn không được mà hối hận.
“Mộc Vân, em đừng như vậy mà!” Đào Nghị Nhiên tiên lên phía trước, tiếp tục lại gần cô ấy, “Cố Nghiên cô ấy đã có chồng rồi, bọn họ rất ân ái yêu thương nhau, bọn họ cũng sẽ không vì chuyện này mà ly hôn" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đào Nghị Nhiên, mọi chuyện kết thúc ở đây đi!"
Đều nói là con trai cũng có nước mắt nhưng sẽ không dễ dàng mà rơi nước mắt, chỉ là anh ấy chưa có gặp được chuyện khiến cho người con trai ấy rơi nước mắt mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Mộc Vân cắn răng giả bộ dứt khoát nói: “Nhưng mà em không chấp nhận nổi."
Đây là lời nói cuối cùng sâu tận đáy lòng mà Tần Mộc Vân lưu cho anh ấy.
Chuyện hai người hủy hôn rất nhanh liền truyền đến tai người nhà họ Tần.
Đào Nghị Nhiên mấp máy miệng, nhưng lại không biết nên đáp lại như thế nào.
“Anh sẽ không cho rằng là em cũng có thể giống như Cố Nghiên, tự dựa vào bản thân mà có thể làm nên sự nghiệp chứ, sau đó đi lên tỉnh? Hoặc là giống như những lời mà trong sách nói, lại cùng anh có một cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn?” Tần Mộc Vân lại tự giễu nói.
Nhưng đến cuối cùng, Tần Mộc Vân vẫn quyết tâm đẩy anh ấy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đào Nghị Nhiên, gặp được anh thật tốt, anh phải sống thật tốt nhé.
Nói xong câu này, cô ấy liền nghiêng ngả lảo đảo đẩy anh ấy ra, dùng tất cả sức lực chạy khỏi, từ đầu đến cuối đều không quay đầu lại nhìn, bởi vì không dám.
Mãi đến cái ngày mà mẹ Tần xuất viện, Tần Mộc Vân mới nguyện ý lộ mặt.
Nếu như không phải bởi vì chuyện đứa nhỏ bị đánh tráo, giữa bọn họ mãi mãi sẽ chỉ là hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau.
Chương 196: Chương 196
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.