Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 512

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 512


"Lớn tuổi rồi, mẹ chỉ thích mặc áo bông, quần bông. Áo len này người trẻ như các con mặc mới đẹp."

Hai đứa trẻ chạy qua giúp cuộn len, đồng thời nài nỉ anh hai kể chuyện về Bátquân đánh giặc.

Lâm Uyển thoáng trầm ngâm. Minh Quang là một đứa trẻ thông minh, lanh lợi, nhưng đến giờ vẫn chưa cất lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dần dần, khi lớn lên, Minh Quang và cậu nhóc Minh Lương thường cùng nhau làm việc, từ cắt cỏ đến quậy phá. Nhưng bước ngoặt quan trọng lại đến từ Giang Ánh Nguyệt – nữ chính trong nguyên tác.

Buổi trưa, cả nhà quây quần ăn cơm. Sau bữa cơm, mẹ Lâm gọi cha Lâm giúp mài kim, bảo rằng bà muốn đan áo len cho con rể.

Lâm Uyển nghe xong, không khỏi cảm thán sự tốt bụng của các bác, các thím trong đội. Các cụ vốn nuôi cừu để giao nộp cho đại đội, phần len giữ lại không nhiều, vậy mà còn bán cho mẹ cô với giá rất rẻ. Nhưng mẹ cô nhất quyết không nhận ưu đãi, kiên quyết trả giá gấp hai lần giá họ đưa ra.

Lâm Uyển kiểm tra sức khỏe cho vài người lớn tuổi. Chị cả của lão bí thư cùng hai cụ ông chừng sáu, bảy mươi tuổi đang chờ cô. Cô tiến hành kiểm tra tổng quát, đo huyết áp, kiểm tra tim phổi, chú ý đặc biệt đến tình trạng ho khan và nhãn cầu của họ để đánh giá khả năng phẫu thuật. May mắn thay, sức khỏe của họ đều ở mức cho phép.

Bà còn kể, bà định đan cho Lục Chính Đình một chiếc áo cổ tim để mặc ngoài áo sơ mi, trông vừa ấm áp lại đẹp trai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ Lâm lập tức sẵng giọng:

Lâm Uyển thoáng ngạc nhiên, nhưng không hỏi nhiều. Cô nghĩ có lẽ đó là thư gửi cho chiến hữu của anh.

"Con không cần đâu, mẹ đan cho mẹ mặc đi!"

Trong khi đó, Lục Chính Đình ngồi ở một góc đọc sách, còn Lâm Uyển lại bận rộn kiểm tra sức khỏe định kỳ cho anh cả. Cô đo huyết áp, kiểm tra tim phổi rồi bổ sung thêm vài dòng vào bệnh án.

"Mẹ thiên vị quá nha!"

Lâm Uyển xáp lại gần, cười đùa: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ Lâm lắc đầu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi xong việc ở phòng y tế, Lâm Uyển đi tìm Lục Chính Đình. Cô nghe người ta nói anh đang ở văn phòng kế toán của đại đội. Bước vào, cô thấy anh đang cặm cụi viết thư, trên bàn đã có vài lá thư được dán tem cẩn thận.

Tới phòng y tế, mỗi người lại quay về công việc riêng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nói bậy bạ gì đó! Đây là len mà bác cả Vương, bác cả Lưu và các thím trong đội chăn cừu tặng mẹ. Họ cảm ơn mẹ nên kéo len giúp, đưa mẹ ba cân. Mẹ nghĩ đan cho con và con rể, mỗi người một cái áo."

Cô không bất ngờ. Trong cốt truyện nguyên tác, Minh Quang là một cậu bé ngốc nghếch khi được nhận nuôi. Nguyên chủ đối xử với cậu lúc tốt lúc xấu. Những ngày còn nhỏ, Minh Quang luôn trưng ra ánh mắt đen láy nhưng vô hồn, thường ngây ngẩn. Cậu chỉ trở nên mạnh mẽ khi đứng ra bảo vệ nguyên chủ trước sự bắt nạt của bà Lục và Lục Tâm Liên.

"Tiểu Minh Quang sao vẫn chưa chịu nói chuyện nhỉ?"

Anh cả Lâm nhìn cậu bé Minh Quang đang chơi đùa ở góc sân, chợt thở dài:

Cô cười, nói đùa:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 512